Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 11: Bát Quái Các




Diệp Vô Truy không chống đỡ được, trong nháy mắt suy sụp ngã xuống, Hảo Mộng Vô Hoa nhanh tay lẹ mặt lập tức tiến đến đỡ cậu.
“Làm sao vậy?” Nhìn khuôn mặt bạn tốt trở nên tái nhợt không có chút màu, hắn lo lắng hỏi.
Diệp Vô Truy có chút suy yếu thở hổn hển, chậm rãi khôi phục lại. Chờ cậu có thể tự đứng lên, cậu mới có khí lực trả lời.
“Không có gì, chỉ là hao tổn công lực quá lớn, tớ bị nội thương.”
“Nội thương?” Hảo Mộng Vô Hoa nghi hoặc, ban nãy nhìn Diệp Vô Truy xuất thủ, người củaCửu Trọng kia hẳn không thể động được đến một sợi tóc của cậu mới đúng. Mà nhìn sắc mặt Diệp Vô Truy bây giờ, quả thực là dáng vẻ bị nội sang không nhỏ.
Ánh mắt do dự nhìn thanh đao bạn tốt đang nắm trong tay, Hảo Mộng Vô Hoa cẩn cẩn dực dực phỏng đoán.
“Nội thương, có liên quan đến thanh đao này?”
Diệp Vô Truy gật đầu khó thấy được, thấp giọng nói: “Tớ nói rõ với cậu sau.”
Phái Thiên Sơn nhiều người nhiều miệng, cho dù bọn họ không có địch ý, nhưng có một số việc không cần tùy tiện tiết lộ ra ngoài. Hảo Mộng Vô Hoa biết, bí mật này nhất định có liên quan đến Danh Đao.
Hắn nhìn sắc mặt tái nhợt như cũ của Diệp Vô Truy, không nói tiếp.
Lúc này, đệ tử phái Thiên Sơn cách bọn họ không xa cũng tiến đến đây. Đẫn đầu trước một bước, chính là Ngọc Thanh.
Bọn họ đầu tiên là chắp tay chào Diệp Vô Truy, mới nói.
“Sự việc hôm nay, nhờ có Diệp thiếu hiệp đúng lúc tương trợ, bằng không phái Thiên Sơn chúng ta sợ rằng rất khó vượt qua cửa ải này. Phái Thiên Sơn nợ Diệp thiếu hợp phần ân tình này, sau này nếu thiếu hiệp có yêu cầu gì, Thiên Sơn nhất định đắc lực tương trợ.”
Lời nói của Ngọc Khanh tuy rằng có chút khách sáo, nhưng trong đó cũng có vài phần thật lòng, Diệp Vô Truy vẫn đoán ra được.
“Tiền bối đa lễ, Diệp Vô Truy chỉ là phụng lệnh sư phụ đến đây tương trợ Thiên Sơn, đây vốn là việc thuộc bổn phận của tôi.” Ở trước mặt nhân vật trong trò chơi, lời nói Diệp Vô Truy mang theo giọng văn. Từng câu từng chữ lúc này của cậu, cũng thập phần hợp lễ nghi, không giống người chơi thông thường không có quy phạm như vậy.
Loại hành vi này của Diệp Vô Truy, Hảo Mộng Vô Hoa sớm đã quen, nhưng dẫn tới Phong Tập ở một bên vô cùng kinh ngạc.
Trong trờ chơi, các người chơi tận lực đổi các câu nói trong cuộc sống hiện thực để nghênh hợp với NPC, thật sự là rất ít.
Ngọc Thanh nghe cậu đáp lời, ánh mắt hòa hoãn không ít, tựa hồ rất có hảo cảm với Diệp Vô Truy. Đang định nói cái gì đó, đột nhiên nhớ tới thương thế trên người Diệp Vô Truy, vội vàng nói: “Là ta sơ sẩy, lại quên cậu bị nội thương. Ngọc Ngôn, mang theo Diệp thiếu hiệp cùng ——” tầm mắt của hắn đảo qua Hảo Mộng Vô Hoa cùng Phong Tập, tiếp tục nói: “Cùng hai người bằng hữu này, đến nội viện nghỉ ngơi.”
“Vâng, sư huynh.”
An bài xong việc, Ngọc Thanh hướng Diệp Vô Truy cáo từ trước.
Đại chiến xong xuôi, hắn còn rất nhiều việc cần bận rộn, tạm thời cũng chỉ có thể vì Diệp Vô Truy an bài một nơi đặt chân, sự tình khác, còn phải chờ bàn bạc sau.
Rất nhanh, ba người được đưa đến một nhã uyển biệt trí. Ngọc Ngôn sau khi khách sáo một phen với Diệp Vô Truy, cũng rời đi trước.
Hắn là vì Diệp Vô Truy đi tìm y sư Thiên Sơn đến. Dù sao tình trạng nội thương, có lớn có nhỏ, không sơ sẩy được.
Đợi lúc mọi người rời đi, ở đây chỉ còn lại ba người Diệp Vô Truy, Hảo Mộng Vô Hoa và Phong Tập, đều là người chơi.
“Cậu còn ở nơi này làm gì?”
Đột nhiên nghe câu nói, Phong Tập ngây ra nửa ngày, mới phản ứng được là Diệp Vô Truy nói mình.
Thấy hắn trì độn, Diệp Vô Truy nhíu mày, lại hỏi: “Cậu ở lại Thiên Sơn, còn có việc?”
“Không có… đi.” Phong Tập suy nghĩ một chút nói, hắn vốn định mượn đại chiến này kiếm chút tiện nghi. Hiện tại người của Cửu Trọng bị Diệp Vô Truy bức rời đi, tất nhiên không có tiện nghi cho hắn nhặt, cũng không có lý do tiếp tục ở lại Thiên Sơn.
“Vậy cậu có việc tìm chúng tôi?” Diệp Vô Truy hỏi.
Hôm nay mới là lần đầu tiên Phong Tập gặp mặt bọn họ, có việc mới là lạ.
“Hình như không có.” Người nào đó thành thực đáp.
“Vậy còn ở đây làm gì? Cậu có thể đi.” Cuối cùng Diệp Vô Truy bỏ lại một câu, liền ngồi thẳng ở trên giường, kiểm tra thương thế.
Những lời này của cậu bình tĩnh không thay đổi, ngữ khí không ôn không hòa, nhưng vẫn khiến Phong Tập cứng đờ.
Nửa ngày, hắn nhìn Diệp Vô Truy không chú ý tới mình, quay đầu lại hỏi Hảo Mộng Vô Hoa.
“Hắn… đây là đuổi tôi đi?”
“Chẳng lẽ không đúng?” Hảo Mộng Vô Hoa cười trộm.
Kỳ thực đối với người xa lạ trong cuộc sống thực, Diệp Vô Truy luôn không lưu ý, đơn giản là không nói nhiều. Biểu hiện với người bên ngoài để lại tính cách cậu đôn hậu là giả dối. Thế nhưng chẳng hiểu sao ở trong trò chơi, cậu chỉ để lại một mặt thân thiện cho NPC, đối mặt với người chơi lại chưa bao giờ khách khí.
Cái này tạo thành lúc Diệp Vô Truy đối mặt với NPC và người chơi, dường như có hiện tượng hai loại tính cách. Một bên là hữu hảo tao nhã, một bên lại hờ hững lời nói cay độc, quả thực giống như là nhân cách phân liệt.
Hảo Mộng Vô Hoa lúc đầu ở cùng một chỗ với cậu vài ngày, cũng giật mình không nhỏ. Thế nhưng hiện tại hắn thấy người khác chịu thiệt, cũng thầm dễ chịu không ngớt.
Sau khi nhận được câu trả lời, rất lâu Phong Tập mới khôi phục lại.
Diệp Vô Truy này lại đối đãi khác biệt như vậy với NPC và người chơi, đây thực sự là kỳ thị a. Nhưng nếu nói là Diệp Vô Truy lấy lòng NPC, thực sự nhìn không giống.
Bởi vì lúc đối mặt với Ngọc Tự Bối đệ tứ phái Thiên Sơn, cậu chỉ nho nhã lễ độ, cũng không có một tia nịnh nọt nào.
Nếu kiên quyết muốn nói, chỉ có thể nói lúc giao lưu với người chơi, Diệp Vô Truy càng nhiều thêm một tia đề phòng. Suy nghĩ một chút đến thanh binh khí thần kỳ của cậu, Phong Tập cũng bình thường trở lại.
Thân là Danh Đao truyền thụ, bản thân chiếm vị trí đầu bảng vũ khí, thời gian tới nhất định sẽ có vô số người ôm các loại mục đích tiếp cận Diệp Vô Truy. Loại thái độ cậu đối với người chơi này, cũng vẫn có thể xem là một loại bảo hộ bản thân.
Hơn nữa, dốc lòng trở thành Bát Quái các chủ tương lai của giang hồ, sao có thể bọ chút ngăn cản nho nhỏ ấy đánh ngã chứ!
Phong Tập âm thầm nắm tay, trong lòng khích lệ, nhất định phải không ngừng cô gắng, khiến Diệp Vô Truy đáp ứng mình cái điều kiện kia mới được!
“Không, không, không. Tuy rằng ban nãy không có việc, bây giờ có việc rồi!” Phong Tập vội vã đổi giọng, nhìn phản ứng của Diệp Vô Truy.
Quả nhiên, người nọ đang ngồi thiên trên giường mở mắt, nhìn hắn một chút, như là đợi hắn nói tiếp.
Hảo Mộng Vô Hoa cũng có chút hiếu kỳ, nhìn về phía Phong Tập.
“Tôi có một kế hoạch này.” Mang vẻ tươi cười tự tin, Phong Tập nói: “Tuy vẫn chỉ là giai đoạn trù tính, nhưng tôi nghĩ chỉ cần có thời gian là có thể thi triển, cái kế hoạch này nhất định có thể hỗ trợ ta công thành danh toại, cũng có thể phổ biến trong trò chơi, được vô số người chơi hoan nghênh.”
“Cậu muốn thành lập bang phái người chơi?” Hảo Mộng Vô Hoa hỏi.
Ở trong trò chơi nếu muốn trở nên nổi bật, thành lập bang phái không khác gì đường tắt tốt nhất. Tin tưởng rất nhiều người đều có loại suy nghĩ này, thế nhưng hiện nay trò chơi mới mở không lâu, còn chưa có xuất hiện người chơi nào tự lập môn phái. Phải chờ đến bang phái người chơi xuất hiện có thể chống lại môn phái trong trò chơi, phỏng chừng thời gian còn phải gần một năm.
Nghe hắn suy đoán, Phong Tập lắc đầu, trong mắt hiện lên một tia chẳng đáng: “Thành lập bang phái đánh đánh giết giết, tôi không có hứng thú. Tôi nghĩ thành lập một tổ chức.” Hắn nhìn về phía hai người, nói rõ ràng từng câu từng chữ: “Bát Quái Các! Đây là giai đoạn đầu toàn bộ kế hoạch của tôi.”
“Bát quái…” Hảo Mộng Vô Hoa bật cười: “Cậu không phải nói với tôi, chính là truyền lại một ít tin tức, chuyện xấu bát quái của người có tiếng tăm.”
Phong Tập vội vàng gật đầu không ngừng: “Chính xác, nhưng cậu cũng đừng coi thường Bát Quái Các, nếu như thực sự sáng lập thành công, hiệu dụng của nó cũng không chỉ như vậy. Thế nào, cảm thấy hứng thú sao?”
Diệp Vô Truy đã lâu không lên tiếng nhìn hắn một lúc lâu, mới mở miệng nói.
“Bát Quái Các của cậu, còn phụ trách thu thập tin tức tình báo?”
Thấy cậu nói đến trọng điểm, trong mắt Phong Tập sáng ngời: “Không sai! Tôi định sau này để Bát Quái Các thành lập một trung tâm xử lý tình báo, để các ngoạn gia ở chỗ này buôn bán tình báo. Mà những chuyện này chỉ là một phần mà thôi.”
Nếu như Bát Quái Các thực sự thành lập, đồng thời có thể nhanh chóng phát triển. Tác dụng của nó không chỉ là xử lý tin tức đơn giản như vậy. Chắc chắn đến lúc đó, trong trò chơi sẽ có phần lớn người chơi ở chỗ này tìm kiếm tin tức quan trọng cùng tình báo, thậm chí có thể tìm kiếm một ít việc bí mật không muốn người khác biết. Ở trong trò chơi, đạt được tin tức trước người khác một bước, thường dẫn trước rất nhiều.
Nếu có thể ở dạng tổ chức này có một chút tài nguyên nội bộ, không chỉ so với người khác mình có nhiều tin tức hơn, thậm chí có thể đem toàn bộ biến động trò chơi nắm chắc trong tay.
Mắt Diệp Vô Truy khẽ lóe, từ bên giường đứng lên, đến gần Phong Tập.
“Cậu muốn chúng tôi làm cái gì?”
Phong Tập thấy cậu động tâm, thỏa mãn cười nói: “Không nhiều lắm, chỉ có một việc —— các cậu đáp ứng nói ra chuyện hôm nay của Thiên Sơn với tôi, đồng thời trong tương lai tận lực vì Bát Quái Các cung cấp một số tin tức bí mật.” Hắn tin tưởng thực lực của hai người trước mắt, khẳng định có thể so với những người chơi bình thường tiếp xúc càng nhiều bí mật giang hồ.
Đặc biệt là trong này, còn có một vị Danh Đao truyền thụ.
“Hảo tiểu tử, đánh chú ý không tệ. Muốn dùng chúng tôi bắn pháo đầu mở cửa a!” Hảo Mộng Vô Hoa đấm Phong Tập một quyền.
Chuyện phái Thiên Sơn, là tiêu điển quan tâm hiện nay của người chơi. Nhưng mà những người chơi đối nội tình hoàn toàn không biết gì cả, cho dù là đệ tử Thiên Sơn, bởi đẳng cấp không cao, nên cũng biết rất ít.
Nếu lúc này có một người lấy thân phận tại đây công bố ra chân tướng, không thể nghi ngờ là sẽ hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của người chơi.
Cái này khiến Phong Tập gây dựng được cơ sở kiên cố cho Bát Quái Các!
Sau khi đưa ra điều kiện, Phong Tập khẩn trương đợi Diệp Vô Truy đáp lại. Rất nhiều người không muốn ở trong trò chơi bại lộ bản thân, Diệp Vô Truy có đáp ứng điều kiện này hay không, còn rất không xác định.
“Có thể.” Bất thình lình, Diệp Vô Truy rất nhanh đáp ứng: “Nhưng tôi có vài yêu cầu.”
“Cậu nói.” Phong Tập nhảy nhót nói. Theo hắn, miễn là bản thân hứa hẹn, tất cả cái khác đều dễ bàn.
“Thứ nhất, không nên công bố diện mạo của tôi. Thứ hai, sau này Bát Quái Các nhận được tin tức quan trọng, tôi có thể không ràng buộc hỏi. Thứ ba, còn chưa nghĩ được, sau này rồi nói.”
“Chỉ những việc này?” Ngoại trừ không biết điều thứ ba, hai điều kiện đầu tiên dễ dàng đến khiến Phong Tập kinh ngạc.
Diệp Vô Truy cười yếu ớt nhìn hắn.
“Cậu yên tâm, nếu sau này Bát Quái Các thực sự lớn mạnh trong trò chơi. Tôi nhất định sẽ suy nghĩ thật tốt điều kiện thứ ba.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.