Tôi Là Bao Cao Su Ngoại Cỡ

Chương 24:




168
Tôi cảm thấy, nếu như tôi kể hết sự tình tiền căn hậu quả ra, vậy Lâu Thư Mặc sẽ biết chuyện xảy ra lúc trước của tôi, đây quả thực chính là hiện trường tử vong cỡ lớn.
Vì vậy, kế hoạch này là không thích hợp. Truyện Dị Giới
Sau khi cân nhắc vài phen, tôi hơi ngẩng đầu, nước mắt mông lung nhìn Lâu Thư Mặc nói: "Em cũng không biết, rõ ràng em đang ngủ, đột nhiên chíu cái đã đến chỗ đàn anh, dọa chết em rồi! ”
Lâu Thư Mặc nghe tôi nói xong, có chút bán tín bán nghi nói: "Như vậy sao? Vừa rồi anh đang tiến hành nghiên cứu bao cao su, cho nên có chút thất thố, mà tiến hành được một nửa em đột nhiên xuất hiện, lúc ấy anh còn tưởng em từ bao cao su biến ra."
Tôi bị Lâu Thư Mặc đánh cho không kịp trở tay, sao anh có thể phán đoán chính xác như vậy chứ?! Hơn nữa rõ ràng đã xảy ra chuyện quỷ dị như vậy, phản ứng của anh so với tưởng tượng của tôi còn bình tĩnh hơn nhiều.
"Ha ha… sao mà được... Đàn anh đúng là biết đùa. "Tôi mặt cười tâm không cười nói, trong lòng rối bời, tôi sợ Lâu Thư Mặc tiếp tục tra hỏi tôi, còn tôi sợ rằng kỹ năng diễn xuất của tôi sẽ có nhiều sai sót.
Lâu Thư Mặc trầm mặc một hồi, tiếp theo không nhanh không chậm hỏi: " Vậy à? Vậy bao cao su còn lại trong tủ của anh có bình thường không? ”
Đề cập đến bao cao su còn lại tôi vội vàng nói: "Tất nhiên không có vấn đề! Đàn anh, đừng vì xảy ra những điều như vậy mà không tiếp tục nghiên cứu bao cao su, đây là một nghiên cứu rất quan trọng! ”
Thực sự rất quan trọng, đó là cuộc sống của tôi luôn đó!
169
Lâu Thư Mặc ý vị sâu xa đáp: "À..."
Tôi đột nhiên càng hoảng hốt, anh à cái gì gì, vì sao còn muốn kéo dài âm cuối? Rốt cuộc có ý gì?!
170
"Vậy thì kỳ quái thật, sau khi em xuất hiện, bao cao su lúc trước anh còn dùng đã không thấy đâu, rốt cuộc là vì sao đây?" Giọng nói Lâu Thư Mặc đột nhiên rất nhỏ lẩm bẩm, sau khi nói xong còn nghi ngờ nhìn tôi.
Chột dạ tôi giả vờ không nghe thấy.
Nhưng tôi cũng thật sự không biết cái bao cao su kia đi đâu!
Nó sẽ không ở trong nhà tôi, phải không?!
171
Bởi vì tôi im lặng, Lâu Thư Mặc cũng không tiếp tục đề tài này nữa, ngược lại hỏi tôi: "Tiểu Vũ, những gì anh vừa làm với em."
"Đàn anh, em biết vừa rồi anh chỉ là ý loạn tình mê, em sẽ không coi là thật, yên tâm, ngày mai em sẽ quên, cứ như vậy đi, phiền đàn anh cho em mượn quần áo, em muốn trở về!" Lần này tôi nói rất lưu loát là bởi vì tôi vừa nghĩ ra cách trả lời câu hỏi này, và tôi không được để Lâu Thư Mặc có bất kỳ cơ hội nào chịu trách nhiệm với tôi.
"..." Vẻ mặt Lâu Thư Mặc hết cách với tôi, tiếp theo anh bất đắc dĩ nói: "Được, nghe em. ”
172
Chờ tôi mặc quần áo Lâu Thư Mặc vào, đang chuẩn bị rời đi, Lâu Thư Mặc đột nhiên nói với tôi một câu: "Đúng rồi Tiểu Vũ, đám bao cao su còn lại anh sẽ dùng thật tốt. "Nói xong, còn ý vị không rõ cười cười.
173
Anh ấy đang cười cái gì, tôi về nhà đã suy nghĩ, nhưng tôi không thể nghĩ ra câu trả lời.
Sau khi thay quần áo Lâu Thư Mặc ra, tôi đau đầu muốn thả mình xuống giường và ngủ tiếp.
Không ngờ lại thấy bao cao su Lâu Thư Mặc dùng một nửa trên giường, phía trên nó đã dính chút dịch thể, hơn nữa còn có một lỗ thủng, mẹ kiếp, Lâu Thư Mặc ra tay thật tàn nhẫn, cũng may không phải là đâm nát tôi, mà chỉ là dịch chuyển tức thời, bằng không mạng nhỏ của tôi phỏng chừng cũng không giữ được.
Bây giờ tôi thực sự hy vọng sẽ sử dụng hết sáu cái còn lại, tôi thực sự không muốn trải qua bất kỳ tai nạn nào nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.