Tôi Là Bao Cao Su Ngoại Cỡ

Chương 25:




*góc nhìn của Lâu Thư Mặc
Lâu Thư Mặc gần đây đã có những tiến bộ vượt bậc với người mình yêu, không chỉ hôn cậu ấy mà toàn thân người nọ cũng nhìn thấy sạch.
Nhưng, Lâu Thư Mặc luôn cảm thấy đối tượng thầm mến của mình gần đây luôn có gì đó không đúng. Và mọi chuyện dường như bắt đầu từ hộp bao cao su anh mua ở Siêu thị Lucky.
Ngày đó Lâu Thư Mặc vừa hoàn thành công việc trên APP, lại nghĩ đến có một người dùng khởi xướng nhiệm vụ nghiên cứu còn chưa làm bèn chạy đến siêu thị Lucky gần đó tùy tiện mua hộp bao cao su cỡ lớn nhất, trả tiền xong đi ra khỏi cửa siêu thị, Đột nhiên, một giọng nói vô cảm vang lên trong đầu: "Chúc mừng cậu, ghép đôi thành công, đây là một hộp bao cao su bất thường nha, mời cậu thưởng thức thật tốt."
Lâu Thư Mặc nghe xong cũng không để ý, cho rằng ảo thính quấy nhiễu mình nhiều năm lại xuất hiện.
Cái ảo giác này xuất phát từ một căn bệnh nghiêm trọng mà Lâu Thư Mặc mắc phải khi còn bé, sau khi hết bệnh, anh sẽ nghe thấy âm thanh của những thứ xung quanh mình, như thể chúng có linh hồn. Lúc ấy Lâu Thư Mặc còn nhỏ không tin loại chuyện ly kỳ này.
Nhưng từ một lần lên lớp, Lâu Thư Mặc nghe thấy quạt trần ở hàng ghế đầu nói một câu: "Tôi sắp chết rồi, tôi không được..." Sau đó, cái quạt trần kia không hề báo trước mà đập xuống, cũng may lúc đó giáo viên giảng dạy phản ứng nhạy bén, đẩy học sinh ra, không gây thương vong.
Mà cũng bởi vì lần ngoài ý muốn này, Lâu Thư Mặc mới tin mình thực sự có thể nghe thấy tiếng nói của những thứ này.
Thời gian đầu, anh có nói với bố mẹ sự việc nhưng hai vợ chồng vốn luôn lạc quan nên không nghiêm túc, còn tưởng rằng con mình nói đùa. Chờ sau khi lớn lên Lâu Thư Mặc nhắc lại, lại dẫn anh đi gặp rất nhiều bác sĩ tâm lý, chẳng qua cũng không có hiệu quả.
Về sau, Lâu Thư Mặc hiểu chuyện vì không muốn bố mẹ lo lắng, bèn nói đã không nghe thấy những âm thanh ma quỷ đó nữa, thấy bố mẹ mình yên tâm, anh vẫn đắm chìm trong sự dày vò có thể nghe thấy mọi thứ nói chuyện.
Thật ra những thứ này cũng không phải lúc nào cũng nói chuyện, đồ đạc trong phòng ngủ của anh đều an tĩnh như tính cách của anh, ngoại trừ lúc nằm trên giường, giường sẽ nói: "Nặng quá vậy." Khi mang giày, giày sẽ nói: "Chạm vào cục cưng~", Khi nhìn vào gương, gương sẽ nói: "Đẹp trai quá." Lúc khác thì chỉ cần yên lặng là có thể hưởng thụ an bình hiếm có.
Tuy nhiên, bên ngoài thì khác, ví dụ như khi xem phim, về cơ bản mỗi chiếc ghế đều sẽ nói chuyện ở đó, thảo luận về những chuyện tầm phào của người ngồi trên đó, khiến Lâu Thư Mặc ồn ào đến mức không thể nghiêm túc xem phim.
Cho nên, Lâu Thư Mặc không thích những nơi có nhiều người, bởi vì tật xấu này mà anh dần dần trở nên rất khép kín, không có bạn bè, độc lai độc vãng.
Cho đến khi anh gặp người đó.
Lúc Lâu Thư Mặc còn học cấp 3 đã tiếp xúc với trò chơi trực tuyến "Cổ Hiệp" rất nổi tiếng lúc bấy giờ, phong cách vẽ và cách chơi không tệ, cho nên Lâu Thư Mặc không có bạn bè lựa chọn chơi game để giết thời gian.
Ngay cả khi chơi một trò chơi xã hội quy mô lớn như vậy, Lâu Thư Mặc vẫn chơi rất độc lập, đoàn phó bản đông người chưa bao giờ tham gia, PK đơn độc mới là nguồn khoái cảm, mà bởi vì thao tác sắc bén đánh lên vị trí số 1 bảng PK, rất nhanh bởi vì lên đỉnh mà nổi danh, thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.
Đây không phải là thứ Lâu Thư Mặc muốn, cho nên chẳng mấy chốc anh đã vứt bỏ acc khách nam hiệp kia, luyện lại thành acc nữ bác sĩ, lúc này đây anh không chơi PK sắc bén nữa mà bắt đầu phát triển thành hạng mục giải trí bình thường, làm chút thành tựu có thể được thưởng.
Mà trước kỳ nghỉ hè, Lâu Thư Mặc cần phải đạt được thành tựu thầy trò, đối với chuyện thu thêm đồ đệ này anh có chút đau đầu, đành phải phát biểu thu đồ đệ, anh có viết rõ là làm thành tựu thu đồ đệ, xuất sư có cho 5w kim tệ làm cảm tạ.
Bình thường người chơi cũ chơi acc nhỏ sẽ rất hiểu quy củ đến bái sư, như vậy cũng có thể bớt phiền toái giao tiếp giữa mọi người, lấy tiền làm việc.
Nhưng Lâu Thư Mặc thông báo không quá năm phút, đã có một quân sư nam cấp bảy đến bái sư.
Vừa bái sư xong, đồ đệ sẽ tự động triệu kiến sư phụ, sau đó nam quân sư đi tới bên Lâu Thư Mặc nói:"Oa oa! Có chuyện gì vậy, tại sao tôi lại đột nhiên đến đây? ”
Khi đó, Lâu Thư Mặc nghĩ thầm: Không xong rồi, đồ đệ mới thu dễ thương quá.
Lâu Thư Mặc vốn nghĩ, nếu đã thu rồi thì cứ như vậy để đi, không ngờ đồ đệ dễ thương này lại có quá nhiều câu hỏi, hơn nữa lại rất ngốc, Lâu Thư Mặc vốn không muốn phản ứng đều bị cậu hỏi tới mức không thể giả vờ bơ được, đành bắt đầu dạy cậu từng chút một.
Nhưng không ngờ Lâu Thư Mặc dạy dỗ lại có chút để tâm, đồ đệ này tuy rằng thoạt nhìn ngốc nghếch, nhưng lại rất hoạt bát vui vẻ, giống như một mặt trời nhỏ, rất hiểu chuyện và biết quan tâm, miệng rất ngọt ngào, Lâu Thư Mặc rất thích, có lần còn kể bí mật của mình tâm sự với đồ đệ.
Đó là bí mật mà anh có thể nghe thấy những thứ đó nói chuyện.
Đồ đệ anh sau khi đọc xong, không có hoài nghi, không cảm thấy đây là trò đùa, cũng không cảm thấy rất khủng bố, mà là trả lời: "Vậy chị thật đáng thương nha, sư phụ, hẳn chị khó chịu lắm, bình thường không qua lại với người khác là bởi vì cái này đúng không? Vậy sau này em cũng sẽ không rời khỏi chị nữa, sẽ mãi ở bên chị có được không? " Biểu cảm ôm."
Sau khi đọc dòng chữ này trước máy tính, Lâu Thư Mặc trong lòng cảm thấy ấm áp, đọng lại thật lâu.
Cứ như vậy, tình cảm của Lâu Thư Mặc cùng đồ đệ của mình càng ngày càng tốt.
May đến một ngày nào đó, đồ đệ của anh đột nhiên tỏ tình với anh
Lần này Lâu Thư Mặc quả thật trở tay không kịp.
Anh biết đồ đệ của anh là nam, nhưng đồ đệ của anh vẫn cho rằng anh là phụ nữ, Lâu Thư Mặc chơi acc nữ bác sĩ, bình thường giọng điệu văn chữ cũng rất nhẹ nhàng, trên cơ bản đều sẽ cho rằng anh là nữ, đồ đệ của anh đương nhiên cũng cho rằng như vậy.
Lâu Thư Mặc thừa nhận anh động tư tâm, anh biết nếu như hiện tại thừa nhận mình là đàn ông, như vậy tình cảm giữa anh và đồ đệ của anh sẽ tan vỡ, sẽ không thể trở về nữa.
Huống chi, Lâu Thư Mặc thật sự rất thích đồ đệ của anh.
Cho nên, Lâu Thư Mặc tiếp nhận lời tỏ tình của đồ đệ, hai người chính thức bắt đầu một đoạn tình yêu trên mạng ngọt ngào.
Tình yêu trên mạng có ngọt đương nhiên cũng có khổ, mà Lâu Thư Mặc cảm thấy khổ chính là, đồ đệ anh muốn xem ảnh chụp của anh, còn nghĩ đến cuộc hẹn bên ngoài.
Lúc đầu, cả hai không trao đổi quá nhiều về những thứ trên mạng, nhưng càng nói chuyện, họ càng muốn biết về nhau, giọng nói của đối phương như thế nào, ngoại hình như thế nào? Ngoài đời như thế nào?
Lâu Thư Mặc cũng giống như vậy, anh cũng tò mò đồ đệ của anh.
Giọng Lâu Thư Mặc dùng náy biến âm đối phó, nhưng ảnh chụp thì hơi khó, đồ đệ của anh gửi ảnh chụp cho anh xem trước, là một nam sinh vẻ ngoài ngoan ngoãn hiền lành, Lâu Thư Mặc vừa nhìn đã yêu, còn xem qua video đồ đệ đăng trên QQ cậu đơn phương gửi tới, không khác mấy so với ảnh chụp, thậm chí còn đẹp hơn.
Nhưng anh chẳng gửi gì cho đồ đệ mình, chỉ có thể lấy lý do con gái thẹn thùng lừa gạt cậu.
Về sau, đồ đệ càng ngày càng tò mò, đưa ra rất nhiều lời mời xem mặt, bởi vì lúc ấy đồ đệ thông qua việc bái sư Lâu Thư Mặc mới biết là cùng thành phố, cho nên lý do khoảng cách quá xa căn bản không thể lừa gạt.
Lúc này Lâu Thư Mặc lần đầu tiên cảm thấy hoảng hốt, anh nghĩ, ngay từ đầu không nên lừa gạt đồ đệ mình, anh đây là lừa gạt được tình cảm.
Học kỳ thứ nhất năm lớp 12, Lâu Thư Mặc nghĩ thông suốt, anh không thể tiếp tục nữa, đoạn tình cảm anh lừa gạt này sẽ do anh chấm dứt.
Sau đó, Lâu Thư Mặc gỡ cài đặt trò chơi, bán tài khoản trò chơi xong gửi tin nhắn cuối cùng cho đồ đệ trên QQ.
Lý do chính là anh đang học lớp 12, không thể tiếp tục nghiện game nữa, cũng nên chấm dứt đoạn tình yêu online hư vô mờ mịt này, còn nói, nếu chúng ta có duyên, vậy thì thi đậu đại học A mà chúng ta đều khao khát thì sẽ gặp lại...
Sau khi gửi xong, Lâu Thư Mặc bèn rời khỏi QQ kia, không bao giờ lên nữa.
Mà câu cuối cùng, là lời khách sáo của Lâu Thư Mặc, anh biết cho dù bọn họ thật sự đều thi đậu đại học A, cũng không cách nào thay đổi sự thật anh là nam.
Ngày đó, là ngày cuối cùng Lâu Thư Mặc 18 tuổi, cũng là lần đầu tiên anh nếm được tư vị thất tình.
Nhưng không ngờ tới chính là sau ngày hôm đó Lâu Thư Mặc không nghe thấy âm thanh của những thứ đó nữa, ảo thính cũng biến mất.
Chuyện không hề báo trước anh biến trở về người bình thường, mà anh lại không có cách nào báo tin tức tốt này cho tiểu đồ đệ anh yêu quý.
Nguyên bản, Lâu Thư Mặc cho rằng đoạn tình yêu trên mạng này đến đây sẽ kết thúc.
Nhưng không ngờ tới lúc khai giảng năm thứ hai nghênh đón tân sinh viên năm nhất, anh liếc mắt một cái liền nhìn thấy tiểu đồ đệ của anh đeo một cái túi xách, kéo vali, xách chiếu tre và xô chậu, chậm rãi bước vào cổng trường đại học A, nụ cười sáng lạn trên mặt, lập tức bắt được trái tim Lâu Thư Mặc.
Anh nghĩ, lần này anh có thể dùng thân phận là nam theo đuổi cậu học trò nhỏ của mình không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.