Tôi Là Bao Cao Su Ngoại Cỡ

Chương 40:




282
Khi tôi nhìn thấy câu này thì đang nằm trên giường giơ điện thoại lên cao nhìn, mà câu nói của Lâu Thư Mặc khiến tôi sợ tới mức không nắm chắc điện thoại di động, sau đó điện thoại di động đập vào mặt tôi.
"Mẹ kiếp, đau quá! " Tôi vội vàng che mặt kêu đau.
Lâu Thư Mặc bảo tôi làm quen có lẽ chính là muốn cho tôi dùng xúc cảm của bao cao su quen với kích thước gà trống của anh, đúng là trêu ghẹo người ta mà.
Hơn nữa, ý thức sau khi chìm vào giấc ngủ vẫn còn trong chiếc bao cao su mà Lâu Thư Mặc dùng ngón tay nhét vào lần trước, lúc ấy hệ thống có nói nếu bao cao su chưa sử dụng xong thì ngày hôm sau sẽ tự động khôi phục nguyên trạng, biến trở lại một cái bao cao su không bị nhúng chàm. Loại chuyện thần kỳ này tôi thấy cũng chẳng ngạc nhiên, nhưng như vậy cũng rất tốt, ít nhất Lâu Thư Mặc lần sau dùng cũng rất vệ sinh.
Bởi vậy, nếu Lâu Thư Mặc đeo cái bao cao su kia, vậy hoa cúc của tôi sẽ bị con cu to của anh bạo cả đêm.
Như vậy buổi sáng khi tôi tỉnh lại, nhất định cúc hoa tàn, toàn thân bị thương mất.
Vì vậy, tôi từ chối thẳng thừng.
【 Cá nhỏ 】: Không được, không được, anh không được!
【Lâu Thư Mặc (đang yêu)】: Vì sao?
Còn cần phải tại sao sao? Tất nhiên là tôi ngại rồi!
【 Lâu Thư Mặc (đang yêu)】: Em chưa thử làm sao biết anh không được?
Tôi phát hiện đôi khi mạch não của Lâu Thư Mặc không cùng một đường thẳng với tôi.
【 Cá nhỏ 】:...
【 Cá nhỏ】: không phải chuyện này, dù sao anh cũng không được đeo, không thì em sẽ giận!
【 Cá nhỏ】: "icon mèo con tức giận"
【Lâu Thư Mặc (đang yêu)】: Được rồi.
【Lâu Thư Mặc (đang yêu)】: Tiểu Vũ thật đáng yêu, con mèo này giống em quá.
【 Cá nhỏ 】:...
Chẳng hề giống chút nào, Lâu Thư Mặc không có chứng mù mặt chứ.
Nhưng khi nhìn thấy câu này, khóe miệng tôi vẫn bất giác nhếch lên.
283
Đêm đó, ý thức của tôi đi vào phòng ngủ của Lâu Thư Mặc, anh ấy không chuẩn bị bất kỳ chương trình nào cho tôi xem, trước mặt tôi không còn là máy tính bảng mà là ngực ướt đẫm của Lâu Thư Mặc.
Vì sao nói là ướt đẫm? Bởi vì giờ phút này hẳn là anh vừa tắm rửa xong, người mặc áo choàng tắm, nhưng phần thân trên của áo choàng tắm lại để hở, lộ ra lồng ngực và cơ bụng tám múi kia, tư thế của Lâu Thư Mặc cực kỳ gợi cảm và sexy nằm nghiêng ở trước mắt tôi, tôi nom thấy mà sốc!
Cái con người trong nóng ngoài lạnh này, học được cách quyến rũ người khác từ khi nào, xem tôi có làm anh thật hung ác không.
Lúc nghĩ như vậy, tôi mới nhớ tới mình lúc này chỉ là một cái bao cao su yếu ớt, lấy gì để đối phó với người ta.
284
Ngay khi tôi cảm thấy tiếc nuối, Lâu Thư Mặc đột nhiên mở miệng nói: "Tiểu Vũ, anh yêu em, chúc ngủ ngon. ”
Nói xong, Lâu Thư Mặc cúi người tiến đến trước mặt tôi, nhẹ nhàng hôn tôi một cái dịu đang như gió, làm cho tôi nhớ mãi không quên.
Lâu Thư Mặc có phải là tính toán chính xác lúc tôi đến rồi mới có thể nói như vậy không?
Nhưng em cũng yêu anh, ông chồng có con gà lớn.
285
Cứ như vậy, tôi bắt đầu yêu đương với Lâu Thư Mặc.
Vì cả hai đều lần đầu yêu nhau nên còn hơi vụng về, nhưng cả hai đều cố gắng học hỏi, học hỏi quá trình yêu đương.
Chúng tôi trò chuyện cùng nhau trong thư viện, nắm tay nhau lặng lẽ dưới bàn câu lạc bộ, đi dạo quanh khuôn viên trường, cổ vũ nhau lúc thi cuối kỳ, chào đón sự xuất hiện của kỳ nghỉ, tận hưởng vẻ đẹp của nhau.
Khi tôi tựa vào vai Lâu Thư Mặc nghĩ, cả đời cứ sống tiếp như vậy cũng không tệ, Lâu Thư Mặc mở miệng nói: "Tiểu Vũ, chúng ta ở chung đi. ”
“......”
286
Lâu Thư Mặc đề nghị ở chung tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, gần đây khi đến nhà anh ăn cơm, anh luôn nói: "Tiểu Vũ, không thì em chuyển tới sống chung với anh đi, để anh mỗi ngày nấu đồ ăn ngon cho em."
Sau đó tôi trở lại căn hộ của tôi, gửi wechat nói rất nhớ anh, anh sẽ chạy xuống cầu thang ngay lập tức, để tôi thấy chạm rồi hôn.
Lúc biến thành bao cao su, anh còn hận không thể đè cả người lên trên người tôi, động một chút là dùng chân tay cọ tôi.
Nói tóm lại, dính người vô cùng.
Nhưng, không thể chịu nổi mà, tôi thích lắm.
Vì vậy, tôi đã đồng ý với yêu cầu sống chung của anh.
287
Vào cái đêm mà đồng ý sống chung với anh, chúng tôi còn cùng nhau thảo luận xem đi nghỉ phép đi đâu chơi, dù sao hai chúng tôi ở gần nhau, chuyện chung sống chẳng qua là anh chuyển tới hoặc là tôi chuyển qua mà thôi.
Chỉ là kế hoạch không kịp thay đổi, công ty Lâu Thư Mặc bên kia gặp chuyện, hai chúng tôi đành phải từ bỏ ý niệm ra ngoài chơi trước, chuyên tâm đối mặt với vấn đề nan giải của công ty.
288
Nhưng không ngờ lại bận rộn như vậy, kỳ nghỉ đã trôi qua một nửa.
Cũng may tình hình của công ty Lâu Thư Mặc cũng có chuyển biến tốt đẹp, lúc trước anh có thuê một văn phòng gần khu đại học, khi tôi đến xem thì cơ bản đã được sửa sang lại, nhìn rất tốt.
Và chúng tôi cũng quyết định cùng nhau di chuyển đến căn hộ gần tòa nhà văn phòng, thuận tiện cho việc đi lại bình thường, nên đã làm thủ tục hoàn trả với chủ nhà hiện tại.
Chờ hết thảy đều ổn thỏa cũng sắp đến khai giảng.
289
Ngày đầu tiên chuyển đến căn hộ mới, Lâu Thư Mặc tự mình xuống bếp, mời mấy người bạn nhỏ trong câu lạc bộ tới, hơn một tháng nay, đều là dựa vào mọi người cùng hợp tác mới có thể xây dựng công ty tốt, cho nên Lâu Thư Mặc đây cũng là mời đồng nghiệp tương lai của chúng tôi.
Người trẻ tuổi cùng nhau tụ tập ăn uống, ắt không thể thiếu chuyện cãi nhau ầm ĩ, trong lúc đó bọn họ lại đến chỗ tôi thăm dò, hỏi tôi nickname wechat Lâu Thư Mặc viết (đang yêu) rốt cuộc là có thật hay không, hơn nữa trang bìa của vòng bạn bè cũng biến thành một bức ảnh tay trong tay rất mập mờ, có người nói tay này nhìn giống như tay con trai.
Về vấn đề này tôi không thể trả lời rõ ràng, cậu nên tự đi hỏi thì tốt hơn.
Câu trả lời của tôi khiến họ tái mét mặt, nhao nhao nhìn Lâu Thư Mặc còn đang bận rộn trong phòng bếp, lắc đầu, tiếp theo liền tản ra.
290
Sau khi bọn họ tản ra, Lâu Thư Mặc vừa vặn gọi tôi tới giúp, tôi bèn đi qua lấy cho anh bột, thì là như chỉ định, rắc một nắm lên khoai tây chiên, mùi thì là lập thức xông vào mũi làm tôi thèm thuồng.
"Tiểu Vũ, nãy hai người nói gì thế?" Lâu Thư Mặc cầm thìa hỏi.
"Em còn muốn hỏi anh đây, tại sao anh lại đưa ảnh nắm tay ngày đó lên trang bìa vòng bạn bè thế?" Tôi chống nạnh hỏi ngược một câu.
"À, cảm thấy đẹp nên muốn khoe ra ngoài." Lâu Thư Mặc lật mặt từng miếng khoai tây, lại nói: "Yên tâm đi, chắc chắn bọn họ nhìn không ra là của em đâu. ”
"Nhưng em không muốn bọn họ hiểu lầm anh ở bên người khác." Tôi chậm rãi nói.
Lâu Thư Mặc khựng lại quay mặt lại nói với tôi: "Vậy... Chúng ta công khai nhé? ”
"Vẫn còn quá sớm, nói cho bạn bè biết thì tốt, nhưng nếu truyền từ người này sang người khác, em sợ sẽ truyền đến người nhà. Em vẫn chưa dám cho người nhà biết." Tôi nghiêm túc nói.
"Ừm, anh hiểu." Lâu Thư Mặc dịu dàng nói, "Được rồi, những chuyện này không nên nói trong phòng bếp, em nhanh đi tiếp khách, chỗ này giao cho anh đi. ”
"Được." Tôi gật đầu, ngay sau đó đi vào phòng khách chào bọn họ.
291
Thời khắc khai cơm, tài năng nấu ăn siêu thần của Lâu Thư Mặc trực tiếp khiến bọn họ kinh ngạc, cả đám đều hâm mộ tôi được "thuê chung" với Lâu Thư Mặc, tôi chỉ có thể bật cười.
Ôi, mấy người cứ hâm mộ đi.
292
Sau một bữa ăn no, chúng tôi quây quần bên nhau chơi trò chơi, chờ đến hơn mười giờ, họ trở về nhà riêng của họ.
Sau khi tôi và Lâu Thư Mặc tiễn họ đi, đóng cửa lại, nhìn ngôi nhà mới ấm áp của chúng tôi, lòng tôi cảm thấy mãn nguyện.
Mà đúng lúc này, Lâu Thư Mặc đột nhiên bế ngang tôi lên, ôi, chính là tư thế bế công chúa.
"Này! Anh đang làm gì vậy, bỏ em xuống!" Tôi hoảng sợ vùng vẫy trong vòng tay anh.
Nhưng Lâu Thư Mặc lúc này chẳng hề nghe lời tôi, trực tiếp ôm tôi từng bước từng bước đi tới phòng ngủ.
293
Không ngờ sức của Lâu Thư Mặc lại lớn tới vậy, cảm giác bế tôi đi đường chẳng hề phí sức, tôi đúng là ông lớn rồi.
"Anh đừng im lặng, anh như vậy em sợ lắm..." Tôi vừa nói xong câu này, Lâu Thư Mặc liền buông lỏng tôi ra, để tôi ngã thẳng xuống trên giường lớn mềm mại.
"Tiểu Vũ, chúng ta sưởi ấm giường cho nhà mới được không?" Lâu Thư Mặc nãy giờ vẫn im lặng bắt đầu nói.
"......" Tuy rằng tôi biết sau khi sống chung với Lâu Thư Mặc, một ngày nào đó nhất định sẽ như này như kia với anh, hơn nữa đã chuẩn bị từ trước, nhưng một khi đối mặt với dấu hiệu như vậy, trong lòng vẫn sẽ rất hồi hộp, tim đập thình thịch.
Mà Lâu Thư Mặc nói làm ấm giường, đương nhiên tôi biết là có ý gì, người lớn đều ngầm hiểu những lời gợi ý như vậy.
Lúc này, Lâu Thư Mặc lấy ra một bao cao su từ trong ngăn kéo, đang chuẩn bị dùng răng cắn. Tôi thấy vội vàng ngăn cản, lấy ra một bao cao su từ túi quần jean của tôi, nói, "Đừng đừng, dùng cái của em này."
294
Bao cao su tôi đang cầm được chọn ngẫu nhiên từ 99 hộp bao cao su, dù sao cái tên lưu manh thối Lâu Thư Mặc này mỗi ngày ở bên cạnh tôi nhất định sẽ đói khát khó nhịn, từ sau khi yêu đương với anh, ngày nào tôi cũng chuẩn bị, chỉ chờ lúc cần thiết.
Nếu như dùng cái của Lâu Thư Mặc mà tôi còn có xúc cảm kỳ quái khác, ngẫm lại sẽ làm cho người ta xấu hổ lắm.
"Thế mà em mang theo bao cao su luôn?" Lâu Thư Mặc nói.
"Khụ, cái này anh đừng để ý, cái trong tay anh cầm dùng em sẽ có cảm giác kỳ quái, hay là dùng bao cao su bình thường là được rồi." Tôi giải thích.
"Nhưng mà, em không muốn nhanh chóng khôi phục bình thường sao?" Lâu Thư Mặc dụ dỗ nói.
Tôi suy nghĩ lại, hình như cũng có lý.
Huống chi súng thật đạn thật làm với Lâu Thư Mặc chắc chắn không giống với lúc dùng bao cao su, thật đúng là có chút tò mò...
295
Cuối cùng, tôi xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng, không dám ngẩng lên nhìn Lâu Thư Mặc, gật đầu nói: "Được rồi, sử dụng cái kia của anh đi."
- ----
Lời tác giả:
Trong lòng Tiểu Vũ cảm thấy dù sao cũng dùng có một chiếc, hẳn là sẽ không sao. Nhưng mà, đâu thể chỉ sử dụng một cái được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.