Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 437: Phần cuối của tầng mười tám




Tôi lúc này mới phát hiện Trường Sinh cũng giống như tôi ở trên lưng cô nàng mập, chỉ là tôi toàn bộ nằm sấp trên người cô ấy, mà Trường Sinh lại là nằm nghiêng.
Tôi nói chả trách!
Tôi và cô nàng mập bị những tiểu Quỷ này đánh ngã nâng lên, Trường Sinh từ trong miệng tôi đi ra, làm sao có thể dùng đổi mắt đen như quét sơn kia nhìn tôi.
“Thật xin lỗi!” Mặt Trường Sinh lập tức đỏ lên, vươn tay nâng tôi lên, giơ hai tay lên vô số người giấy đã bị hắn dẫn ra.
Theo trên người cậu ấy lập tức phủ đầy tiểu Quỷ, đem cậu ấy gắt gao nâng lên.
Trường Sinh đột nhiên hít sâu một hơi, trong miệng thổi ra một luồng khói trắng, đối với những người giấy kia huýt sáo một cái, liền nghe những người giấy còn đang bay lượn ở không trung kia đột nhiên hét một tiếng hướng về phía hỏa Ngưu bên dưới lao tới.
“ Đi!”, Trường Sinh hét lớn một tiếng, ôm tôi thật chặt vào trong ngực, nhìn về đám tiểu Quỷ không ngừng la hét kia hô lớn.
“ Nâng lên!”
Những tiểu Quỷ kia vẫn cứ hô hào, hét lớn một tiếng, một đám đỉnh đầu mang theo ngọn lửa u lam, thoáng cái liền bay ra thật xa.
Tôi gắt gao ôm lấy Trường Sinh, cảm giác như thời gian này, thật giống như trải qua mấy thế kỷ dài như vậy.
Lúc này tôi mới hiểu được cái gì gọi là sự biến đổi lớn lao trong cuộc đời!
Có một người như vậy, có thể không làm cho bạn cảm giác yêu oanh oanh liệt liệt, nhưng sẽ làm cho bạn cảm thấy chỉ cần có anh ta, cái gì cũng không cần lo lắng, đây có lẽ cũng là một loại tình yêu.
Từ khi cậu ấy sinh ra đoán mệnh không quá bảy, đến bà La vì kéo dài mạng sống cho cậu ấy mà đổi mẹ tôi cho Điền Đại Thu nuôi Cổ Thần cầu sinh ra tôi để cho Trường Sinh cố hồn, nhân quả của việc này đã được định ra từ đời trước rồi.
Tôi với Trường Sinh quen biết nhiều năm như vậy, chưa bao giờ có cảm giác yêu hay thích, nhưng từ lúc cậu bé lấy kẹo ở trên xe bóc ngay ra đưa cho người phụ nữ tự xưng là “mẹ” cậu ấy ăn từ đó vẫn luôn không thay đổi, vẫn luôn như vậy đơn thuần rõ ràng bảo hộ tôi như vậy, chưa từng vì bất cứ thứ gì mà thay đổi, cũng không có bất kỳ lời ngon tiếng ngọt nào, thề non hẹn biển nào.
Có cậu ấy, cho dù nhìn một lượt cực hình của mười tám tầng địa ngục này thì như thế nào?
“ Được rồi, đứng vững!” Trường Sinh nhẹ nhàng đặt tôi ở bên cạnh vách đá lớn, đỡ tôi đứng vững nói: “ Đây chính là vách đá Địa ngục, chúng ta vẫn còn bảy tầng.”
“ Anh đều biết rồi?” Trong lòng tôi lúc này buông lỏng, nhìn mũi chân lại bắt đầu sát lại, dĩ nhiên không có nửa điểm lo lắng.
“ Đem chân tách ra một chút!” Trường Sinh không để ý đến tôi, đưa tay tách chân tôi ra, dùng sức xé tờ giấy vàng ở bên trên sau đó từ trong túi quần lấy ra một lọ thuốc bột đổ lên chân tôi nói: “ Những lá bùa này đã không còn tác dụng rồi, tôi đem bột thuốc này rắc lên trên, như vậy có thể sẽ làm cô dễ chịu hơn một chút!”
“ Xèo! Xèo!”
Bột thuốc kia vừa rơi trên chân tôi đã xuất hiện lớp vảy ẩn, sau khi vang lên tiếng xèo xèo liền biến thành một vũng dịch trong suốt, theo hai chân tôi chầm chậm chảy xuống.
“ Đây là bột thuốc gì vậy?” cô nàng mập này được tiểu Quỷ đầu xanh đưa tới, lập tức tò mò chạy đến, nhìn bột thuốc mà Trường Sinh rắc lên chân tôi nói: “ Cái này có thể phòng ngừa hai chân Trương Dương sát lại sao? Cũng đúng! Cậu chắc chắn không hi vọng hai chân Trương Dương khép lại, nếu không sau này…..sau này….ô! ô!”
Tôi vốn vẫn chưa hiểu ý của cô ấy, nhưng nghe thấy tiếng ô ô đằng sau, lại vô lực trợn trắng mắt lên.
Đã là lúc nào rồi, tên này còn có thể sử dụng những gì đã nhìn thấy trong truyện tranh trước đây.
Những trò nhàm chán này để cười tôi!
“ Bột thuốc này là khi trứng nở Hắc xà hai đầu phối hợp ra!” Trường Sinh cơ hồ đem cả bình đổ lên chân tôi, lại lấy ra một bình nói: “ Có một số Hắc xà hai đầu có thể bởi vì nguyên nhân giống không thuần khiết, sinh ra vốn là hai đầu nhưng lớn lên hai cái đầu dần dần sát lại, nhưng hai cái đầu lại không thể hoàn toàn hợp thành một, cuối cùng chỉ biết bị hai cái đầu của mình muốn hợp thành một bóp chết.”
“ Cho nên anh liền phối ra bột thuốc này?” Tôi nhìn hai chân đã đầy chất nhầy trong suốt, cảm giác ngứa ngáy trên chân chậm rãi tốt hơn chút, những vảy kia lại càng thêm rõ ràng.
Trường Sinh cuối cùng cũng đổ xong cả bình, lại mạnh mẽ hít một hơi, dùng sức thổi một ngụm khói trắng vào những chất nhầy kia, lúc này mới nói: “ Bột thuốc này không có tác dụng gì khác, nếu như không phải thỉnh thoảng phải ấp nở Hắc xà cho Đại Hắc ăn, hơn nữa càng tinh khiết càng tốt, tôi cũng sẽ không mang theo trên người, không nghĩ tới có một ngày dùng trên người cô!”
Tôi nghĩ vậy mà cũng sửng sốt, có lẽ đây là mệnh rồi.
Nếu như tôi không cùng Lão Miêu đi Loạn Táng Cương sẽ không đụng phải con Trăn hai đầu kia, cũng sẽ không có bản mệnh Cổ đại Hắc xà của Trường Sinh bây giờ, Trường Sinh càng sẽ không phối ra loại bột thuốc làm cho thân rắn không sát lại được.
Hết thảy đều ở trong bóng tối sớm đã gieo nhân quả rồi.
“ Cô nhìn tôi như vậy làm gì?” Trường Sinh đem bình rỗng trong tay cất đi, ngơ ngác nhìn tôi nói: “ Chờ chúng ta an toàn rồi tôi lại đem chuyện tôi ở trong mặt nạ nói cho cô biết, chúng ta bây giờ phải nghĩ biện pháp rời khỏi mười tám tầng địa ngục này rồi nói sau!”
“ Đúng vậy!” Cô nàng mập vội vàng gật đầu, phụ họa nói: “ Cậu tới rồi, Trương Dương giao cho cậu cõng! Tôi cõng rất khó chịu, vừa rồi Băng Sơn Dầu Oa cậu không cảm giác được, thật là khó chịu!”
Tôi nhìn khuôn mặt vừa đỏ vừa đen của cô nàng mập, đột nhiên cảm thấy cô nàng này tuy nói không đáng tin cậy, thời khắc mấu chốt không phải làm rơi dây xích chính là chỉ biết rắc nhiệt huyết, nhưng vẫn có chút đáng yêu.
“ Vậy chúng ta trực tiếp đi thôi, nhìn xem phía dưới mười tám tầng địa ngục là cái gì!” Trường Sinh gật đầu với cô nàng mập, đưa tay ôm lấy eo tôi, nhẹ giọng nói: “ Cô vẫn ổn chứ? Cột khói khô của tôi bị sư phụ lấy đi bằng không có thể cho cô hút một chút!”
“ Đúng rồi!” Cô nàng mập đi phía trước vội vàng quay đầu, gắt gao nhìn Trường Sinh nói: “ Vừa rồi trong miệng cậu phun ra là khói sao?”
Mặt Trường Sinh lập tức đỏ lên, khó có được trừng mắt nhìn cô nàng mập một cái, cực kỳ ngượng ngùng nói: “ Đây là trước kia không có việc gì nên hút, dùng côn trùng trướng khí giấu ở trong bụng!”
“ Trong bụng cậu vậy lại có Côn trùng trướng khí?” Cô nàng mập giật mình liếc nhìn Trường Sinh một cái, lại nhìn sang tôi nói: “ Trương Dương, cô sau này phải cẩn thận! Côn trùng trướng khí này có thể sẽ….sẽ….”
“ Không sao!”, tôi mặc dù không biết Côn trùng trướng khí là cái gì, nhưng nhìn vẻ mặt của Trường Sinh và giọng điệu của cô nàng mập liền biết không phải là thứ tốt, nhưng nhẹ nhàng gật đầu nói: “ Bất kể là chết hay sống, có một chút Linh thể là được.”
“ Ài! Yêu cầu bây giờ của các người thật là đơn giản!” Cô nàng mập thở dài, xua tay với Trường Sinh nói: “ Cậu mở đường đi, những thứ phía sau đều cực kỳ hung ác, có cậu cao thủ Vu cổ song thuật ở đây, tôi cùng Trương Dương liền có thể xem như là trò chơi để đi qua.”
“Ừ!” Hai tay Trường Sinh nhẹ nhàng phất, lại là vô số người giấy chậm rãi đi về phía trước.
Lần này chúng tôi đi cực kỳ trơn tru, như thể đã trở lại hành lang, tất cả các pháp hành, chỉ là ở bên cạnh chúng tôi.
“ Những người giấy này đang dẫn**?” Tôi đột nhiên phát hiện ra điểm mấu chốt của những người giấy đó.
Không có Linh thể, cũng không có thân thể, cho nên những người giấy này đối với ở Địa phủ mà nói chỉ là một thứ trống rỗng, như vậy con đường mà chúng nó đi mới là con đường không liên quan nhất!
“ Đúng! Bên trong những người giấy này ngay cả đến Cổ trùng cũng không có, chỉ là dựa vào Khiên Hồn Dẫn trên người tôi để dẫn dắt, nhưng không đi khống chế, tùy ý chúng nó dựa vào bản năng mà đi. Chúng nó không nằm trong lục súc, đối với thuật pháp đặt ra trong Địa phủ mà nói, chúng nó không khác gì một trang giấy bị đốt!” Trường Sinh hai tay ôm tôi lên, đi theo người giấy chậm rãi đi về phía trước: “ Cho nên con đường mà chúng nó đi mới là an toàn nhất!”
“ Biện pháp tốt!” Cô nàng mập vểnh lưỡi nhìn Trường Sinh, kinh ngạc nói: “ Tôi trước đây vẫn cho rằng hai người chuyện động não đều do Trương Dương làm, không ngờ đầu cậu cũng không kém!”
Tôi không thèm để ý cô nàng mập đang trêu chọc, biết cô ấy đây là rất sợ, cho nên luôn nói những điều gì đó hay ho để bản thân thoải mái, bởi vì cũng không phải tất cả mọi người đều như Trường Sinh, đi xuống mười tám tầng địa ngục mà thoải mái như đi xuống tầng hầm của nhà mình.
Có những người giấy của Trường Sinh dẫn đường, mười hai đến mười tám tầng địa ngục ở phía sau giống như cưỡi ngựa xem hoa, tuy nói càng về sau hành pháp mài càng đẫm máu cũng tàn nhẫn hơn, nhưng cũng đối với chúng tôi không có bao nhiêu ảnh hưởng.
Nhìn người giấy máy móc bước đi ở phía trước, tôi đột nhiên nghĩ đến đầu người thân rắn, ả ta cũng có thể xuyên qua trong mười tám tầng địa ngục, nhưng ả ta hẳn là có Linh Thể cùng thân thể mới đúng?
Tại sao thuật pháp thiết lập của Địa phủ đối với ả ta lại không có nửa điểm tác dụng?
“ Đây chính là tầng mười tám của địa ngục, đi về phía trước là cái gì?” Cô nàng mập bĩu môi nhìn Linh Thể bị cái xiên tách chân buộc vào bốn cọc gỗ phía trước, chép miệng nói: “ Có lẽ nào giống như tên tiểu thuyết của một vị đại thần kia, địa ngục có tầng thứ mười chín?”
Tôi nhìn Linh Thể kia chầm chậm bị cưa ra, lại chầm chầm khép lại, lại ngắm đôi chân của mình sat lại mà dùng sức ma sát bởi vì chất nhầy Trường Sinh rắc lên trên không thể lại sát lại.
Trong lòng có chút thích ứng, nếu cứ tiếp tục như vậy, là cùng những Linh Thể này giống nhau sát lại, hay là giống như Trường Sinh nuôi Hắc xà hai đầu mọc ra hai cái đuôi rắn? Hoặc tiếp tục như thế này? Hay là sẽ bởi vì không sát được lại mà biến trở lại hai chân?
“ Phía dưới chính là phần cuối Địa phủ!” Trong lòng chậm rãi trầm xuống, tôi vội vàng suy nghĩ, đưa tay ôm chặt cổ Trường Sinh: “ Nếu như quái đầu người thân rắn ở nơi đó chờ chúng ta? Phải làm sao đây?”
“ Tôi mới không ở nơi đó chờ cô!” Đột nhiên quái đầu người thân rắn biến mất hồi lâu ở bên tai tôi nhỏ giọng mở miệng nói.
Ánh mắt tôi giật giật, nhìn Trường Sinh cố gắng nháy mắt về phía sau.
Nhưng Trường Sinh chỉ nhíu chặt mày nói: “ Nếu như không nhìn thấy Tần lão tiên sinh bọn họ, chúng ta mặc kệ phía dưới có cái gì quay đầu liền dời đi!”
“ Không ai có thể nghe thấy tôi nói ngoại trừ cô! Cô chưa bao giờ nghĩ qua cô vì sao đến bây giờ cũng chưa thấy tôi sao?” Quái đầu người thân rắn tựa hồ có thể cảm nhận được tôi nhìn Trường Sinh, ha hả cười nói: “ Phần cuối của Địa phủ này chưa bao giờ tôi muốn đi, mà là cậu ta dẫn các cô xuống! Tôi chỉ muốn cô, đáng tiếc các cô không bao giờ chân chính biết được tôi là cái gì, tôi đang ở đâu!”
“ Cô rốt cuộc là cái gì?” Tôi đột nhiên hất lên nhìn xung quanh, hét lên và hỏi: “ Cô đang ẩn trốn ở đâu trong cơ thể của tôi?”
Bất kể là trong mộng hay là hiện thực, quái đầu người thân rắn đều có thể rất nhanh tìm được tôi, nhưng tôi lại bất lực với ả ta.
Ả ta đối với tôi mà nói giống như bị bóng đè, nhìn không thấy sờ không được nhưng lại ở bên tôi khắp nơi như hình với bóng, như một phần cơ thể của tôi, đồng thời lại như một gánh nặng không thể thoát ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.