Tokyo Revengers: Ở Mạt Thế, Ta Bâu Lấy Nam Phản Diện Không Rời!

Chương 44: Chị gái




"Khoan đã em nói cái quái gì cơ? Em có dị năng thanh lọc?"
Linh cảm tưởng bản thân nghe nhầm, hay do tai nó ù đi vì biến cố mấy tiếng qua từ lúc mới tới đây, nó bắt buộc bản thân hỏi lại cô bé một lần nữa, hai tay còn nắm lấy bả vai em ánh mắt đầy kiên định.
"Vâng ạ. Em có thể thanh lọc độc tố trong thức ăn và nước, chỉ mới là giai đoạn một thôi nên em chưa thể làm gì nhiều hơn, chị đừng ghét em, em sẽ cố gắng để mạnh lên mà!!"
Con bé tự dưng bám lấy làm Linh hơi bối rối.
Ý nó là quả thực muốn cứu nhưng đột nhiên cô bé muốn đi chung thì không nói, giờ còn khai bản thân có dị năng hiếm có nữa chứ. Chắc là mới thức tỉnh nên các sức mạnh thần kì chưa xuất hiện.
"Sellena chị không ghét em."
"Thật ạ!?"
Mắt con bé sáng rỡ hơn khi thấy nó gật đầu.
"Nhưng Sellena phải nghe rõ lời chị dặn. Dị năng của em rất mạnh và hiếm có, nên sau này em phải giấu thật kĩ, ngòi chị ra em không được nói với bất kì ai, nếu không họ sẽ nảy sinh ý đồ xấu với em."
"Em hiểu rồi ạ! Em sẽ nghe lời chị!!"
Nó xoa đầu Sellena rồi lục trong balo mấy mảnh vải cũ mà nó tìm được dưới căn hầm kia, chưa mục nát vì thời gian, sau đó lau đi bụi bẩn trên mặt cô bé và xé một đoạn dài để giúp em buộc mái tóc lên cho gọn.
"Sáng sủa hơn rồi đấy, đi nào chúng ta bắt đầu hành trình."
Linh đưa tay ra với em Sellena nhanh chóng nắm lấy, hai người giống như chị em tiền định mà trở nên thân thiết rất nhanh, nhưng mà đi một đoạn lâu rồi Sellena vẫn hay liếc trộm nó, vì tò mò nên nó đã hỏi em:
“Sao thế? Em có chuyện gì muốn hỏi à?”
“Chị không chê em hôi ạ?”
Bước chân của Linh dừng lại, nó nhìn cô bé nhỏ hiểu chuyện này mà rất đau lòng. Thời buổi nào rồi mà còn hôi với chả không chứ, còn sống là tốt lắm rồi.
“Không sao chị lại chê em được.”
Lính mỉm cười ngọt ngào, bỗng thấy má cô bé hơi phiếm hồng.
“Dạ… mà chị ơi sau này em sẽ lo thức ăn nước uống và tắm rửa cho hai chúng mình nhé. Vì chị đã bảo vệ cứu mạng em rồi nên em muốn làm gì đó điền đáp cho chị.”
Con bé đáng yêu thật.
Linh thầm nghĩ rồi gật đầu.
Sellena càng vui vẻ hơn, giống như được cho kẹo con bé tung tăng khác hẳn lúc mới gặp nhau.
Mà nhắc đến lại nhớ dị năng thanh lọc của Sellena, thứ dị năng này giống như quang hệ đều thuộc nhóm nguyên tố dị năng hiếm có ít người sở hữu, là loại dị năng đi ngược lại với thiên đạo của thế gian.
Thanh lọc giai đoạn một có thể giúp người sở hữu lọc độc quái vật và lọc sạch nước bẩn. Những năm này các căn cứ ứ an toàn đó dân lập hay do nhà nước lập nên đều khao khát sở hữu một dị năng giả hệ thanh lọc để làm giàu cho căn cứ và củng cố người dân, chưa kể còn khiến nguồn tài nguyên thức ăn tăng lên.
Tiếc là dị năng giả kiểu đó rất hiếm, cực kì hiếm!
Sang giai đoạn hai còn hiếm và đặc biệt hơn.
Hệ thanh lọc ở thời kì này có thể giúp người sử dụng mạnh hơn, số lượng độc quái vật lọc được cũng tăng lên, nguồn thức ăn từ đó được ực duy trì, nguồn nước cũng tăng đáng kể.
Sang giai đoạn ba, người sở hữu dị năng này có thể lọc đi một phần độc tố mà quái vật gây nhiễm vào con người qua vết thương sâu hoặc nông. Chính là ngăn cản một phần quá trình ức chế biến hóa thành tăng thi.
Giai đoạn bốn là giai đoạn cuối cùng, thăng cấp cũng khó nhất.
Ở đây, người có thanh lọc thậm chí còn có thể cứu sống một người sắp biến đổi thành tang thi, có chút tác dụng phụ là rất mất sức và dễ bị ngất nếu cơ thể dị năng giả đó không chịu nổi thời gian cứu sống quá lâu.
Sột soạt
Phí trước khuất sau bức tường rẽ ra khỏi con đường nhỏ có tiếng động lạ, Linh nhanh chóng kéo Sellena trốn vào một góc, nép sát vào tường, nó để cô bé ở sau lưng mình, bản thân thì nắm chắc thanh kiếm trong tay.
Lúc này Sellena mới để ý, dù có thể và quần áo chị ấy có hơi bụi bặm và nhếch nhác, nhưng mái tóc của Linh rất đẹp mềm mại mượt mà và thơm thơ đến kì lạ.
Không lẽ chị ấy là nữ thần!!
Chắc chắn là vậy rồi, chị ấy không những tốt bụng còn xinh đẹp.
Nhìn đôi mắt nâu long lạnh cùng mái tóc dài thướt tha đó đi, chắc chắn là nữ thần rồi!
Sellena thần cảm thán.
Linh nhận ra con bé không sợ hãi cũng hơi bất ngờ, nhưng thôi cứ vậy là tốt nhất còn hơn là làm loạn rồi khóc lóc vào thét.
Suỵt.
Nó lại ra hiệu ý bảo Sellena phải tuyệt đối im lặng, con bé cũng gật đầu như bổ củi tay nhỏ chê miệng rất đáng yêu.
Gạt chuyện đó qua một bên Linh chậm rãi tiến về phía trước đi men theo bức tường bên trái, ngược lại với tiếng động phát ra từ bên phải, như vậy sẽ dễ dàng đối phó với tình huống bất ngờ hơn.
Quả nhiên đúng như dự đoán của nó, ở chỗ đó có một con tang thi gầy gò quần áo rách rưới da xanh lét và đôi mắt thì trắng dã.
Con tăng thì không đi chuyển, cứ đứng đó quay lưng về phía cả hai người liên tục cọ vào tường gây ra tiếng động sột soạt khó chịu.
Vốn Linh lo lắng Sellena bị thương hoặc hoảng sợ, tệ nhất là trong trường hợp con tang thi gây ra tiếng động lớn, một là gọi biến dị thú, hai là gọi thực vật đột biến, ba là gọi đồng loại đến, như vậy sẽ không ổn, nên Linh định đưa theo Sellena yên lặng lính qua đường khác.
Ai dè, con tang thi đột ngột quay người, thấy cả hai đang lên đi liền gào lên một tiếng trầm đục rồi vồ đến, dáng vẻ cực kì nhanh nhẹn khác hẳn lúc nãy. Linh có hơi bất ngờ nhưng nó nhanh chóng đưa Sellena ra sau lưng rồi cũng kiếm lên căn chuẩn thời gian chém một nhát dài từ trên xuống theo đường cháo phải sang trái.
Con tang thi đã chết, máu xanh bắn tung tớ vất lên cả bộ đồ của của nó.
Chắc là tang thi cấp thấp, có chút nhanh nhẹn nhưng vẫn yếu nhớt nên Linh dễ dàng khử được.
“Chị Ma-in chị giỏi quá!!”
Mắt con bé sáng rực rỡ đầu vẻ ngưỡng mộ làm nó hơi ngại, chuyện bé tí như vậy cũng khen sao?
“Em—Em có thể gọi chị Ma-in là chị hai không? Từ lâu em đã muốn có một người chị gái, nhưng em lại là con một trong nhà…”
Sellena chọc chọc hai ngón tay trỏ vào nhau, dối má hơi ửng Hồng ngại ngùng. Linh vật cười khẽ khẽ lâu sạch tay rồi xoa đầu con bé.
“Được từ giờ chị sẽ là chị gái em.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.