Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Chương 156: Hắn là chó điên




- Ha ha ha!
Trong tiếng cười lớn, Diệp Triển Vân toàn thân chiến ý sôi trào bước ra, trên người của y có huyền khí nồng đậm bốc lên, phát ra khí tức đáng sợ.
- Nhị đệ!
- Nhị ca!
Cảm nhận được khí thế hùng hậu trên người Diệp Triển Vân, mấy người Diệp Triển Hùng lập tức đều kinh ngạc ngây người.
Lúc trước khi bọn họ vừa tới hiệp hội luyện dược sư, nghe Diệp Huyền nói y đang bế quan, trong lòng mấy người còn có chút không dám tin, nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy Diệp Triển Vân thì sự nghi ngờ trong lòng của mấy người đều tan biến, nhưng lại càng thêm chấn kinh.
Bốn ngày, bọn họ tới Lam Nguyệt thành chỉ mới có bốn ngày mà thôi.
Diệp gia đã triển khai hợp tác toàn diện cùng hiệp hội luyện dược sư, còn Diệp Triển Vân thì cũng từ một phế nhân trực tiếp khôi phục lại thành địa võ sư nhị trọng, biến hoá cỡ này lớn tới mức khiến cho người ta không dám tin.
- Phụ thân của Huyền thiếu cũng là một nhân vật không tầm thường.
Hội trưởng Hoa La Huyên lặng lẽ nhìn mọi thứ, trong lòng thầm nhủ.
Một vị cường giả địa võ sư nhị trọng, ngay lúc y vừa đi ra lại mang tới cảm giác khiến lão cảm thấy như bị chèn ép, bao nhiêu năm qua ở Lam Nguyệt thành chuyện này hoàn toàn chưa từng xảy ra.
Cho dù là Lâm Hùng có võ hồn đã đột phá tới nhị tinh đi nữa thì cảm giác của gã mang tới cho mình lúc trước căn bản không đáng sợ bằng Diệp Triển Vân.
Loại áp bách này cũng không phải chỉ áp bách bởi huyền khí, mà là trên khí thế, loại khí phách chỉ có những người có nội tâm thật sự cường đại, đã nhìn quen phong vân và sinh tử mới có thể bày ra.
- Vương gia này đắc tội với Diệp gia quả thực là tới số rồi.
Hoa La Huyên cười nhạt một cái.
Thân là một luyện dược sư cung đình, hội trưởng hiệp hội luyện dược sư phân bộ Lam Nguyệt thành của vương quốc, đối với hưng suy của một gia tộc nho nhỏ, lão cũng không quan tâm lắm.
Hôm nay là ngày tổ chức yến hội ở phủ thành chủ, sau khi Diệp Triển Vân xuất quan thì mấy người của Diệp gia đều đã chuẩn bị xong trang phục, chờ tới yên hội buổi tối.
Rất nhanh liền tới buổi tối, khách khứa kéo tới phủ thành chủ đông nườm nượp, những người tới tham dự đều là hào cường quý tộc và cao thủ đại tộc trong Lam Nguyệt thành.
Phủ thành chủ nằm ở vị trí địa lý tốt nhất ở Lam Nguyệt thành, cũng là khu vực phồn hoa nhất, kiến thức hùng vĩ, những gia tộc khác ở Lam Nguyệt thành căn bản không cách nào sánh nổi.
Bất luận những gia tộc khác ở Lam Nguyệt thành có khổng lồ tới mấy thì vẫn bị phủ thành chủ tiết chế, đây chính là quyền uy.
Trước phủ thành chủ có không ít những người trẻ tuổi trong gia tộc đi theo trưởng bối tới dự tiệc, yến hội mỗi năm một lần của phủ thành chủ chính là cơ hội để mọi người giao lưu tình cảm và lôi kéo nhân tình với nhau.
- Nơi này chính là phủ thành chủ sao?
Nhìn thấy phủ đệ to lớn này khiến cho mấy người Diệp Triển Hùng cũng cảm thấy kích động.
Bao nhiêu năm nay, mặc dù Diệp gia cũng có thể xưng là hào cường ở Lam Nguyệt thành, nhưng cũng chỉ có thể xem như dân nông thôn quê mùa mà thôi, không cách nào dung nhập vào giới quý tộc của Lam Nguyệt thành, lần này, Diệp gia bọn họ rốt cuộc cũng có tư cách tham gia yến hội của phủ thành chủ rồi.
- Huyền thiếu?
Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng nói hưng phấn truyền tới, một tên béo ục ịch lập tức chạy tới trước mặt Diệp Huyền, không phải tên béo Trần Tinh thì còn có thể là ai.
- Ha ha, rốt cuộc cũng gặp lại ngươi rồi, Huyền thiếu ta nói cho ngươi biết, nửa tháng trước bản tam thiếu đã đột phá thất mạch rồi, oa ha ha ha.
Trần Tinh mặt mũi đắt ý, chỉ thiếu viết luôn hai chữ ‘kiêu ngạo’ trên mặt mà thôi.
Cũng khó trách vì sao gã lại hưng phấn như vậy, bởi vì từ sau khi gã đột phá thất mạch xong thì địa vị trong tộc cũng tăng lên không ít, các vị thúc thúc bá bá nhìn thấy gã thì thái độ cũng hiền hoà hơn, thậm chí ngay cả gia gia cũng thường xuyên gọi gã tới để chỉ điểm cho gã tu luyện.
Dù sao thì với tốc độ của Trần Tinh bây giờ thì chuyện sang năm đột phá võ sĩ linh võ cảnh, tiến vào Huyền Linh học viện cũng là chuyện hiển nhiên, địa vị của gã trong gia tộc cũng lập tức cao hơn.
Chuyện khác không nói, chỉ riêng như yến hội ở phủ thành chủ này, trước kia Trần Tinh căn bản không có tư cách tham gia, nhưng lần này gã lại được chọn cùng với những đệ tử đã bắt đầu quản chuyện làm ăn của gia tộc, được tộc trưởng đưa tới đây.
- Huyền thiếu, mấy vị này chính là bá phụ đây sao.
Trần Tinh nhìn thấy mấy người Diệp Triển Vân thì ngoan ngoãn chào hỏi.
Sau khi biết được thân phận của Trần Tinh chính là đệ tử của Trần gia, một trong tam đại gia tộc xong thì mấy người Diệp Triển Hùng cũng mỉm cười gật đầu.
- Trần Tinh, ngươi đang làm gì đó?
Đúng lúc này, một tiếng quát lạnh đột nhiên truyền tới.
Vài người thiếu niên cùng đi vào phủ thành chủ với Trần Tinh, tuổi chừng hai mươi ở cách đó không xa đang bước tới.
Người dẫn đầu mắt sắc như chim ưng, một thân hắc bào, nhìn mấy người Diệp Huyền với ánh mắt cao cao tại thường, trong mắt toát ra vẻ cảm giác ưu việt trắng trợn.
- Trần Trí đường ca, đây chính là Diệp Huyền bằng hữu của ta ở Tinh Huyền học viện, mấy vị này là trưởng bối của hắn.
- A? Đây chính là Diệp Huyền của Diệp gia đã phế đi tiểu tử Vương gia và Chu gia gây xôn xao Lam Nguyệt thành sao?
Người nọ khinh khỉnh nhìn mấy người Diệp Huyền.
- Trần Tinh, không phải ta nói ngươi, nhưng ngươi thân là đệ tử Trần gia ta, đừng có luôn chơi chung với những kẻ không ra gì.
Nói xong, thiếu niên này cũng không nhìn mấy người Diệp Huyền mà xoay người đi vào phủ thành chủ.
Mấy người Diệp Triển Hùng lập tức biến sắc.
Tên đệ tử thế gia này thật quá cuồng vọng.
Sắc mặt của Trần Tinh cũng trở nên vô cùng khó coi, vội vàng xin lỗi:
- Xin lỗi các vị thúc bá, Huyền thiếu, mọi người đừng giận, đường ca ta như chó điên vậy, hắn là cố ý kiếm chuyện với ta, khụ khụ, chủ yếu là hào quang của tam thiếu gia ta gần đây chiếu sáng khắp gia tộc, cho nên khiến một vài con chó điên tới cắn càn, các ngươi đại nhân đại lượng, đừng so đo với chó điên làm gì. Tuy rằng bây giờ ta vẫn không phải là gia chủ Trần gia, nhưng mấy năm nữa vị trí gia chủ khẳng định không thoát được, ta còn nghe nói, Diệp gia nhân tài xuất hiện lớp lớp, anh vũ thần tuấn, tuyệt đối là lợi hại nhất của nhất.
- Những lời này là do chính miệng tộc trưởng Trần gia nói ra, ừm, đương nhiên ta bây giờ chính là tộc trưởng tương lai.
Lời Trần Tinh nói ra khiến cho mấy người Diệp Triển Hùng muốn bật cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.