Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1690:




“Nghĩa là sao?” Tiểu Nhan ngơ ngác nhìn mẹ mình.
“Cái con nhóc chết tiệt này, vừa yêu đương cái đã giống như một đứa thiểu năng vậy”
La Tuệ Mỹ dùng ngón tay chọc vào trán Tiểu Nhan, vừa chọc vừa cằn nhằn: “Nếu nó thật sự không muốn động vào mày thì nó có thể làm gì được chứ? Nói không chừng nó mắc bệnh gì đó không thể nói ra hoặc là vốn dĩ chẳng thích mày ấy chứ.
“Mẹ, mẹ cực đoan quá, chuyện này có rất nhiều mặt, ví dụ như nói về chuyện anh ấy chịu trách nhiệm với con, hay là tư tưởng của anh ấy tương đối bảo thủ, làm gì mà khoa trương như mẹ nói chứ.”
“Sự thật chứng minh rằng, kết quả thường là hai loại như mẹ mày nói đó, dù sao mẹ cũng là người từng trải, chẳng lẽ mẹ còn không biết à?”
Được rồi, Tiểu Nhan thầm lè lưỡi một cái, quyết định không tranh cãi với bà mẹ từng trải này nữa.
Dù sao hai người cũng không cùng một thế hệ, hơn nữa mỗi thanh niên thế hệ bọn họ đều có tư tưởng riêng, chớ đừng nói chỉ là cách biệt thế hệ thì tư tưởng sẽ càng khác nhau.
“Con nhóc chết tiệt kia, mày muốn yêu, muốn làm gì là quyền tự do của mày, mẹ không quản được mày nhiều như thế, mà mẹ cũng không muốn quản mày nhiều, nhưng mày phải nhớ thực hiện các biện pháp bảo vệ bản thân mình đấy, đừng có ngu đến mức chuyện gì cũng bị động, biết chưa?”
Vốn dĩ lúc đầu La Tuệ Mỹ cũng không lo lắng, thế nhưng rõ ràng là chuyến du lịch này đã kéo hai người lại gần nhau hơn, nếu như kết hôn thì còn ổn, nhưng nếu không kết hôn, Tiểu Nhan mà không dùng biện pháp tránh thai dẫn tới mang bầu thì đến lúc đó người phải chịu tổn thương chính là con gái mình.
Nhắc tới chuyện này, Tiểu Nhan lập tức hơi chột dạ.
Bởi vì đêm hôm đó không kịp dùng biện pháp nào cả, tới lúc rời khỏi hòn đảo thì đã không kịp nữa rồi.
Cô ấy cũng không biết rốt cuộc mình có mang thai hay không.
Bây giờ La Tuệ Mỹ nhắc tới chuyện này khiến Tiểu Nhan rất chột dạ, thế nhưng cô ấy cũng không biết làm sao, chỉ đành chờ những ngày tiếp theo để ý thử xem mình có mang bầu hay không.
Cô ấy còn định tới lúc đó sẽ mua sẵn que thử thai để trong nhà, chỉ cần kinh nguyệt của cô ấy không tới đúng ngày là cô sẽ lập tức thử xem!
Thấy con gái không trả lời, ánh mắt trốn tránh, sao La Tuệ Mỹ lại không hiểu là có chuyện gì chứ, bà ấy lập tức túm chặt cổ áo Tiểu Nhan: “Có chuyện gì rồi hả? Hai đứa không dùng biện pháp an toàn à?”
Tiểu Nhan lắp bắp: “Con con chúng con… Tình huống lúc đó khá đặc biệt nên…”
“Đệch!”
La Tuệ Mỹ không nhịn được mà chửi bậy ngay trước mặt con gái, dùng tay đấm bịch bịch: “Quả nhiên cậu ta không đáng tin cậy chút nào, nó muốn làm gì mà chẳng lẽ không chuẩn bị trước à? Con nhóc chết tiệt nhà mày sao lại ngây thơ thế chứ, ngay cả biện pháp tránh thai mà cũng không dùng, đến lúc đó mà mang thai thì mày biết làm sao hả con?”
Tiểu Nhan: “…”
Cô ấy cắn môi dưới, ủ rũ cúi đầu xuống như một đứa trẻ làm sai chuyện gì đó.
“Con đã từng nói tới chuyện này với nó chưa?”
“Nói rồi…”
Tiểu Nhan gật đầu.
“Vậy nó nói thế nào, có nói gì không?”
‘Tiểu Nhan nghĩ nghĩ một chút rồi lắc đầu: “Mẹ, mẹ đừng hỏi mấy chuyện này nữa, nói mấy chuyện này ngại lắm, dù sao trong lòng con cũng đã có dự định rồi, nếu thật sự mang thai thì con sẽ sinh đứa bé ra!”
“Con nói cái gì?” La Tuệ Mỹ không thể tin nổi trừng lớn mắt: “Sinh ra?
Người ta đồng ý lấy mày rồi à?”
Tiểu Nhan chớp mắt mấy cái: “Chắc là không đâu, dù sao thì con cũng chẳng cần biết anh ấy có cưới con hay không, nếu như con mang thai thì nhất định con sẽ sinh đứa bé ra! Hừt”
La Tuệ Mỹ: “… Mày là đứa ngốc nhà ai vậy?”
“Mẹ, mẹ biết con thích anh ấy mà, cứ coi như anh ấy không phải là bến đỗ cuối cùng của con thì con cũng không muốn ép anh ấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.