Tổng Giám Đốc Xin Tha Tôi!

Chương 114: Cơ hội




Thiên Tình muốn hỏi Lăng Phong cho rõ tình huống, nhưng Lăng Phong đã mở miệng trước: "Ngồi xuống đây đi, lát nữa sẽ có trợ lý đưa lịch trình cho cô. Hôm nay là lần đầu tiên cô ra mắt, vì vậy cô còn phải qua rất nhiều khâu kiểm tra nữa. Chuẩn bị tinh thần đi!"
Thiên Tình gật đầu một cái, không nói gì, đi theo trợ lý tới phòng hóa trang.
Ở công ty này, cô không quen biết ai cả. Phòng hóa trang rất lớn. Có đầy đủ các loại mỹ phẩm nổi tiếng. Lúc này cũng có mấy nghệ sĩ đang ngồi trang điểm, nhìn rất lạ mắt, Thiên Tình phỏng đoán chắc họ cũng là người mới như cô.
Thợ trang điểm tới trang điểm cho cô. Một lát sau, stylist đẩy một giá treo đầy quần áo đi vào, phân phát từng bộ quần áo cho từng người, sau đó lấy từ giữa giá ra một bộ váy đưa cho Thiên Tình.
"Đây là đồ của cô." Stylist đưa váy cho Thiên Tình rồi nhắc nhở thợ trang điểm, "Trang điểm nhẹ nhàng nhưng tinh tế một chút, cô cũng biết công ty chọn cô ấy làm hình tượng ‘Ngọc nữ’ cho công ty, vì vậy đừng nên có sơ xuất gì. Quan trọng là phải chú ý đến kiểu tóc. Còn nữa, một lát còn phải đưa cô ấy lên gặp lãnh đạo cấp cao của công ty, vì vậy mọi người phải nhanh tay lên."
"Vâng, tôi biết rồi."
Thiên Tình ngồi ở đó mà đầu óc cứ lâng lâng như đi trên mây, chỉ mơ mơ màng màng nghe họ nói chuyện với nhau. Một lúc sau cũng dựa người vào ghế ngủ thiếp đi.
Lúc Thiên Tình bị thợ trang điểm lay tỉnh, mạch suy nghĩ vẫn hỗn độn không rõ. Cầm bộ lễ phục đi thay, thậm chí cũng không kịp liếc mắt nhìn mình trong gương. Thợ trang điểm và stylist cùng bước qua bắt đầu quay cô như chong chóng.
Đến lúc dẫn cô đến trước mặt Lăng Phong, sự kinh ngạc trong mắt Lăng Phong chỉ có hơn chứ không kém so với buổi đầu gặp cô ở lần trình diễn đó.
Lăng Phong tự mình dẫn cô đi gặp lãnh đạo công ty, nhìn thấy người nào Thiên Tình cũng đều lễ phép chào hỏi. Lần đầu tiên được diện kiến cấp cao, quá trình cũng coi như suông sẻ trót lọt.
Mọi người ai cũng khen ngợi mắt nhìn người của Lăng Phong, khiến Thiên Tình cũng thấy vui lây, ít nhất sự cố gắng suốt mấy tháng qua ở Hàn Quốc đã không uổng phí.
Nguyên ngày ở trong công ty. Cô được bàn giao rất nhiều lịch trình hoạt động, được giới thiệu cho quen biết các nhà sản xuất, đạo diễn nổi tiếng. Mãi đến năm giờ chiều, rốt cuộc Thiên Tình mới có thời gian để thở. Mệt mỏi ngồi xuống, xoa bóp phần cổ chân đau nhức vì phải đi trên đôi giày cao mười phân suốt ngày nay.
"Sao vậy? Còn tiếp tục được không?" Lăng Phong đi tới, liếc nhìn cô nói, "Cố gắng lên nào, đừng tỏ ra uể oải như vậy. Bữa tiệc tối nay rất quan trọng."
Thiên Tình nhoẻn miệng cười, "Chỉ là có chút không quen đi giày cao gót thôi."
Lăng Phong khoanh tay trước ngực, "Cái này sớm muộn gì cô cũng phải làm quen, sau này mỗi khi xuất hiện đều phải đi giày cao gót. Có khi còn phải đi đôi cao hơn nữa."
Thiên Tình lè lưỡi không nói gì.
"Đúng rồi, tôi có chuyện muốn nói với cô." Lăng Phong cúi đầu nhìn Thiên Tình.
"Chuyện gì ạ?"
Cô khẽ ngẩng mặt lên, hai mắt phát sáng trong suốt mang theo sự thắc mắc nhìn anh, dáng vẻ đó thực sự rất gợi cảm mê người. Vừa thuần khiết, mà vừa có một loại hấp dẫn khiến tim gan người ta cũng phải ngứa ngáy.
Lăng Phong có thể đoán trước được trong tương lai, lá bài chủ chốt này sẽ mở ra mùa xuân tươi sáng cho mình.
"Cô biết tối nay sẽ có rất nhiều nhà đầu tư, nhà sản xuất, và đặc biệt là các đạo diễn chứ?"
“Tôi có nghe nói."
"Bỏ qua những ngưới khác, gần đây có một tập đoàn khiến người ta vô cùng chú ý, hơn nữa...." Lăng Phong bỗng nhiên không nói nữa, nhướn mày, trong mắt lóe lên tia sáng sắc bén nhìn Thiên Tình, "Rất có khả năng cô sẽ được chọn."
"Tôi? Tại sao? Là tập đoàn nào thế?" Thiên Tình lấy làm khó hiểu. Cô chẳng qua chỉ là một lính mới, nếu quả như đó là một tập đoàn lớn, ai lại dám trọng dụng một người mới còn chưa chính thức ra mắt như cô?
"Là tập đoàn Thi thị! Sắp tới Thi thị sẽ tổ chức một buổi trình diễn thời trang xuân hè. Chủ đề là ‘Daisy Story’, tối nay cũng sẽ xuất hiện ở đó để tìm người đại diện phù hợp, mà tập đoàn đó... không cần tôi nói, chắc chắn cô cũng biết."
Nhắc tới tập đoàn Thi thị, cô lại không dằn được lòng liền nghĩ tới người đàn ông đã mười tháng không có liên lạc kia. Thiên Tình khẽ rũ mắt xuống, không nhìn ra được vẻ mặt của cô lúc này. Một lát, mới khẽ hỏi: "Tối nay…Phía họ cũng sẽ tới tham dự sao?"
"Phía họ?" Lăng Phong nhếch môi, "Ý cô muốn hỏi Thi Nam Sênh có đến không à?"
Thiên Tình không lên tiếng, chỉ rầu rĩ đáp một tiếng.
"Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì có lẽ sẽ đến."
Trái tim chợt căng thẳng quá độ. Rõ ràng đã nói sẽ không gặp lại anh nữa, nhưng vừa nghĩ tới việc tối nay có thể sẽ gặp được anh, niềm vui đã không kiềm chế được mà dâng trào lên trong lòng.
"Buổi trình diễn long trọng như vậy, sao công ty họ có thể chọn tôi được? Hơn nữa tôi chỉ là lính mới." Thiên Tình khẽ nói. Hàng mi rũ xuống che giấu cảm xúc lúc này trong mắt cô.
"Lần này có lẽ họ sẽ tuyển người mới. Từ trước đến nay, Thi thị tuyển người không chú trọng phải là người nổi tiếng, chỉ cần có thể phù hợp với phong cách thời trang của họ là được."
Lăng Phong nhìn Thiên Tình, "Hình tượng của cô vốn được xây dựng là ‘Ngọc nữ’, xét thấy chuyện cô sảy thai ngày trước rất có ảnh hưởng lớn tới hình tượng của cô, chính vì vậy ban đầu công ty vốn cũng muốn cô tránh hợp tác với Thi thị hết sức có thể, có điều....Sau khi chúng tôi hội ý cùng nhau, họ đã đồng ý với ý kiến của tôi."
"Tức là muốn tôi tranh thủ giành lấy cơ hội hợp tác với Thi thị?" Thiên Tình hỏi ngược lại anh ta.
"Không sai." Lăng Phong gật đầu.
Thiên Tình khẽ cau mày suy nghĩ rồi nói: "Những hoạt động và phát triển ra sao đều do công ty an bài, tôi không hiểu, cũng không muốn can dự vào. Nhưng hy vọng dù là việc gì, cũng mong công ty nên để ý đừng làm gì tổn hại đến người khác."
Lăng Phong nhìn đôi mắt trong suốt sáng ngời của Thiên Tình, chợt cười, "Cô thật ngây thơ." Bốn chữ nói ra với vẻ lạ lùng khó hiểu.
Thiên Tình cũng không biết anh ta nói thế là đang khen mình, hay có ý gì khác.
Đang định nói gì đó, thì Lăng Phong lại phất phất tay, "Được rồi, cô chỉ cần đến tham dự buổi tiệc này, biểu hiện tốt một chút là được. Cơ hội bên phía Thi thị kia cứ để tôi lo."
***
Khách sạn cao cấp Thánh Đế Tư.
Không khí trang hoàng lãng mạn bao trùm cả sảnh tiệc lớn mang phong cách Italy.
Ánh đèn thủy tinh rực rỡ có xuất sứ từ Austria tỏa ra thứ ánh sáng màu xanh óng ánh, khiến cho bầu không khí như chìm trong một thế giới đầy huyền ảo.
Mưa bên ngoài lúc này đã tạnh hẳn.
Dưới ánh đèn, hồ bơi ngoài trời đang gợn sóng lăn tăn, ánh sáng phản chiếu trên mặt nước tựa như những viên pha lê khảm lên đó vậy. Rực rỡ đến chói mắt.
Tiệc rượu đã bắt đầu, người cũng đã đứng đầy cả sảnh lớn.
Thi Nam Sênh vừa mới đi vào, lập tức được một đám người vây lấy.
Nhà đầu tư, nghệ sĩ, người đại diện, nhà sản xuất, đều nhắm chuẩn xác vào mối đầu tư lớn...
Thi Nam Sênh thật sự không thích tình cảnh lúc này tý nào, nhưng vẫn phải bình tĩnh nâng ly trò chuyện với từng người.
Tiệc rượu cũng bắt đầu dần nóng lên.
Mike đi theo phía sau Thi Nam Sênh, đôi mắt giống như tia X-quang không ngừng quan sát xung quanh.
"Có thu hoạch gì không?" Thi Nam Sênh bưng ly rượu, không mặn không nhạt hỏi. Tầm mắt hờ hững nhìn ra phía ngoài bể bơi. Tối nay thật sự quá vô vị....
Mike nhún vai, "Tạm thời chưa có thu hoạch gì. Nghe nói tối nay công ty Wesley sẽ đưa người mới tới ra mắt, nói không chừng sẽ có thu hoạch."
"Vậy cậu ở lại quan sát đi. Tôi có chuyện muốn về trước." Thi Nam Sênh đặt ly rượu xuống, chuẩn bị rời đi.
Mike đột nhiên hô nhỏ một tiếng, "Ơ, là Lăng Phong của Wesley! Hả? Người đi cùng anh ta trông rất quen...."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.