“Không được, tôi có thể, tôi ở nhà cũng sẽ giúp bà làm việc nhà, tôi sẽ làm.” Trang Noãn Noãn kiên trì nói, nói xong, cô đứng dậy, chuẩn bị nhắc lầy khay, nào biết, cái khay vậy mà nâng một tay cô không thể nhắc lên được, cần phải hai tay càm mới nhắc lên được.
Cái khay này thật là nặng quá rồi!
“Tôi tới đây.” Kiều Mộ Trạch đứng dậy, thấy bộ dáng cô yếu như vậy, thật đúng là không muốn để cho cô đụng tay.
Trang Noãn Noãn lập tức đem khay tránh sang bên, nào biết đĩa trong tay cô, trực tiếp từ trong tay trượt xuống.
Trang Noãn Noãn trợn tròn mắt, muốn cứu vãn nhưng đã quá muộn, cái đĩa vô cùng đắt không khách khí bể trên mặt đất.
Trang Noãn Noãn nín thở, đầu trống rỗng khẩn trương ngồi xổm người xuống, muốn cứu vớt cái gì đó, đưa tay chạm vào mảnh vỡ lớn nhất trước mặt.
“Đừng đụng vào.” Phía sau, Kiều Mộ Trạch trầm giọng ra lệnh một câu.
Nhưng mà ngón tay cô nhặt lên một mảnh, mặt ngoài bén nhọn kia thừa dịp lúc cô không để ý tới, trượt nhẹ qua da của cô một cái.
Làn da vốn đã mềm, lập tức hiện ra giọt máu màu đỏ.
“A…” Trang Noãn Noãn vội vàng rút tây lại, ngón trỏ của cô bị rạch một vết máu.
Kiều Mộ Trạch có chút bất đắc dĩ lắc đầu, cô gái này xác định khẳng định đã từng làm việc nhà sao? Anh cúi người, cầm tay cô: “Tôi băng bó lại cho cô.”
ễ Trang Noãn Noãn vốn là có lòng muốn phải giúp một tay, nhưng không nghĩ, càng giúp càng phiền, cuối cùng, còn tự làm mình bị thương, còn làm bể mắt đĩa của anh.
Hiện tại, còn để anh qua đây băng bó cho cô, chiếm dụng thời gian quý giá của anh.
Trang Noãn Noãn cảm thấy bản thân thật sự là người ngốc mà.
Ngồi ở trên ghế sofa, nhìn người đàn ông ngồi xổm trước mặt cô mang theo hộp thuốc qua đây, cô thấp giọng nói: “Xin lỗi.”
Kiều Mộ Trạch cực kì lưu loát lấy bông cầm máu ra, băng vào chỗ bị thương của cô, cầm máu, cầm lấy gạc cắt xuống một mảnh nhỏ băng bó cho cô.
“Lần sau làm việc nhà, cô đừng đụng vào nữa.” Kiều Mộ Trạch trầm giọng khuyên nhủ.
“Nhưng mà tôi không thể ở nhà anh ăn không ở không được!”
Trong lòng Trang Noãn Noãn áy náy.
Kiều Mộ Trạch nhìn thấy mắt cô hiện lên nước mắt trong suốt, anh bắt đắc dĩ thở dài: “Trang Noãn Noãn, tôi để cho cô tới chỗ của tôi ở, không phải để cho cô qua đây làm việc nhà, nếu như cô cảm thấy áy náy, mỗi tháng cô nộp một khoản tiền ăn hàng tháng là được.”
“Thật sao? Bao nhiêu tôi đều đóng.” Trang Noãn Noãn lập tức đồng ý.
“Mỗi tháng coi như cô thuê nhà và thức ăn, cộng lại đưa một nghìn đi!” Người đàn ông một bên đặt bông thuốc trong tay, một bên lên tiếng.
Trang Noãn Noãn giật mình ngạc nhiên vài giây, một nghìn?
Bây giờ phòng trong thành phố cũng không cho thuê cái giá này nữa! Cô vội hỏi: “Tôi có thể đưa một vạn không?”
Kiều Mộ Trạch nhấc hòm thuốc tới, ánh mắt phức tạp đổ dồn trên mặt cô: “Tôi chỉ thu cô một nghìn, nếu như cô đưa một vạn cũng được, tôi coi như tính cô mười tháng, nói chung tùy ý cô.”
Nhìn người đàn ông đi cất hòm thuốc, Trang Noãn Noãn nói không nên lời cảm xúc là gì, thế nhưng đa số là cảm động.
Kiều Mộ Trạch quay đầu qua đây, quét dọn mảnh đĩa vỡ trên mặt đất xong, lại bận bịu trong bếp một lúc mới đi ra, trên ghế sofa, Trang Noãn Noãn đang ngắn người, thấy anh đi ra, lập tức ngồi ngay ngắn lại.
Kiều Mộ Trạch liếc nhìn cô một cái: “Đi lên nghỉ ngơi đi! Tôi thấy hôm nay cô cũng mệt rồi.”
Trang Noãn Noãn gật đầu, vừa lúc thấy anh cũng lên lầu, cô theo phía sau anh. Trang Noãn Noãn đi theo phát hiện anh cũng lên lầu ba, sau đó cũng đi vào hành lang bên phòng cô.
Lúc cô đứng ở cửa phòng, thấy người đàn ông đẩy một cửa phòng cuối hành lang, đó là phòng ngủ chính của anh.
Trong lòng Trang Noãn Noãn gấp gáp rạo rực, phòng của cô cách phòng của anh gần như vậy sao? Cô nhanh chóng đẩy của đi vào.
Cô còn tưởng là chỉ một mình cô ở đây! Không nghĩ tới phòng ngủ chính của anh cách gần như vậy.
Trang Noãn Noãn ngồi trong phòng, trong đầu còn có chút hỗn loạn, đến bây giờ cô còn có chút giống như nằm mơ, cô vào ở nhà Kiều Mộ Trạch?