“Sơ Niệm, mau chọn đi!” Diệp Mạn Ni thúc giục cô ấy.
Trang Noãn Noãn không khỏi lo lắng cho cô, không biết cô sẽ chọn ai.
Mà ánh mắt thâm trầm Lam Thiên Hạo lại đăm đăm nhìn cô, nắm chặt tay lại thành quyền, cô nhóc này còn do dự cái gì vậy chứ? Không phải là nên chọn anh hay sao?
Lam Sơ Niệm cắn môi liếc nhìn sắc mặt của tất cả các người nam, cuối cùng cũng đưa ra quyết định, chớp chớp mắt vừa có chút lo lắng vừa thẹn thùng, đi thẳng về phía Lam Thiên Hạo.
“Tôi chọn anh trai tôi.”
Sự lựa chọn này khiến những người đàn ông có mặt vô cùng thất vọng, nhưng tất cả cũng đều nằm trong dự đoán.
Ý cười mãn nguyện thoáng qua trong mắt Lam Thiên Hạo. Cô nhóc này nếu dám chọn người đàn ông khác thì xem anh có phạt cô không.
Lâm Thiến không khỏi có chút bực tức, Lam Sơ Niệm sao lại chọn Lam Thiên Hạo vậy chứ?
“Được, Sơ Niệm của chúng ta đã chọn Lam thiếu gia đẹp trai.
Tiếp theo đây, chúng ta sẽ chờ xem màn biểu diễn của Sơ Niệm nào. Nào, nói to lên nào!”
Lam Sơ Niệm từng bước đi tới trước mặt Lam Thiên Hạo, cô xấu hổ đến mức hai má đỏ bừng như say rượu, cô có chút khẩn trương cắn chặt môi: “Anh cả, em yêu anh.” Giọng cô không lớn, nhưng rất trong trẻo.
Nói xong, cô nhắc chân lên và nhanh chóng hôn lên một bên má của Lam Thiên Hạo. Hôn xong, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, giống như rốt cuộc cũng đã làm xong nhiệm vụ vậy Ánh mắt Lam Thiên Hạo ấm áp, đáy mắt đầy ý cười.
Trong mắt người khác, y như là anh đang cưng chiều cô em gái này vậy.
Thế nhưng có ai biết được câu nói “em yêu anh” của cô ấy anh lại thầm hưởng thụ biết bao.
“Được rồi, tiếp theo, đến lượt Lam thiếu gia của chúng ta, làm phiền cho chúng tôi xem thăm của anh.” Chu Đào đưa tay ra.
Lam Thiên Hạo đưa thăm cho anh Ấy.
Lần này, những người phụ nữ có mặt đều trở nên căng thẳng, tất nhiên ngoại trừ Trang Noãn Noãn và Diệp Mạn Ni, Diệp Mạn: Ni cũng rất sẵn sàng tham gia, cô ta chỉ thất vọng vì Kiều Mộ Trạch không có ở đây.
Lâm Thiền lập tức nắm chặt tay, nói thầm, mong là chiếc thăm có liên quan đến cô ta.
Chu Đào đọc to lên: “Lá thăm của Lam thiếu gia dễ dàng hon.
Anh ấy phải chọn bắt kỳ người phụ nữ nào có mặt ở đây, ôm cô ấy lên và xoay ba vòng.”
Vừa dứt lời, trong lòng Lâm Thiến gần như tràn đầy phấn khích, liệu Lam Thiên Hạo có chọn cô không?
Lam Sơ Niệm cũng mỉm cười, nhìn anh trai, tự hỏi anh sẽ chọn cô gái nào.
Vào lúc này, cô nhìn thấy anh cả của mình đang nhìn chằm chằm thẳng vào cô, ánh mắt của anh khiến tim cô căng thẳng.
Đừng nói là cô đấy nhá?
Phương hướng bước đi của Lam Thiên Hạo là hướng về phía cô bên này, Lâm Thiến cũng đang đứng đây, cô ta lập tức ôm ngực kích động, cảm thấy giây tiếp theo sẽ bị Lam Thiên Hạo ôm vào lòng, xoay tròn.
Tuy nhiên, Lam Thiên Hạo đã dừng chân trước mặt Lam Sơ Niệm. Lam Sơ Niệm ngay lập tức ra hiệu cho anh đừng làm vậy, bởi vì cô không muốn bị anh trai của mình ôm lấy xoay ba vòng, rất xấu hỗ!
Tuy nhiên, cô có ra hiệu cũng vô ích, Lam Thiên Hạo trầm giọng nói rất chắc chắn: “Tôi chọn Lam Sơ Niệm.”
Ánh mắt Lâm Thiến lập tức nhìn về phía Lam Sơ Niệm đầy ghen tị, làm sao có thể? Tại sao Lam Thiên Hạo lại chọn em gái của mình kia chứ?
Rõ ràng là anh có thể chọn người khác, chẳng hạn như cô ta đây này.
Thân hình của Lam Sơ Niệm lập tức bị cánh tay rắn chắc của người đàn ông ôm lấy, cô vội vàng ôm lấy cổ anh, Lam Thiên Hạo ôm cô tiến vào giữa, bước đi vô cùng vững chắc, liên tiếp xoay ba vòng.
Lam Sơ Niệm có chút hoa mắt, cô khẽ mở to hai mắt, lúc này cô dường như đã quên mắt những người chung quanh, trong mắt chỉ có gương mặt ôn nhu của anh. Thậm chí, cô còn cảm thấy nhịp tim của mình thật sự đang đập rất nhanh.
Không được đâu! Làm sao cô có thể có phản ứng như vậy chứ? Trong nội tâm của Sơ Niệm hét thầm.
Khi được đặt xuống, cô vẫn còn hơi choáng váng, Lam Thiên Hạo đã đỡ lấy cô: “Em không sao chứ?”
“Em không sao! Tiếp tục chơi thôi!” Lam Sơ Niệm lắc đầu và quay trở lại vị trí của mình.