“Ừm, tôi biết cô ta.” Lam Sơ Niệm thở dài nói.
Lam Sơ Niệm cúp điện thoại xong liền đọc bài đăng do Y Tư Nhã viết, quả nhiên từng chữ từng câu đều nhắm đến mối quan hệ giữa cô và Lam Thiên Hạo, hơn nữa lời lẽ vô cùng hung ác.
Sau khi Lam Sơ Niệm đọc xong, Trang Noãn Noãn ở bên cạnh cũng tức giận: “Chuyện này thì liên quan quái gì đến cô ta chứ? Cô ta làm vậy là đang vu khống hãm hại cậu.”
“Có lẽ là cô ta đang trả thù mình vì đã tống mẹ cô ta vào tù. Cô ta muốn dùng cách này để sỉ nhục mình.” Nội tâm của Lam Sơ Niệm lúc này rất bình tĩnh.
Hạnh phúc mà cô muốn có lẽ không phải ai cũng sẽ chúc phúc và thấu hiểu cho cô, nhưng những thứ cô đã nhận định thì cô sẽ không từ bỏ.
“Mình không sao, cứ để cho cô ta mắng chửi đi!” Lam Sơ: Niệm nói xong, nghĩ ngợi một chút rồi dùng tài khoản của mình viết một câu: “Yêu những gì mình yêu, hạnh phúc là được.” Chỉ một câu nói đơn giản này chính là toàn bộ những gì cô muốn giải thích với người hâm mộ, cũng biểu hiện cho người hâm mộ thấy sự kiên quyết trong tình yêu của thần tượng.
Lam Sơ Niệm cũng là một người rất tốt nên cô có rất ít antifan, mọi người đa số đều rất yêu thích cô. Bây giờ, cũng có rất nhiều người hâm mộ bị sự kiên định trong tình yêu của cô làm cảm động, hết người này đến người khác đều ủng hộ cô.
Y Tư Nhã ở nước ngoài cũng luôn để ý đến chuyện này.
Cô ta tưởng rằng mình sẽ có thể bôi nhọ danh tiếng của Lam Sơ Niệm bằng cách viết bài báo này, nhưng cô ta lại không ngờ rằng lượng người hâm mộ của Lam Sơ Niệm lại hùng hậu như vậy, lúc này có rất nhiều người hâm mộ đã tiếng chúc phúc cô, ủng hộ cô.
Sau khi chọn xong trang sức để đeo trong đám cưới thì Lam Sơ Niệm lướt xem lại bình luận bên dưới, sức mạnh của người hâm mộ đã làm dịu trái tim của cô.
Lúc này mọi người đều đang rất mong đợi đến đám cưới, những gì cần phải chuẩn bị đều đang được chuẩn bị, bên trang trí đám cưới cũng bố trí một hôn lễ rất hào hoa sang trong.
Lam Sơ Niệm cũng đã chuyển đến biệt thự của Lam Thiên Hạo, hai người ở cùng nhau thân mật như một cặp vợ chồng son vậy.
Xế chiều, Lam Sơ Niệm ngồi trên chiếc xích đu trong vườn của biệt thự, cô mặc một chiếc váy màu kem dài quyến rũ, khiến cô trông mềm mại như một tiên hoa. Chiếc xích đu lắc lư, mái tóc dài và làn váy thướt tha của cô cũng bay theo làn gió.
Lam Thiên Hạo bước ra khỏi phòng làm việc, đứng trước cửa số kính sát đất liền nhìn thấy cảnh này, đáy mắt anh tràn đầy ý cười, anh bước đến bên chiếc xích đu giúp cô đẩy.
“Anh cả… cao thêm chút nữa.” Lam Sơ Niệm nở nụ cười rạng rỡ, ngọt ngào.
Cuối cùng, chiếc xích đu của Lam Sơ Niệm cũng dừng lại, cô ngẳắng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lên, Lam Thiên Hạo, đứng sau lưng cô, cúi người hôn xuống.
Lam Sơ Niệm nhoẻn khoé miệng, cảm nhận sự nhiệt tình của anh.
Trong lúc hôn, thân thể của cô được người đàn ông ôm nhắc bổng lên, Lam Sơ Niệm lập tức kinh ngạc hô lên một tiếng, cảm giác được cánh tay cường tráng của anh ôm chặt lấy cô, cô dựa sát vào lòng anh.
Lam Thiên Hạo ôm cô đi về hướng phòng ngủ chính, anh muốn một mình thưởng thức vẻ đẹp của cô.
Hôn lễ ngày càng đến gần, đám cưới này cũng vô cùng kín tiếng, không hề mời bên truyền thông đến, bọn họ cũng không cần phải quảng bá cho mọi người biết đám cưới xa hoa như thế nào, chỉ cần bọn họ hạnh phúc là được.
Bản án của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng đã được quyết, cả hai bị kết án hai năm tù giam vì tội trộm cắp, điều này khiến hai người bọn họ có hồi hận cũng đã muộn.
Tuy nhiên, không làm thì sẽ không chết, nếu họ an ổn yên phận thì sẽ không phải trải qua tất cả những điều này.
Cả hai người đều đã đến một nhà tù nằm ở vùng ngoại ô thành phố để trình báo. Một trong những người hâm mộ cuồng nhiệt của Lâm Thiên đã đến thăm cô ta. Lâm Thiến đang mặc đồng phục của trại cải tạo, làm gì còn có chút khí chất gì chứ? Tóc thì rồi tung, da dẻ cũng rất tòi tệ.
“Lâm Thiến, có một chuyện em muốn kể cho chị, chắc là chị sẽ có hứng thú với nó đấy.” Người hâm mộ của cô ta nói.
“Hiện tại tôi không có hứng thú với bất cứ thứ gì cả.” Vẻ mặt Lâm Thiến như thể đời này không còn gì luyến tiếc nữa rồi.
“Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn sắp kết hôn rồi, bọn họ cùng tổ chức đám cưới trên một hòn đảo.
“Cái gì?” Lâm Thiến vẫn là kinh ngạc hét lên. Trang Noãn Noãn kết hôn với Kiều Mộ Trạch, chuyện này cô ta đã sớm biết, nhưng Lam Sơ Niệm nhanh như vậy cũng sắp kết hôn rồi sao?
“Lam Sơ Niệm kết hôn với ai?” Lâm Thiến lập tức tò mò hỏi.
“Lam Sơ Niệm kết hôn với người anh trai không có huyết thống của cô ta, Lam Thiên Hạo.”
“Cái gì?” Lâm Thiền trợn trừng hai mắt, cô ta không dám tin vào những gì mình vừa nghe: “Lam Sơ Niệm kết hôn với Lam Thiên Hạo? Bọn họ làm sao có thể kết hôn được chứ?”