“Tình hình gì?”
“Trong công việc thì tôi thích giao lưu với những người thông minh, trong cuộc sống thì thích ở chung với người ngốc một chút, tôi càng thoải mái hơn.” Hình Nhất Phàm cười có chút đáng ghét.
Bạch Hạ đỏ mặt, anh đây là đang ám chỉ cô ngốc sao?
*ÒI” Bạch Hạ cũng không phản bác lại.
Hình Nhất Phàm nhìn biểu cảm của cô có chút ám ức, anh cong môi cười: “Cô cũng đừng có nhận vơ.”
Bạch Hạ lập tức ngẳắng đầu cắn môi: “Trước mặt anh, tôi thừa nhận là mình ngốc!”
Hình Nhất Phàm bật cười: “Nói cô ngốc mà cô cũng thừa nhận sao?”
Bạch Hạ cũng mỉm cười: “Cũng chỉ thừa nhận trước mặt anh, ở trước mặt người khác tôi sẽ không thừa nhận đâu, có điều anh có phải nên nhường tôi một chút không?”
Hình Nhất Phàm bởi vì vừa rồi xem tài liệu mà tinh thần căng thẳng, bây giờ cô gái này lại nói dăm ba câu khiến cho anh được giải tỏa căng thẳng, thậm chí còn cảm thấy có chút vui vẻ.
“Được thôi! Tôi nhường cô.” Hình Nhất Phàm hào phóng trả lời.
Bạch Hạ cong môi cười rất vui vẻ.
“Bữa tối ra ngoài ăn đi! Hôm nay không có thời gian để nấu.” Hình Nhất Phàm đề nghị nói.
Bạch Hạ đúng lúc nghĩ đến tiền nhuận bút lúc chiều, mặc dù không nhiều nhưng vẫn có thể mời anh ăn cơm.
“Hôm nay tôi được trả lương, tôi mời anh.” Bạch Hạ nghĩ đến truyện tranh mới là lấy hình tượng anh làm nam chính, cô cảm thấy nên mời anh một bữa.
Hình Nhất Phàm nheo mắt: “Được thôi! Vậy cô mời đi!”
Bạch Hạ lập tức vui vẻ, cô nghĩ: “Anh chọn nhà hàng đi!
Anh thích ăn ở quán nào?”
Hình Nhất Phàm bình thường đi ra ngoài ăn đều là những nhà hàng cao cấp, một bữa ăn có thể ăn hết nửa số tiền lương của cô.
Có điều, trên miệng thì Hình Nhất Phàm đồng ý để cô mời, nhưng trên thực tế anh sẽ không để cô mời: “Lát nữa đi theo tôi là được.”
Được!” Bạch Hạ gật đầu.
Hình Nhất Phàm sắp xếp tài liệu rồi nhìn thời gian cũng đã năm giờ rồi, nên xuất phát thôi.
Hình Nhất Phàm sau khi về nhà cắt tài liệu xong, Bạch Hạ đeo chiếc túi nhỏ trên vai đứng đợi anh. Lần này Bạch Hạ đem theo thẻ, hơn nữa cho dù tiền lương của cô không đủ để mời anh, nhưng vẫn còn có tiền trong thẻ của ba cô cho, nhất định sẽ đủ dùng.
Chương 1056:
Ngồi trong xe của Hình Nhát Phàm, Bạch Hạ nhìn đường phố sằm uất bên ngoài cửa sổ, cô đã một ngày không ra ngoài đường, không khỏi cảm thấy ngay cả ngắm nhìn phố phường cũng tháy rất đẹp.
Đúng lúc này, điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên vừa nhìn liền lập tức giật mình, là ba cô gọi tới.
Chẳng lẽ ba bảo gọi điện bảo cô về nhà ăn cơm sao?
Bạch Hạ nói với Hình Nhát Phàm: “Tôi nghe điện thoại một chút.”
Hình Nhất Phàm gật đầu, Bạch Hạ tự nhiên bắt máy: “Alo, con nghe đây ba.”
“Hạ Hạ, con không quên bữa tiệc tối mai đấy chứ?” Giọng Bạch Thế Trạch từ đầu dây bên kia truyền đến.
“Con không quên.” Bạch Hạ đáp.
“Lát nữa ba tiếp xong khách sẽ đưa con đến cửa hàng váy dạ hội để bộ lễ phục, tối mai con mặc nó đi, phải ăn mặc xinh đẹp một chút.” Bạch Thế Trạch nói.
“AI Ba, con có váy mà, không cần mua nữa đâu.” Bạch Hạ không muốn ăn mặc quá bắt mắt.