Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1903:




Có lẽ là anh chưa bị phụ nữ lạnh nhạt như vậy qua, trong lòng có chút phiền muộn.
Lúc này trợ lý của anh đẩy cửa tiến vào: “Nhị thiếu, tiệc buổi tối đã xác định, anh nhất định phải đi!”
*Ừ!” Lam Thiên Thần trả lời, chuyện liên quan đến dự án công ty mới được hợp tác, anh phải đứng ra.
Trong biệt thự Triệu Đống, trợ lý của anh ta cầm tư liệu thu thập được tiến đến, Triệu Đống lập tức có chút nóng vội bóc niêm phong ra, nhanh chóng rút ra tài liệu bên trong, mà đầu tiên đập vào anh ta, cũng là một tắm ảnh chụp sân bay rõ nét, đó là truyền thông chụp trộm.
Trong hình ngoại trừ Lam Thiên Hạo ở ngoài, đứng ở bên cạnh anh, còn có một nam sinh mặc áo sơ mi trắng, gọn gàng khôi ngô, tóc đen dày, vô cùng đẹp trai, mà làm anh ta kinh ngạc chính là tướng mạo chàng trai đó, gen Lam gia đều là gì vậy, sao hai anh em đều đẹp trai khiến người ta đồ kị như thế?
*Khẳng định đây chính là Lam nhị thiếu Lam Thiên Thần?”
Triệu Đồng nhìn trợ lý hỏi. . Truyện Khoa Huyễn
“Khẳng định ạ, đúng là Lam nhị thiếu gia, chẳng qua, cậu ta rất ít xuất hiện trước công chúng, tắm này cũng là nhờ.
truyền thông bạn bè bên kia lầy được.”
Đáy mắt Triệu Đống hiện lên một chút phức tạp, đánh giá thiếu niên cao lớn trong hình, suy nghĩ một chút khí chất như nữ thần của Bùi Nguyệt Hoàng kia, hai người này thật sự người tám lạng kẻ nửa cân!
“Chẳng qua, thiếu gia, hình này là hai năm trước, ảnh chụp gần đây không có lấy được.”
Triệu Đống nghĩ thầm, thời gian hai năm, vị Lam nhị thiếu này cũng sẽ trở nên trưởng thành hơn, hơn nữa, cậu ta nhìn xuất sắc như vậy, cậu ta muốn người theo đuổi dạng gì mà không có? Có lẽ nhiều mỹ nữ đều xếp hàng đây, ngược lại nữ cường nhân như Bùi Nguyệt Hoàng, có lẽ là cậu ta sẽ không có hứng thú!
Anh ta vừa cẩn thận rút ra tư liệu Lam Thiên Thân nhìn, sơ lược lý lịch lại một lần nữa khiến anh ta đỏ cả vàng mắt, hai mươi sáu tuổi, à, nhỏ hơn Nguyệt Hoàng ba tui, hơn nữa gia thế người đàn ông này, làm sao có thể bằng lòng tới cửa ở rễ đwuọc?
Trong lòng Triệu Đống thở dài một hơi, anh ta nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ, xem ra anh ta phải chải chuốt đẹp một chút, dự bữa cơm tối nay.
Bởi vì anh ta nhận được điện thoại của Bùi lão gia, Bùi Nguyệt Hoàng đồng ý qua đây.
Khoảng năm giò chiều, Bạch Hạ bận bịu cả ngày, cũng nghĩ ra ngoài đi dạo một vòng, lúc này cô ngồi một quán trà sữa xem đoạn video ngắn nỗi tiếng, có rất nhiều điều thú vị trong đó.
Cô lướt, đột nhiên trong một bức ảnh, có người đang chụp một nhóm người đang đi xuống, mà gây chú ý nhất trong tắm hình, không ai bằng thân hình mảnh khảnh đi chính giữa, anh mang theo một cái túi công văn, kính râm che mắt, khí chát lạnh lùng, cách màn hình đều có thể tỏa ra.
Mà người đàn ông này, không là ai khác, mà là bạn trai của Bạch Hạ – Hình Nhất Phàm.
Bạch Hạ cũng rất kinh ngạc vì có người đã bí mật chụp lén Hình Nhất Phàm, chỉ thấy người chụp ảnh này liên tục đăng, khoa trương viết “trong vòng năm phút tôi muốn toàn bộ tin tức của người đàn ông này”.
Mà đăng tải mới hơn một giờ, bình luận đã đạt đến máy nghìn, phía dưới đều là một đám cô gái đang reo hò, thật là đẹp trai thật là đẹp trai, làm chồng tôi đi, tôi muốn anh ấy, cũng có nói biết tên anh ấy, thế nhưng, chẳng cần biết anh là ai, chỉ bằng dáng người anh trong hình, cũng đã đại biểu cho thân phận của anh bát phàm.
Bạch Hạ che miệng, suýt chút nữa thì bật cười, Hình Nhất Phàm đây là mị lực thần tiên cỡ nào, trở nên nỗi tiếng trên mạng chỉ vì bị chụp ảnh lén? Chẳng qua, trong video anh thật đúng là nghiêm nghị đẹp trai, một phong thái ưu tú, cử chỉ toát vẻ linh hoạt tri thức.
Đi xuống xem bình luận, toàn bộ là một đám fan nữ cuồng nhiệt bày tỏ, Bạch Hạ cắn môi, len lén vui sướng, đây chính là bạn trai cô đó, các cô bớt lại một chút đi!
Lần đầu tiên cảm thấy, trở thành bạn gái Hình Nhất Phàm, vậy mà còn có thể có cảm giác hư vinh lớn như vậy.
Bạch Hạ đang xem một chút, điện thoại di động đột nhiên chuyển đến có một cuộc điện thoại gọi tới, hiện trên màn hình của cô, không ai khác là Hình Nhất Phàm?
Bạch Hạ lập tức ngọt ngào bắt máy: “Alo! Đang ở đâu vậy?”
“Mới vừa xử lý xong công việc, em đang ở đâu?” Đầu bên kia Hình Nhất Phàm trầm giọng hỏi.
“Em ở gần một tiệm trà sữa, anh đến đâu rồi?”
“Anh sắp đến cửa nhà rồi, một lát nữa đi ra trung tâm mua thức ăn.”
“Vâng!” Bạch Hạ cũng rất nguyện ý, bởi vì thời gian yên bình như vậy là thích hợp nhất đối với cô.
Cho dù đi ra ngoài ăn bữa tiệc lớn, cũng không thể vui bằng việc hai người bận rộn nấu bữa cơm cùng nhau.
“Mười phút sau, đến cửa chính tòa nhà nhé.” Hình Nhất Phàm nói xong, cúp điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.