Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 2246:




“Ò!I Người đàn ông đẹp trai đó là ai thế? Vậy mà anh ấy lại được ngồi cùng vương tử Ronald, là bạn của vương tử điện hạ sao?” Lữ Trân cũng phát hiện ra Hạng Kình Hạo, trong ánh mắt lộ ra vẻ hứng thú.
“Không quen.” Tưởng Hân Vy tự nhiên nói một câu.
“Chúng ta tất nhiên là không quen rồi, bạn của vương tử Ronald, chúng ta làm gì có tư cách làm quen!” La Ngãi Mỹ phản bác cô nói.
Có điều so với vương tử Ronald, bọn họ càng thích vị soái ca có tướng mạo châu Á kia hơn, có lẽ là do khí chất đó của Hạng Kình Hạo càng mê người.
Chỉ nhìn thấy mỹ nữ tóc vàng ôm chặt cánh tay của Hạng Kình Hạo, cúi đầu đánh giá đồng hồ trên tay anh, lộ ra ánh mắt kinh ngạc và sùng bái.
Rõ ràng, đồng hồ Hạng Kình Hạo dùng cũng rất thích hợp để trêu chọc các cô gái, toàn thân anh trên dưới đều là nhãn hiệu nỗi tiếng, huống hồ điều kiện của bản thân anh chính là một người đàn ông phiên bản hoàn hảo.
Lúc này, trong ánh mắt của Tưởng Hân Vy, mỗi một tế bào của người đàn ông này đều tràn ngập hơi thở trăng hoa.
Cuối cùng, sàn catwalk cũng bắt đầu, những người mẫu hàng đầu cũng bắt đầu biểu diễn màn trang phục của họ, bước chân vững vàng, trang điểm tinh xảo, dùng thân hình quyến rũ của họ để thể hiện tất cả mọi thứ.
Trong ánh mắt của Trưởng Hân Vy tràn ngập khát vọng, cô nghĩ nếu như có một ngày, trang phục cô thiết kế cũng có thể xuất hiện trên sàn catwalk, vậy thì tốt biết bao!
Lúc này, những tín đồ thời trang đều đang chăm chú thưởng thức, ngay cả trong ánh mắt của Lữ Trân và La Ngãi Mỹ cũng đều lộ ra vẻ tự tin vui mừng.
Bởi vì buổi biểu xem ra rất thành công, các người mẫu thể hiện cũng vô cùng tốt. Ánh mắt Tưởng Hân Vy không nhịn được nhìn về phía Hạng Kình Hạo, anh mệt mỏi ngồi đó, đôi chân thon dài vắt chéo, ánh mắt sâu xa nhìn trên khán đài, không phân biệt được là anh đang nhìn quần áo, hay đang thưởng thức dáng vẻ xinh đẹp của người mẫu.
Nhưng trong ánh mắt của Tưởng Hân Vy, anh căn bản không phải là đang nhìn quần áo! Mà ánh mắt đang nhìn vào những người mẫu xinh đẹp nóng bỏng, dù sao quần áo trên người bọn họ lúc này cũng có chút hở hang, đối với người đàn ông mà nói cực kỳ thú vị.
Hạng Kình Hạo đối với catwalk trên khán đài thật sự không có hứng thú, mặc dù ánh mắt anh đang xem biểu diễn, nhưng trong đầu lại là cuộc gặp gỡ hậu trường lúc vừa nãy.
Anh quả thực nghĩ không thông, là do cảm giác của anh sai rồi sao? Rõ ràng ở cuộc hôn lễ đó, anh cảm thấy Tưởng Hân Vy đối với anh cũng có chút cảm giác mà nhỉ?
Huốồng hồ cô còn lén lút hôn anh nữa! Cho dù là cố ý hay vô ý, nụ hôn đó cũng là thật.
Tâm tư phụ nữ đều khó đoán như vậy sao? Ngón tay thon dài của Hạng Kình Hạo chống cằm. dưới ánh đèn, khuôn mặt anh tỏ ra sâu xa khó đoán. Mỹ nữ tóc vàng bên cạnh đã máy lần muốn bắt chuyện với anh, thậm chí cũng biểu hiện cực kỳ ái mộ anh, nhưng cô ta vẫn cảm thấy được sự lạnh nhạt của Hạng Kình Hạo, bây giờ anh chỉ thể hiện sự lịch sự của mình, đối với cô ta một chút cảm giác cũng không có.
Mỹ nữ tóc vàng vô cùng buồn bực, cô ta tự nhận thấy thân hình của bản thân còn tốt hơn so với những người mẫu, nhưng vì sao người đàn ông này lại không có hứng thú với mình?
Toàn bộ buỏi diễn chưa đầy 20 phút đã kết thúc, ba người cùng nhau trở về gian phòng làm việc, một lúc nữa các người mẫu sẽ thay quần áo, đồng thời bọn họ còn phải trình diễn trang phục của nhà thiết kế tiếp theo.
Thay quần áo cho các người mẫu, nhiệm vụ hôm nay coi như hoàn thành rồi, mọi người đều có thể thở phào một hơi, có thể nói buổi biểu diễn cực kỳ thành công.
Sắp xếp quần áo xong, thu dọn chút đồ đạc, bọn họ có thể quay về khách sạn nghỉ ngơi. Tất nhiên cũng có thể lên trước sân khấu xem biểu diễn, có điều người khác cũng không còn hứng thú nữa, chỉ có Tưởng Hân Vy vẫn còn muốn tiếp tục thưởng thức tác phẩm của nhà thiết kế khác.
Hạng Kình Hạo nhìn thấy buỏi biểu diễn của Tưởng Hân Vy kết thúc, anh cũng tìm cơ hội đứng dậy đi về phía hậu trường.
Lúc này Tưởng Hân Vy đang nói chuyện cùng Lý Lâm, Lý Lâm dặn dò cô một câu: “Xem xong biểu diễn thì quay về khách sạn, chúng ta còn có rất nhiều việc phải làm.”
“Vâng! Em nhát định sẽ quay lại khách sạn đúng giờ.”
Tưởng Hân Vy cũng không biết đẳng sau có một người đàn ông đứng gần cô.
Lý Lâm nhìn người đàn ông sau lưng cô, bởi vì ánh mắt của người đàn ông này đều rơi trên người Tưởng Hân Vy.
“Muốn ở lại xem biểu diễn sao?” Một giọng nam trầm thấp dễ nghe đột nhiên vang lên từ phía sau Tưởng Hân Vy.
Lý Lâm kinh ngạc nhìn người đàn ông ăn mặc sang trọng này, dựa vào kiến thức quần áo của cô ta, bộ vest mặc trên người đàn ông trước mặt này giá của nó tuyệt đối trên bảy con số, ở buổi biểu diễn như này có thể quen biết thêm nhiều người có quyền quý, quả thực là có ích.
Lý Lâm mỉm cười hỏi Tưởng Hân Vy: “Hân Vy, vị tiên sinh này là?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.