Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 2304:




“Hân Vy, em đừng lo lắng! Gia tộc của Kình Hạo dẫn đầu giới y học toàn thế giới, cậu ấy nhát định không có chuyện gì, sẽ nhanh khôi phục trí nhớ thôi.” Hình Liệt Hàn an ủi cô.
“Anh họ, anh có thể nói cho em biết anh ấy ở đâu không?
Em muốn đi tìm anh ấy.” Âm thanh của Tưởng Hân Vy lộ ra sự kiên định.
Anh đã quên cô, không sao, cô có thể để anh nhớ lại, cho dù có khó khăn thế nào cô cũng sẽ vượt qua. Cô không muốn buông bỏ đoạn tình cảm còn chưa kịp nở hoa cho quả này, cô không thể từ bỏ.
Hình Liệt Hàn có chút đau lòng cho cô, anh thở dài nói: *Nếu em muốn đi tìm cậu ấy, anh sẽ cho máy bay tư nhân của mình đưa em đi, cũng sẽ liên lạc với Hạng gia bên kia, xem cuối cùng cậu ấy xảy ra chuyện gì.”
“Vâng. Cảm ơn anh họ, em muốn mau chóng đi tìm anh ấy.
“Được! Em chuẩn bị đi, khi nào xong thì gọi cho anh.” Hình Liệt Hàn cũng không hy vọng cô và Hạng Kình Hạo bỏ lỡ nhau.
“Vâng.”
Tưởng Hân Vy đáp xong thì tắt máy, cô liền ra khỏi văn phòng, quay về nhà chuẩn bị hành lý, cô phải nhanh chóng đi tìm anh.
Hình Liệt Hàn sau khi ngắt điện thoại liền gọi vào số của trợ thủ đắc lực của Hạng Kình Hạo.
“Xin chào, Hình tiên sinh.”
“Richard tiên sinh, xin chào. Tôi nghe nói Hạng thiếu gia đã xảy ra chuyện, có nghiêm trọng không?” Hình Liệt Hàn quan tâm hỏi.
Richard kia quả nhiên biết quan hệ của họ, cũng không giấu diềm nói: “Hạng thiếu gia quả thực vài ngày trước xảy ra một sự cố. Ở phòng thí nghiệm bị người khác tập kích, còn bị tiêm một mũi thuốc xóa trí nhớ, hiện tại thiếu gia quên đi rất nhiều người cùng rất nhiều chuyện.”
Trong lòng Hình Liệt Hàn chấn động, Hạng Kình Hạo mát trí nhớ không phải chuyện ngẫu nhiên, cũng không phải ngoài ý muốn mà là sự cố, nếu tiêm vào thuốc của Hạng gia, chuyện này liền càng thêm phiền phức.
“Có thể khôi phục trí nhớ của Hạng thiếu gia không?”
“Trước mắt mà nói, chúng tôi vẫn đang nghĩ cách. Bởi vì thời điểm nghiên cứu thứ thuốc này, nếu thực sự cần nghiên cứu thuốc giải, cũng phải mắt thời gian vài năm mới có thể thành công.”
*Richard, em họ của tôi cùng Hạng thiếu gia là bạn tốt, hai ngày này tôi sẽ sắp xếp để con bé qua đó thăm thiếu gia của ông, hy vọng đến lúc đó ông tiếp đón con bé một chút.”
“Hình tiên sinh, ngài vẫn luôn là khách quý của Hạng gia, khách của ngài tôi nhất định chiếu cố thật tốt, cũng sẽ báo với Hạng gia tiếp đãi chu đáo.”
“Cảm ơn.”
Sau đó Hình Liệt Hàn liền gọi thông báo cho máy bay của mình, làm tốt công tác chuẩn bị để có thể cất cánh bất cứ: lúc nào.
Tưởng Hân Vy về nhà, ba mẹ cô đều không có ở nhà, lúc cô thu dọn hành lý thì nhận được điện thoại của Hình Liệt Hàn.
“Alo anh họ, em đang chuẩn bị hành lý.” Tưởng Hân Vy nghe máy.
“Hân Vy, anh đã gọi cho Hạng gia bên đó.”
“Vậy anh biết Hạng Kình Hạo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?” Tưởng Hân Vy lo lắng hỏi.
“Kình Hạo lúc ở phòng thí nghiệm bị người khác tập kích, bị tiêm thuốc xóa trí nhớ do Hạng gia bọn họ nghiên cứu phát triển, hiện tại toàn bộ trí nhớ đều mát.”
“Cái gì?”
Tưởng Hân Vy siết chặt di động, cả người run sợ, cô hít sâu một hơi hỏi: “Anh họ, vậy anh cảm thấy anh ấy có thể khôi phục trí nhớ không?”
“Anh có hỏi qua, bọn họ không có thuốc giải, mặc dù nghiên cứu cũng mắt thời gian vài năm, nhưng có lẽ Hạng gia đang làm. Hân Vy em phải chuẩn bị tốt tâm lý.”
Hiện tại Tưởng Hân Vy căn bản không dám nghĩ đến chuyện này, cô thậm chí còn không nắm chắc sau chuyến đi này anh có thể nhớ được cô hay không.
“Cảm ơn anh anh họ. Bắt luận thế nào em cũng phải qua đó một chuyến.” Tưởng Hân Vy kiên định.
“Được! Em đi gặp cậu ấy đi! Máy bay đã chuẩn bị xong, em muốn có thể đi bắt cứ lúc nào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.