Cao ốc Hình thị.
Tầm 8 rưỡi, thân hình thon dài của Hình Liệt Hàn từ hành lang bước vào phòng.
Cô gái đang ngồi đợi anh trên sô pha không thể chờ thêm một giây phút nào được nữa, chạy vụt qua chỗ anh cười một cách sáng lạn: “Anh hai, anh về rồi đấy à.”
Hình Liệt Hàn nhìn cô em gái một lượt, đưa tay xoa đầu cô em gái nhỏ: “ml Làm xong bài tập chưa?”
“Em làm xong từ lâu rồi.” Nói xong, Hình Nhát Nặc tiến đến trước mặt anh trai, giơ ngón tay mảnh khảnh lên môi mình hứa rằng: “Anh hai, chuyện của anh em chưa nói với bố mẹ một chút nào đâu!”
Hình Liệt Hàn bộc lộ sự cảm kích, nhìn em gái nói: “Tiểu Nặc, cảm ơn em đã giúp anh tìm được tiểu Hi.”
Trong lòng Hình Nhất Nặc như nở hoa, anh hai ấy thế mà lại cảm ơn cô, xem ra những gì cô làm không hề uống phí. Dù có chút căng thẳng nhưng cô vẫn hiếu kỳ hỏi: “Anh hai, anh không làm phiền đến mẹ của tiểu Hi đấy chứ! Chị ấy chính là người sinh ra con trai anh, anh không được đối xử tệ bạc với chị ấy đâu đấy!
Nếu không tiểu Hi sẽ không vui đâu.”
Hình Liệt Hàn nheo mắt, nghĩ lại người đàn bà như con mèo hoang ngày hôm nay, liền hừ một tiếng: “Chuyện giữa anh và cô ta cần thời gian giải quyết.”
Hình Nhất Nặc tò mò: “Vậy anh có làm gì hại đến chị ấy không?”
Anh trầm tư vài giây: “Tạm thời thì chưa.”
Nếu từ nay về sau cô gái này ngoan ngoãn để cho anh và con trai phát triển tình cảm, anh sẽ không tính toán việc cô tự ý sinh con nữa. Nhưng néu cô dám cản trở, thì anh cũng chưa dám chắc.
Hình Nhất Nặc phồng má, hơi lo lắng.
“Ba mẹ đâu!”
“Ba mẹ đang xem ti vi ở tầng 2.” Hình Nhất Nặc nói xong câu này liền nhìn thấy thân hình của anh hai cô đang từ từ đến gần cầu thang, liền lập tức chạy qua: “Anh hai, anh định nói sự thật cho ba mẹ biết sao?”
“Ừm!” Hình Liệt hàn đáp lời. Chuyện này anh nhất định phải nói cho ba mẹ biết, ít nhất cũng đề họ biết rằng cháu nội của họ đang có mặt trên cõi đời này.
Hình Nhất Nặc lập tức theo sau, sau đó vội vàng chạy qua phòng Hình Nhất Phàm, kéo người anh trai đang đọc sách ra khỏi phòng. Đây là chuyện trọng đại, tất cả thành viên trong gia đình đều phải có mặt.
Tại phòng khách sang trọng ở tầng 2, ông bà chủ tập đoàn Hình thị đang ngồi xem tin tức, Hình phu nhân nhìn thấy con trai cả đã đi làm về, quan tâm hỏi han: “Liệt Hàn à, ăn tối chưa con?”
“Con ăn rồi.” Hình Liệt Hàn ngồi xuống bên cạnh ba mẹ, nét mặt có chút trầm tư.
Lúc này, Hình Nhất Nặc đang kéo Hình Nhất Phàm ngồi xuống bên cạnh sau đó chống cằm ngồi nhìn ba mẹ: “Ba mẹ, anh hai có chuyện muốn nói với hai ngườiI.”
Hình Chính Đình nhìn đứa con gái đáng yêu cười một cái, rồi quay qua nhìn con trai. Bình thường con trai ông sẽ ở biệt thự riêng bên ngoài, hôm nay đột nhiên trở về nhà chính chắc chắn là có chuyện.
“Con muốn nói với ba mẹ một chuyện, đó là lỗi lầm mà con đã gây ra khi còn trẻ.”
Hình Liệt Hàn lặng lẽ nhìn ba mẹ.
Tưởng Lam phu nhân nhìn con trai, tim bà như nhảy thót lên một nhịp: “Liệt Hàn, con phạm phải lỗi lầm gì?”
Hình Nhất Nặc nhìn sang Hình Nhất Phàm ngồi bên cạnh, đôi môi cong lên không giấu nổi ý cười. Từ lúc hai người họ hiểu chuyện cho đến nay, anh hai cô luôn là một tắm gương vô cùng ưu tú và hoàn mỹ, thông minh và giỏi giang, là người nổi bật nhất của gia tộc họ Hình.
Cả gia tộc nhà cô ai ai cũng tự hào về anh hai.
Bây giờ, anh hai cô lại phạm phải lỗi lầm thực sự là điều vô cùng hiếm có.
“Nói nhanh! Con phạm phải lỗi lầm gì?”
Tưởng Lam phu nhận lo lắng thúc giục anh trả lời.
“5 năm trước con đã uống nhầm đồ uống trong một buổi tiệc rượu sau đó đã phạm phải sai lầm.” Hình Liệt Hàn liếc nhìn cặp song sinh đang chăm chú nghe một cách thích thú, liền nói không rõ ràng.
Sau đó, vợ chồng Hình Chính Đình cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra, Tưởng Lam phu nhận nhìn hai đứa con song sinh của mình, rồi lại quay qua hỏi con trai cả: “Rồi sao nữa?”
“Ay-yo anh hai, em không nghe rõ. Anh hai đã qua đêm với người phụ nữ đó và rồi sinh ra một đứa bé?” Hình Nhất Nặc ngắt lời.
Hai vợ chồng Hình Chính Đình ngỡ ngàng, quay sang hỏi con: “Tiểu Nặc nói thật chứ? Con thật sự có một đứa con ngoài giá thú?”
“Vâng, một cậu nhóc ạ, bây giờ nó cũng hơn 4 tuổi rồi ạ!” Liệt Hàn thừa nhận, em gái nói giúp anh tính ra cũng tốt bởi lẽ anh không biết nên mở miệng để nói chuyện này với bố mẹ thế nào.
Tưởng Lam: “Chúa ơi. Sao bây giờ con mới biết chuyện này?”