Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em - Han Minzzz

Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh




Ngày hôm ấy, tại trung tâm thành phố, không khí sôi động nhưng lại đầy căng thẳng khi cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới của tập đoàn Lâm Thị diễn ra. Lâm Thiên Hạo, người đứng đầu tập đoàn, bước vào khán phòng với sự tự tin và uy nghiêm, ánh mắt sắc lạnh nhìn lướt qua từng người một. Sự xuất hiện của anh làm không khí trở nên nghiêm túc hơn hẳn, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía người đàn ông này.
Lâm Thiên Hạo, tổng tài của Lâm Thị, là một người đàn ông quyền lực, giàu có và lạnh lùng. Anh luôn giữ khoảng cách với mọi người, không ai có thể dễ dàng tiếp cận hay hiểu được tâm tư của anh. Đối với anh, công việc luôn là ưu tiên hàng đầu, còn tình cảm thì lại là thứ xa xỉ không đáng bận tâm.
Nguyễn Thanh Trúc, một phóng viên trẻ mới vào nghề, cũng có mặt tại sự kiện này. Cô được giao nhiệm vụ đưa tin về sự kiện, một cơ hội lớn đối với một phóng viên mới như cô. Thanh Trúc đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, từ việc tìm hiểu về sản phẩm mới của Lâm Thị đến việc nắm bắt thông tin về tổng tài Lâm Thiên Hạo. Cô biết rằng đây là cơ hội để cô chứng tỏ năng lực của mình, nhưng đồng thời cũng đầy áp lực.
Cuộc họp báo diễn ra suôn sẻ, với những tràng pháo tay không ngớt dành cho những gì tập đoàn Lâm Thị giới thiệu. Khi buổi họp báo kết thúc, mọi người bắt đầu rời khỏi khán phòng. Thanh Trúc nhanh chóng chuẩn bị máy quay, cố gắng tìm cơ hội để tiếp cận Thiên Hạo và xin một buổi phỏng vấn riêng. Cô biết rằng nếu có được cuộc phỏng vấn này, bài viết của cô sẽ trở nên nổi bật và có giá trị hơn rất nhiều.
Khi Thiên Hạo bước ra khỏi khán phòng, Thanh Trúc vội vã tiến lại gần anh. Nhưng trong lúc vội vàng, cô không may vấp phải gót giày và va vào người Thiên Hạo. Ly cà phê mà anh đang cầm trên tay đổ xuống áo sơ mi trắng tinh của anh.
- "Xin lỗi! Thật sự xin lỗi!" - Thanh Trúc hoảng hốt, lúng túng cố gắng lau vết bẩn trên áo Thiên Hạo. Mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ, và cô cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết.
Thiên Hạo nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa sự tò mò. Đây là lần đầu tiên anh bị ai đó làm mất bình tĩnh đến vậy. Anh quan sát cô gái trước mặt, cô có đôi mắt to tròn, ánh lên sự lo lắng và hối hận. Cô mặc một chiếc váy trắng thanh lịch, tạo nên vẻ ngoài vừa ngây thơ vừa kiên cường.
- "Không sao. Nhưng cô nợ tôi một lời giải thích và một buổi phỏng vấn riêng." - Thiên Hạo nhếch môi cười nhẹ, khiến Thanh Trúc vừa lo lắng vừa bối rối. Giọng nói của anh trầm ấm nhưng lại chứa đựng sự uy quyền không thể chối cãi.
- "Vâng, tôi sẽ làm mọi cách để sửa lỗi của mình. Xin tổng tài cho tôi cơ hội." - Thanh Trúc đáp lời, ánh mắt kiên định. Cô biết rằng đây là cơ hội để cô có thể tiếp cận và phỏng vấn Thiên Hạo, nhưng cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này để xin lỗi anh một cách chân thành.
- "Được, vậy hãy đến văn phòng của tôi vào ngày mai lúc 10 giờ sáng. Đừng để tôi phải đợi." - Thiên Hạo nói rồi quay lưng bước đi, để lại Thanh Trúc đứng đó với cảm giác vừa lo lắng vừa mong chờ.
Thanh Trúc nhìn theo bóng dáng của Thiên Hạo cho đến khi anh khuất dạng. Cô thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng cảm thấy hồi hộp. Cuộc gặp gỡ định mệnh này sẽ mở ra một chương mới trong cuộc đời cô, và cô không biết rằng nó sẽ thay đổi cuộc sống của mình mãi mãi.
Ngày hôm sau, Thanh Trúc đến văn phòng của Thiên Hạo đúng giờ hẹn. Văn phòng của anh nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà Lâm Thị, từ đây có thể nhìn toàn cảnh thành phố với những ánh đèn lấp lánh. Cô bước vào văn phòng với trái tim đập rộn ràng, cố gắng giữ bình tĩnh. Thiên Hạo đã chờ sẵn trong phòng, ánh mắt anh vẫn lạnh lùng nhưng lại có chút ấm áp khi nhìn thấy cô.
- "Cô đã đúng giờ. Tốt lắm." - Thiên Hạo nói, ra hiệu cho cô ngồi xuống ghế đối diện.
- "Cảm ơn tổng tài đã cho tôi cơ hội này. Tôi thật sự rất biết ơn." - Thanh Trúc nói, cố gắng giữ giọng nói của mình thật bình tĩnh.
- "Không cần phải căng thẳng như vậy. Tôi chỉ muốn biết vì sao cô lại quan tâm đến tôi và tập đoàn Lâm Thị như vậy." - Thiên Hạo hỏi, ánh mắt anh như muốn nhìn thấu tâm hồn cô.
Thanh Trúc hít một hơi sâu, lấy hết can đảm để trả lời. - "Tôi muốn viết một bài phỏng vấn về những người lãnh đạo trẻ tuổi và thành công. Tôi tin rằng câu chuyện của tổng tài sẽ truyền cảm hứng cho nhiều người, đặc biệt là những người trẻ tuổi như tôi."
Thiên Hạo im lặng nghe cô nói, trong lòng anh cảm thấy có chút ấm áp. Anh nhìn cô gái trước mặt, người dám đối diện và thẳng thắn với anh, điều mà ít ai dám làm. - "Được rồi, tôi sẽ cho cô cơ hội này. Nhưng tôi muốn cô phải làm thật tốt. Đừng làm tôi thất vọng."
- "Tôi sẽ cố gắng hết sức mình. Cảm ơn tổng tài." - Thanh Trúc nói, ánh mắt cô lấp lánh niềm tin và quyết tâm.
Cuộc gặp gỡ định mệnh này không chỉ mở ra cơ hội mới cho Thanh Trúc mà còn khiến Thiên Hạo phải suy nghĩ lại về cuộc sống và tình cảm của mình. Anh không biết rằng, cô gái nhỏ bé này sẽ dần dần làm tan chảy trái tim băng giá của anh và mang đến cho anh những cảm xúc mà anh đã từng lãng quên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.