Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em - Han Minzzz

Chương 2: Lời mời bất ngờ




Sau buổi họp báo hỗn loạn, Nguyễn Thanh Trúc không thể ngừng nghĩ về sự cố đã xảy ra. Cô biết mình phải làm gì đó để sửa chữa sai lầm và lấy lại lòng tin từ tổng tài Lâm Thiên Hạo. Sau một đêm trằn trọc, Thanh Trúc quyết định đến văn phòng tập đoàn Lâm Thị để xin lỗi anh một cách trực tiếp. Dù không chắc rằng mình có thể gặp được Thiên Hạo, cô vẫn quyết tâm thử.
Sáng hôm sau, Thanh Trúc mặc một chiếc váy trắng thanh lịch, cẩn thận trang điểm và chuẩn bị kỹ lưỡng. Cô biết rằng ấn tượng ban đầu rất quan trọng, và lần này cô không muốn để bất kỳ sai sót nào xảy ra. Đến tòa nhà Lâm Thị, cô không khỏi ngỡ ngàng trước sự hoành tráng và hiện đại của nơi đây. Những tòa nhà chọc trời và ánh đèn lấp lánh tạo nên một khung cảnh hùng vĩ và ấn tượng.
Thanh Trúc bước vào sảnh chính của tòa nhà, cảm giác hồi hộp và lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. Cô tiến tới quầy tiếp tân và lịch sự hỏi: "Xin chào, tôi là Nguyễn Thanh Trúc từ tòa soạn báo Thời Đại. Tôi muốn gặp tổng tài Lâm Thiên Hạo để xin lỗi về sự cố hôm qua và xin được phỏng vấn anh ấy."
Nhân viên tiếp tân nhìn Thanh Trúc với ánh mắt thắc mắc nhưng vẫn giữ nụ cười chuyên nghiệp. "Xin chờ một chút, tôi sẽ kiểm tra xem tổng tài có thể gặp cô không." Sau vài phút chờ đợi căng thẳng, nhân viên tiếp tân quay lại và nói: "Tổng tài Lâm Thiên Hạo đồng ý gặp cô. Mời cô đi theo tôi."
Thanh Trúc thở phào nhẹ nhõm, bước theo nhân viên tiếp tân lên tầng cao nhất của tòa nhà. Đứng trước cửa văn phòng tổng tài, cô cố gắng bình tĩnh lại và hít một hơi thật sâu. Nhân viên tiếp tân gõ cửa và mở cửa, mời Thanh Trúc vào trong.
Văn phòng của Thiên Hạo rộng lớn và sang trọng, với cửa sổ kính bao quanh, cho phép nhìn toàn cảnh thành phố từ trên cao. Thiên Hạo đang ngồi sau bàn làm việc, ánh mắt lạnh lùng và kiên định. Thanh Trúc tiến tới, cố gắng giữ bình tĩnh và nói: "Chào tổng tài Lâm Thiên Hạo. Tôi là Nguyễn Thanh Trúc. Tôi đến đây để xin lỗi về sự cố hôm qua. Đó là lỗi của tôi khi không chuẩn bị kỹ lưỡng, dẫn đến việc anh bị làm phiền."
Thiên Hạo ngước mắt lên, nhìn Thanh Trúc một lúc lâu trước khi trả lời. "Cô Nguyễn, tôi đánh giá cao sự thành thật của cô. Tuy nhiên, việc này không thể chỉ được giải quyết bằng một lời xin lỗi. Cô có biết rằng, bất kỳ sai lầm nào trong công việc của tôi đều có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng không?"
Thanh Trúc cúi đầu, cảm giác tội lỗi tràn ngập trong lòng. "Tôi hiểu điều đó, và tôi thật sự xin lỗi. Tôi muốn bù đắp cho sự cố này bằng cách viết một bài phỏng vấn chân thật và sâu sắc về anh, để mọi người hiểu rõ hơn về con người và công việc của anh."
Thiên Hạo im lặng một lúc, như đang suy nghĩ. Sau đó, anh đứng dậy và bước đến gần Thanh Trúc. "Được, tôi sẽ cho cô một cơ hội. Nhưng nhớ rằng, tôi không thích những người không chuyên nghiệp. Nếu cô muốn viết về tôi, cô phải tuân thủ một số điều kiện của tôi."
Thanh Trúc ngước lên, ánh mắt đầy hy vọng. "Tôi sẵn sàng tuân thủ mọi điều kiện của anh. Anh chỉ cần nói ra, tôi sẽ làm theo."
Thiên Hạo nhìn cô với ánh mắt sắc bén. "Tôi muốn cô phải theo sát tôi trong vòng một tháng, chứng kiến và trải nghiệm công việc hàng ngày của tôi. Chỉ khi đó, cô mới có thể viết một bài phỏng vấn chân thật và đầy đủ về tôi. Cô có chấp nhận điều này không?"
Thanh Trúc bất ngờ trước yêu cầu của Thiên Hạo. Một tháng là khoảng thời gian dài, và việc theo sát một người bận rộn như Thiên Hạo chắc chắn không hề dễ dàng. Tuy nhiên, cô biết đây là cơ hội duy nhất để cô chuộc lỗi và cũng là một cơ hội lớn trong sự nghiệp của mình. "Tôi chấp nhận. Tôi sẽ theo sát anh và viết bài phỏng vấn tốt nhất."
Thiên Hạo gật đầu. "Tốt. Chúng ta sẽ bắt đầu từ ngày mai. Hãy chuẩn bị sẵn sàng, cô Nguyễn. Công việc của tôi không hề dễ dàng và cũng không phải lúc nào cũng thú vị."
Thanh Trúc rời khỏi văn phòng Thiên Hạo với tâm trạng hỗn loạn. Cô biết rằng tháng tới sẽ là một thử thách lớn đối với mình, nhưng cô quyết tâm vượt qua mọi khó khăn. Cô tin rằng, bằng sự nỗ lực và kiên trì, cô sẽ viết được một bài phỏng vấn xuất sắc và đồng thời hiểu rõ hơn về con người lạnh lùng nhưng cuốn hút này.
Ngày hôm sau, Thanh Trúc đến văn phòng Lâm Thị từ sớm, chuẩn bị sẵn sàng cho ngày đầu tiên theo sát Thiên Hạo. Khi cô bước vào phòng, Thiên Hạo đã ngồi sẵn tại bàn làm việc, mắt không rời khỏi màn hình máy tính. "Cô đến đúng giờ. Bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ theo tôi đi khắp nơi, tham dự các cuộc họp và gặp gỡ đối tác. Hãy nhớ rằng, mọi thông tin cô ghi lại phải chính xác và trung thực."
Thanh Trúc gật đầu, lấy sổ tay ra chuẩn bị ghi chép. Cô biết rằng tháng tới sẽ đầy thách thức, nhưng cô cũng tin rằng đây sẽ là khoảng thời gian quý giá để cô học hỏi và trưởng thành. Và có lẽ, cô sẽ hiểu rõ hơn về con người phức tạp và bí ẩn tên là Lâm Thiên Hạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.