Kỳ thực, đối với việc Thẩm Tư Duệ xuất hiện trong phòng họp này, không chỉ Thẩm Ngân Tinh mà tất cả mọi người đều thấy nghi ngờ.
Bọn họ biết Thẩm Tư Duệ.
Ra mắt được năm năm, tuy chưa có thâm niên trong nghề, nhưng cũng được coi là một trong số các nữ minh tinh đang nổi, hiện tại đang là nghệ sĩ có tiếng nói nhất trong công ty truyền thông Lam Vận.
Không cam lòng vì cô t làm người có tiếng nói nhất ư?
Công ty truyền thông Lam Vận là công ty của nhà họ Thẩm, bọn họ nâng đỡ người nhà mình, không cam lòng thì làm gì được?
Huống hồ, cô ta có vẻ ngoài thật sự rất đẹp, phong thái thướt tha, trang phục ăn mặc cũng xa hoa tinh xảo, khí chất không có gì để bắt lỗi.
Từ khi còn bé, ở trường cô ta cũng đã nhận được rất nhiều sự yêu quý từ người khác, giỏi giang nhiều mặt, đa tài đa nghệ.
Nếu là bọn họ thì bọn họ cũng muốn dốc sức thổi phồng cho cô ta.
Sự chú ý của bọn họ lại một lần nữa đặt trên người Thẩm Tư Duệ, có người khen khí chất tốt, vẻ bề ngoài xinh đẹp, là kiểu cả con gái lẫn con trai đều thích vân vân…
Tiếng xì xào nho nhỏ liên tiếp vang lên, nhưng lại truyền đến tai Thẩm Tư Duệ rất rõ ràng, trong lòng cô ta lại càng đắc ý, nụ cười trên khuôn mặt lại càng thêm ngọt ngào tinh tế.
Mà Thẩm Ngân Tinh thì chỉ cúi đầu, mở quyển sổ và bút mà Lưu Kỳ kín đáo đưa cho cô trước khi đến đây, vẻ mặt thản nhiên không gợn sóng vẽ vẽ linh tinh lên trên, hoàn toàn bình thản không có hành động gì.
“Được rồi, đã đến giờ rồi, buổi họp bắt đầu.”
Trợ lý đặc biệt Trần Nam ở bên cạnh Tô Hằng nghiêm túc nói, phòng họp ầm ĩ dần yên tĩnh lại.
Tô Hằng ngồi ở vị trí chính giữa, gương mặt vẫn bình thản trước sau như một, không có chút biểu cảm gì, chỉ là ánh mắt liên tục liếc nhìn Thẩm Ngân Tinh, trong mắt có chút phức tạp.
Thế nhưng Tô Vũ lại chậm chạp chưa chịu mở miệng, khiến trong phòng họp vang lên vài tiếng nói nho nhỏ.
“Chủ tịch Tô…”
tn khom người, đi tới bên cạnh Tô Vũ, nhỏ giọng nhắc nhở anh ta.
Tô Vũ hạ tầm mắt xuống, im lặng một lát, sau đó đứng lên.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía anh ta, ngay cả Thẩm Ngân Tinh cũng giương mắt lên nhìn.
Tô Vũ đi tới bên cạnh Thẩm Tư Duệ, mở miệng nói:
“Giới thiệu với mọi người một chút, đây chính là tiểu thư Thẩm Tư Duệ, nói vậy có lẽ là mọi người cũng không xa lạ gì với cô ấy nữa rồi.”
Mọi người gật đầu, đương nhiên là họ biết.
Có mấy người từ trước đến nay vẫn luôn có cái tính nịnh nọt vội vã lên tiếng hưởng ứng:
“Nữ minh tinh xinh đẹp nhất hiện tại mà, không biết cũng khó.”
“Đúng vậy, trước kia qua màn ảnh nhỏ đã thấy được tài năng của cô ấy, bây giờ được thấy người thật, quả nhiên là vô cùng vinh hạnh.”
“Đúng thế, chủ tịch, lần này mời tiểu thư Thẩm Tư Duệ về đây, có phải là định để cho cô ấy đại diện dòng sản phẩm kem lót sắp ra mắt của chúng ta không?”
Lúc này, vẻ mặt Tô Vũ hơi hòa hoãn đi:
“Nói như vậy cũng không sai, chỉ là lần này cô ấy còn có một thân phận quan trọng hơn nữa.”
Lúc này Thẩm Ngân Tinh cũng ngẩng đầu lên, đôi con ngươi lạnh lùng trong vắt cuối cùng cũng nhìn về phía hai người đang đứng cùng một chỗ kia.
Đối với việc Tô Vũ để cho Thẩm Tư Duệ làm người đại diện cho sản phẩm, cô không biết, thế nhưng cũng chẳng có gì đáng trách.
Dù sao thì với độ nổi tiếng hiện tại của Thẩm Tư Duệ, có thêm sự trợ giúp của Lam Vận nữa, bây giờ là thời gian phát triển mạnh nhất của cô ta.
Mời cô ta về làm người đại diện, không thể phủ nhận rằng đây là một lựa chọn tốt.
Thế nhưng còn có một thân phận khác nữa, điều này mới khiến cô tò mò.
Tô Vũ trầm ngâm một hồi, sau đó gật đầu một cái, tiếp tục nói:
“Tôi tuyên bố, đặc cách thăng chức cho tiểu thư Thẩm Tư Duệ trở thành chuyên gia điều chế hương chính của Tô Thị, đảm nhận chức vụ giám đốc của bộ phận nghiên cứu, không chịu sự quản lý của bất kì ai.”1