Tại nhà phụ của Diệp Ảnh Quân, lúc anh ta kéo Chu Huệ Di về, cả hai còn cải vã rất nhiều, đa số cô ta chỉ toàn hét lên tức giận chửi rủa,
Diệp Ảnh Quân khó chịu khi cô ta như người điên vậy, lúc này anh không chịu đựng cô ta nữa, ngay lập tức nắm chặt lấy tay cô nghiến răng cau mày lạnh nhạt nói, "Làm loạn nữa thì ngày mai chúng ta không cần kết hôn nữa "
Nghe đến những lời anh vừa nói, khiến cô ta hốt hoảng sợ sệt, cô ta không thể không kết hôn với anh, vì nếu lấy anh ta cô cô thể là phu nhân chính thức và ăn sung mặc sướng, sống cuộc sống xa hoa, nếu không lấy được anh ta coi như cuộc đời này không ai có thể thỏa mãn cuộc sống xa xỉ của cô được,
Cô ta cũng đã chờ ngày được kết hôn với anh ta gần bốn năm, nếu như hủy hôn coi như bỏ công cóc rồi, thế nên cô ta không chửi rủa nữa mà trở lại dáng vẻ hiền dịu nắm lấy tay anh nũng nịu nhẹ nhàng nói, "Quân, em... Em... Em sai rồi, anh đừng giận nữa nha "
Diệp Ảnh Quân cau mày hất tay cô ta ra, nhìn cô lạnh lùng nói, "Tôi không ở đây tranh cãi với em, chờ đến khi em bình tĩnh thì chúng ta hãy nói chuyện "
Nói xong anh liền lập tức quay đi, Chu Huệ Di nhìn thấy anh bỏ đi, cô ta không cam chịu chỉ muốn anh ở cạnh mình mà hét lên,
"Quân, Ảnh Quân anh đừng đi "
Diệp Ảnh Quân không quan tâm cô ta la hét kêu mình, vì bây giờ anh ta chỉ nghĩ đến Cố Hạ Phi, mà nhanh chóng đi đến nhà chính,
Lúc đến nhà chính anh bất chợt nhìn thấy Cố Hạ Phi đang được bà nội Diệp nắm tay luyến tiếc không cho cô rời đi,
Cố Hạ Phi không nỡ lòng để bà buồn vì mình, nhưng cô cũng không thể ở lại đây lâu được, sau đó cô mới đưa tay chạm nhẹ lên tay bà nói lời hứa, "Lão phu nhân, người đừng buồn, cháu hứa sẽ đến đây thăm người nhé ạ "
Bà nội Diệp nghe xong gương mặt trở nên ổn hơn, sau đó xoa tay cô mỉm cười nói, "Cháu nói nhớ giữ lời hứa đấy nhé "
Cô gật đầu nắm chặt tay bà mỉm cười, sau đó lúc này đột nhiên Diệp Ảnh Quân nghe cô muốn về, anh liền suy nghĩ một chuyện, lập tức anh đi đến gần cô lên tiếng, "Anh đưa em về "
Cố Hạ Phi nhìn thấy anh ta lại khiến cô bực mình, thế nhưng cô vẫn cố giữ điềm tĩnh lắc đầu nói, "Không cần đâu ạ, tôi không muốn làm phiền ngài đâu Diệp Tổng "
Diệp Ảnh Quân nghe cô nói những lời như vậy, khiến anh ta nhói lòng, dù vậy anh ta nhất quyết không bỏ cuộc, mà lúc này mỉm cười nói, "Không sao anh đưa em về "
Lúc này đột nhiên Diệp Mạc Kỳ từ trong nhà chạy ra lên tiếng, "Phải đó ạ, Mạc Kỳ cũng muốn cùng baba đưa mẹ lớn về nữa "
Cố Hạ Phi nghe những lời bé con vừa nói khiến cô mỉm cười, sau đó đột nhiên Diệp Ảnh Quân lên tiếng từ chối, "Không được, con hãy ở nhà đi "
Bé con nheo mày khi không được Diệp Ảnh Quân cho theo, con bé ngay lập tức vùng vẫy ôm lấy chân cô nài nỉ, "Không... Không muốn, mẹ lớn cho Mạc Kỳ theo mẹ đi ạ "
Cố Hạ Phi nhìn mặt đứa trẻ đang nài nỉ mình, cô đúng là không nở, nên mới ngồi xuống trước mặt con bé xoa đầu nhẹ nhàng nói, "Được rồi chúng ta đi thôi nào,
Nghe cô nói xong, anh ta nhanh chóng bảo người lái xe đến đây cho mình, một lúc sau khi xe được đưa đến, anh ta cẩn thận mời cô lên xe,
Cố Hạ Phi thở dài một tiếng khó chịu, nhưng vẫn phải bất đắc dĩ vì không thể từ chối ngay trước mặt những người lớn, và bé con Mạc Kỳ còn ôm lấy chân mình năn nỉ, nên cô không còn cách nào,
Lúc này xong xuôi sự chấp nhận của Cố Hạ Phi, Diệp Ảnh Quân và Mạc Kỳ cùng nhau nháy mắt như là thành công đạt được chiến lợi phẩm vậy, như hành động của cả hai ai nấy cả nhà điều nhìn ra, nhưng chỉ có Cố Hạ Phi lại không nhìn ra,
Sau đó trước khi đi, cô mới ngẩn đầu lên nhìn ba mẹ Diệp và bà nội Diệp mỉm cười nói, "Lão phu nhân, Phu nhân, chủ tịch cháu phải đi đây ạ "
Mọi người thấy vậy liền gật đầu rồi đưa tay lên vẫy chào tạm biệt cô, sau đó cô mới bước lên xe mà Diệp Ảnh Quân đã mở giúp cô,
Trên đường đi trên xe chỉ có Cố Hạ Phi và bé con Diệp Mạc Kỳ ngồi trên ghế phụ, đùa giỡn vui cười, chỉ có Diệp Ảnh Quân là bị xem như người vô hình,
Cả hai đang đùa giỡn vui vẻ, bất chợt Cố Hạ Phi nhìn ngoài đường đang đi, cảm thấy không đúng cô liền hỏi Diệp Ảnh Quân, "Diệp Tổng, đường này không phải về nhà tôi, anh chạy ra đường cao tốc rồi đấy "
Diệp Ảnh Quân thích thú giấu đi nụ cười thỏa thích của mình mà gật đầu nói, "Đúng vậy là đường cao tốc "
Cố Hạ Phi trên gương mặt trở nên hốt hoảng quay mặt nhìn anh ta hỏi, "Anh đưa tôi đi đâu vậy "
Diệp Ảnh Quân nghe những lời cô hỏi, nhưng anh vẫn im lặng mỉm cười, thế nhưng lúc này Diệp Mạc Kỳ tay đang đùa nghịch tóc của cô rồi ngẩn đầu lên cùng với gương mặt đáng yêu nói, "Baba đưa chúng ta đi khu vui chơi Disneyland đó ạ "
Nghe những gì Diệp Mạc Kỳ mới nói khiến cho cô càng thêm giật mình hốt hoảng, "Sao... Sao lại "
Sau đó Mạc Kỳ mới quay mặt lại tiếp tục nhìn cô nói, "Hôm nay chủ nhật, baba hay đưa Mạc Kỳ đến Disneyland lắm, hôn nay Mạc Kỳ rất vui khi có mẹ lớn và baba đi cùng nữa thích quá đi "
Nghe xong những lời nói của con bé lúc này khiến cho Cố Hạ Phi lòng nhu đau thắt lại vậy, cô chắc con bé rất muốn một gia đình tình thương của ba mẹ, cô nghĩ chắc chắn Chu Huệ Di không dành tình yêu thương cho bé con,