Tổng Tài Papa, Mau Xin Lỗi!

Chương 16: Về nhà




Chiều đến, Bảo Minh chở một nhà ba người về biệt thự Hàn gia, về đên nơi tiểu Bảo nhanh chóng chạy vào, nhìn thấy cô bảo vệ hai hàng cúi đầu chào. Bên trong biệt thự cả nhà cô đều đang ngồi đợi ở phòng khách khuôn mặt của họ đều trông rất nghiêm nghị.
"Con chào ba mẹ con về rồi."
"Con với tiểu Bảo lên dọn đồ đi, ba mẹ có chuyện muốn nói với chồng con."
Anh bước lại chỗ ngồi đối diện với Hàn lão gia và Hàn phu nhân, đối diện với họ ngoài mặt anh lạnh băng nhưng bên trong anh đang không biết sao mà bản thân lại lúng túng đến mức này. Bầu không khí im lặng một cách khó chịu, Hàn lão gia nhanh chóng hạ chén chè xuống nhìn thẳng vào mặt anh.
"Cậu...muốn gì ở con gái tôi?"
"Con muốn bù đắp cho cô ấy, cho tiểu Bảo một gia đình hoàn chỉnh. Con không vì hối hận mới bù đắp cho cô ấy, con yêu cô ấy, con thật sự không thể sống thiếu cô ấy được nữa."
Hàn phu nhân lên tiếng:"Tôi cũng vào thẳng vấn đề luôn, tôi không phải không ưng gia đình cậu mà tôi chỉ không ưng cậu mà thôi. Tôi không muốn con bé nhà tôi lại một lần nữa đau khổ vì một thằng như cậu. Tôi không dám một lần nữa phó thác cuộc đời của con bé cho cậu bởi vì tôi chưa cảm thấy mình có đủ sự tin tưởng với cậu."
Bảo Minh đứng bên cạnh anh thấy anh ngoắc tay hiểu chuyện gì xảy ra ngay lập tức đưa anh một bản giấy tờ. Anh cầm bản hợp đồng đó đưa cho Hàn phu nhân và Hàn lão gia xem. Hàn lão gia cầm bản hợp đồng lên và không khỏi ngỡ ngàng khi đọc bản hợp đồng đó, hơn nữa chữ kí của anh cũng đã có ở trên bản hợp đồng.
Trên tay ông là bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, trong bản hợp đồng ghi nếu anh làm chuyện gì có lỗi với co sẽ phải chuyên nhượng toàn bộ cổ phần của anh ở Lục thị cho cô, cộng với việc anh sẽ từ bỏ quyền nuôi con để cô có thể có toàn quyền nuôi con. Hơn nữa, tiền sính lễ Lục gia sẽ tặng cô trước 10% cổ phần Lục thị. Những gì bản hợp đồng này cần bây giờ là chữ kí của ông, cha của cô.
Ông kêu người hầu lấy bút ra rồi đọc qua một lượt nữa mới ký xác nhận hợp đồng. Anh cầm bản hợp đồng lên xem hài lòng bảo Bảo Minh đem đi cất. Hai ông bà nhìn nhau, họ đương nhiên thấy sự chân thành trong mắt anh chỉ là họ không muốn con gái họ lại lần nữa mạo hiểm.
"Con mong mọi người sẽ đồng ý cho con, con thật lòng yêu cô ấy chứ không phải con muốn trêu đùa hay gì cả."
"Tốt. Gọi cha đi nào con rể." Hàn lão gia cười lên hài lòng với người con rể này, Hàn phu nhân cũng cảm thấy vui mừng vì con bà có thể tìm được một người đàn ông yêu nó như vậy
"Cha mẹ. Con xin phép đưa cô ấy về nhà."
Cô và tiểu Bảo bước xuống nhìn thấy ba mẹ mình có thể hòa hợp với anh khiến cô cũng thoải mái theo. Thấy cô và con bước xuống anh nhanh chóng đứng đậy đỡ cô xuống sau đó xin phép cha mẹ cô đưa cô về nhà, ông bà Hàn nhìn thấy con gái mình hạnh phúc thì không khỏi chúc mừng. Bà Hàn còn nói sẽ tổ chức hôn lễ cho hai người và bà sẽ liên hệ với Lục phu nhân để thảo luận về điều đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.