Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa

Chương 85:




Tịch Uyên đã xử lý xong, Diệp Ân Tuấn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Chỉ vài ngày nữa thôi, anh sẽ được trở về, trong lòng vô cùng háo hức. Anh vẫn đều đều gọi về cho Phong Hi, mỗi lần đều rất muốn nói chuyện với vợ, nhưng cô lại rất giận. Anh hỏi Phong Hi cũng không biết chuyện gì
– Ba à, con đã thăm dò rồi nhưng mẹ nhất quyết không nói, thậm chí còn mắng con đó. Con hết cách rồi, ba tự mà dỗ mẹ đi.
Anh cạn lời. Anh cũng không biết lý do cô giận thì làm sao mà dỗ được đây. Trong lòng bỗng trở nên sốt ruột, muốn tốc biến về ngay lập tức.<code> Vài ngày nữa lại trôi qua, giữa đêm muộn anh đã xử lý xong tất cả chuyện của công ty, từ sổ sách, kế hoạch đến những chuyện nhỏ nhặt nhất. Anh vươn người một cái rồi gọi Kim Lăng – Kim Lăng, kêu người chuẩn bị phi cơ, tôi muốn trở về ngay lập tức. – Sếp à, bây giờ muộn rồi, tôi thấy hay là sếp cứ nghỉ ngơi đã rồi mai hẵng về. </code>Nhưng là sao anh có thể đợi thêm được nữa chứ. Đã gần 1 tháng anh xa vợ con rồi, hơn nữa bây giờ vợ lại còn đang giận không rõ lý do thì sao lại có thể đợi thêm được chứ!<code>– Tôi muốn về ngay. </code>– Vâng thưa sếp, tôi sẽ kêu người chuẩn bị ngay.
Kim Lăng không nói gì nữa làm lập tức kêu người đi chuẩn bị. Khoảng 30 phút sau, chiếc phi cơ cũng được cất cánh. Diệp Ân Tuấn ngồi bên trong nhìn ngắm bầu trời đêm bên ngoài. Kim Lăng bê lên cho anh một ly sữa ấm
– Sếp nghỉ ngơi một chút đi. Cả tháng nay anh vất vả rồi.
– Ừ, cậu đi ngủ đi.
– Vâng.
Diệp Ân Tuấn uống một chút sữa rồi quyết định đi ngủ. Anh muốn gặp vợ trong tinh thần tỉnh táo. Chỉ còn khoảng 14 tiếng nữa thôi anh sẽ được gặp cô rồi. Không biết phản ứng của cô thế nào khi gặp lại anh, nghĩ đến anh lại có chút háo hức.<code>... Cả tuần An Nhiên cứ lờ đờ, nhìn khuân mặt rất mệt mỏi. Tiểu Dĩnh đã khuyên cô nên xin nghỉ vài ngày để ổn định sức khỏe. Nhưng cô vẫn nhất quyết xử lý xong mấy tài liệu nữa mới nghỉ. Tinh Vũ cũng đã sắp xếp người xử lý tài liệu giúp cô nhưng đã bị từ chối. Tiểu Dĩnh và Tinh Vũ đành phải âm thầm làm bớt cho cô. Cuối cùng công việc của tuần cũng đã được xử lý hết. An Nhiên bị hai người kia ép nghỉ ngơi ở nhà </code>– Hạ An Nhiên, công việc tuần này của em xong hết rồi. Mai là thứ 6, em nghỉ từ đó đến tuần sau đi, lấy lại sức khỏe. – Tinh Vũ nói.
– Nhưng…
An Nhiên định từ chối, cô chỉ cần nghỉ một ngày thôi nhưng lại nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc lại có phần không hài lòng của Tiểu Dĩnh và Tinh Vũ khiến cô im lặng không dám nói nữa, chỉ đành chấp nhận. Thấy cô gật đầu đồng ý xong hai người họ mới dãn cơ mặt ra, tươi cười. Tiểu Dĩnh gõ đầu cô
– Như vậy có phải tốt hơn không. Cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi, đừng ép buộc bản thân nữa.
– Biết rồi biết rồi.
– Hay hôm nay chúng ta đi ăn gì đó đi, thấy sao? Anh mời. – Tinh Vũ đưa ra ý kiến.
Tiểu Dĩnh tất nhiên là đồng ý rồi. Mà Tiểu Dĩnh đồng ý nhất định sẽ kéo An Nhiên đi. Tinh Vũ nhìn đồng hồ
– Sắp đến giờ tan rồi, vậy anh đi đón Phong Hi giúp em.
– Cảm ơn anh.
Tinh Vũ mỉm cười chạy đi. Hai cô gái lại ở trong phòng nói chuyện cùng nhau.
Tối hôm đó mọi chuyện diễn ra rất vui vẻ. Bốn người đi ăn rồi tranh thủ đi dạo chợ đêm một chút. Không khí tràn ngập hạnh phúc.
Đi chơi xong Tinh Vũ lái xe đưa mọi người về. An Nhiên và Phong Hi xuống xe xong Tiểu Dĩnh còn ngó đầu ra căn dặn
– An Nhiên, cậu nhất định phải nghỉ ngơi đấy. Mình mà biết cậu lén làm việc thì chết với mình.
– Mình biết rồi.
– Biết thì tốt. Bọn mình về đây. Phong Hi, tạm biệt. – Tiểu Dĩnh vẫy tay.
– Tạm biệt dì Tiểu Dĩnh, tạm biệt chú Tinh Vũ. – Phong Hi cũng vẫy tay.
Lên nhà, hai người tắm rửa rồi đi ngủ luôn, giờ cũng đã gần 10 giờ rồi. Phong Hi hôm nay không thấy ba gọi đến, cũng có chút khác lạ nhưng mệt quá nên không quan tâm nữa. Cô bé dụi mắt
– Chúc mẹ ngủ ngon.
– Tiểu Hi ngủ ngon.
Hai người mỗi người một phòng mà đi vào.
Bầu trời đêm nay rất trong, rất nhiều ánh sao lung linh. An Nhiên ngắm nhìn một chút rồi từ từ ngủ say.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.