Đây đúng là cơ hội ngàn năm có một!Đó là cảm tưởng đầu tiên của Đỗ Văn Hạo.Hắn vẫn chưa thỏa thuận được với Huệ Tông, nhưng giết được Lương thái hậu, đổi thành Hạ Huệ đế.
Chuyện này vốn là hi vọng của Đại Tống, vì vậy dù không có thỏa thuận gì, Đỗ Văn Hạo vẫn lợi dụng cơ hội này, giết Lương thái hậu, thay đổi toàn cục lịch sử!Sau khi giết được Lương thái hậu, hắn sẽ có hai lựa chọn, một là giúp Huệ Tông đoạt lại hoàng quyền, hai là biến Huệ Tông thành hoàng đế bù nhìn! Cái này còn phải xem Huệ Tông có điều kiện gì đã.Đỗ Văn Hạo từ chối chuyện Cao Thao Thao cho trọng giáp kị binh hộ tống đi Tây Hạ là muốn Tây Hạ lơi là cảnh giác, không đoán được ý đồ của hắn, do đó hắn muốn huy động đội quân đặc chiến mới.Đội quân này vẫn chưa được luyện tập gì bài bản, không biết có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không, trong lòng lo lắng không yên.
Hắn quyết định cho luyện tập trong nửa ngày.Vì vậy sau khi diện kiến sứ thần Tây Hạ, lấy lí do là chuẩn bị ch chuyến đi, hắn lui giờ khởi hành đến sang hôm sau, và luyện tập cho đội đặc chiến kia.Sau khi rời hoàng cung, hắn đến Tam Nha trước, triệu Lý Phố lại, hỏi về tình hình xây dựng đội đặc chiến.Lý Phố cho Đỗ Văn Hạo biết, hiện nay đã chọn được 2 nghìn người, tinh nhuệ và tuyệt đối trung thành.Đỗ Văn Hạo nói với Lý Phổ âm mưu của hắn nhân dịp Lương thái hậu mời hắn sang chữa bệnh để phát động nội chiến trong hoàng cung Tây Hạ.
Lý Phố thấy kế hoạch này tuy có mạo hiểm, nhưng lại là cơ hội rất hiếm có.
Đỗ Văn Hạo hỏi hắn nên có kế hoạch tác chiến như thế nào.Lý Phổ nói, Tây Hạ từ ngày lập quốc, toàn bộ chính trị quân sự đều mô phỏng theo Đại Tống, kể cả về kiến trúc.
Đặc biệt là bố trí hoàng cung và kinh thành, giống như bản thu nhỏ của Khai Phong vậy.
Có thể lấy hoàng cung để diễn tập cũng được.Có điều nơi ở của hoàng thượng và phi tần không giốngĐỗ Văn Hạo lập tức lấy bản đồ hoàng cung ra xem, cùng Lý Phố đến bộ lễ tìm một người từng nhiều lần đi sứ Hưng Khánh phủ, các quan lại đã từng ra vào hoàng cung Tây Hạ, để bọn họ đánh dấu lên bản đồ vị trí của tẩm cung hoàng thượng, thái hậu và các phi tử; vị trí thường trực của ngự lâm quân và thị vệ đại nội; đồng thời chỉ ra những điểm khác nhau giữa hoàng cung đại Tống và Tây Hạ.Những viên quan này từng đi sứ Tây Hạ, rất hiểu mấy chuyện này, đánh dấu các vị trí rất rõ ràng, cũng nói ra chính xác từng điểm khác biệt.
Chỉ có điều họ không hay nhìn thấy ngự lâm quân và thị vệ đại nội, cũng không biết nên đánh dấu thế nào.Đỗ Văn Hạo cùng Lý Phổ đến nơi luyện tập của đội đặc chiến ngoài kinh thành, tiếp kiến hai nghìn đội viên đội đặc chiến mới.
Đỗ Văn Hạo nói: “Ngày mai ta cần 500 người đi nhận một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, có thể sẽ phải chết, ai đi hãy tiến lên 1 bước!”
Hai nghìn binh sĩ đều tiến lên phía trước!Khi thành lập đội này, Đỗ Văn Hạo đã nói rõ mục đích thành lập và yêu cầu với Lý Phố.
Và khi chọn thành viên, điều kiện đầu tiên của Lý Phổ là không sợ chết.
Vì vậy tất cả đều xung phong.
Đỗ Văn Hạo gật đầu mãn nguyện, chọn ra 500 người, nhìn qua trông rất bình thường, trà trộn vào đám đông chắc không ai nhận ra, hơn nữa trông nhỏ nhắn nhanh nhẹn.Hắn chia 500 người đó thành 10 đội, mỗi đội 50 người, để tự chọn ra thủ lĩnh.
Hắn và Lý Phố cầm đầu 10 thủ lĩnh đó, thay đổi trang phục thị vệ đại nội, dẫn bọn họ đến hoàng cung.
Sau khi bọn họ xem xong bản đồ đã được đánh dấu, hắn dẫn bọn họ đi dạo hoàng cung vài vòng để thuộc hết các vị trí.Sau cùng Đỗ Văn Hạo cho 500 người đó mặc thường phục, không mang theo bất kì vũ khí gì, rồi qua biên giới Tây Hạ bằng nhiều thân phận khác nhau, đi suốt ngày đêm đển kinh thành Tây Hạ để thực hiện nhiệm vụ.Đỗ Văn Hạo điều động 20 chiếc xe lớn từ hoàng cung, nói với sứ thần Tây Hạ là vàng bạc châu báu lụa là nghênh thân của Đại Tống, đồng thời để sứ thần xem vài rương.
Thực ra những chiếc rương đó đều có hai tầng, chỉ có tầng trên là vàng bạc châu báu, tầng dưới là vũ khí.Khi Đỗ Văn Hạo sắp xếp ổn thỏa thì đã chạng vạng, hắn về nhà, gọi tất cả các bà vợ lại, nói là sắp đi Tây hạ công tác, muốn Lâm Thanh Đại đi cùng.Kha Nghiêu nằng nặc đòi đi, Đỗ Văn Hạo rắn mặt không đồng ý, Vương Nhuận Tuyết cũng muốn đi cho vui, nói xưa nay chưa được đi Tây Hạ.
Đỗ Văn Hạo suy nghĩ rồi cũng đồng ý, là cho Kha Nghiêu lải nhả mãi không thôi.Vì không muốn làm người Tây Hạ chú ý, Đỗ Văn Hạo cố ý chỉ mang 10 hộ vệ, đều là đội tinh nhuệ, có thể 1 chọi 10, do Hứa Văn Cường dẫn đầu.Sáng sớm hôm sau, Đỗ Văn Hạo cùng Lâm Thanh Đại, Vương Nhuận Tuyết, và 10 hộ vệ lên 20 chiếc xe lớn xuất phát cùng sứ thần Tây Hạ.Đồng hành còn có hai viên quan bộ lễ, 500 điện tiền ty ngự lâm quân để hộ tống thân vương Tây Hạ, một đoàn người ngựa đi không quản ngày đêm, không đến 1 ngày đã đến kinh lược ty Hoàn Khánh.Đỗ Văn Hạo là chủ soái quân Tây chinh, tổng chỉ huy tiền địch Lã Công Trứ và phó tổng chỉ huy Khúc Trân mang quân đến đón từ xa hơn trăm dặm, định thiết tiệc khoản đãi.
Đỗ Văn Hạo muốn nhanh chóng đến thủ đô Tây Hạ để chữa bệnh cho Lương thái hậu, làm gì có tâm trạng tiệc tùng, thậm chí còn chẳng thèm nghe báo cáo chiến sự.Nhưng có một chuyện hắn nhất định phải làm, đó là gặp thân thúc của Thái Kinh Thái đầu đang ở Tây Hạ làm ăn.
Hiện nay Thái Đầu đã vươn lên cục an toàn quốc gia Đại Tống, nhận chức sở trưởng.Tên Thái đầu này là người rất biết làm ăn, nhìn tướng cũng biết, mặt bóng nhẫy, mắt cười ti hí, gật đầu cúi người ra vẻ cung kính, gặp măt Đỗ Văn Hạo là đã có bao nhiêu lễ vật gặp mặt.
Đỗ Văn Hạo tuy không xem trọng các lễ vật đó, nhưng cảm giác đầu tiên là “thằng cha này chơi được”
.Vì vậy Đỗ Văn Hạo không muốn nói nhiều, để hắn cùng mình đến Tây Hạ một chuyến, đồng thời cho phép hắn mang theo hàng hóa để buôn bán tại các thị trấn của kinh thành Tây Hạ.
Tên đó vội vàng chuẩn bị xe đồ rồi nhập vào dòng người đoàn Đỗ Văn Hạo rồi tiến về phía thủ đô Tây Hạ.Sứ thần Tây Hạ đã cho người về trước để báo cáo với thân vương Bỉnh Sinh, thân vương đã cho người ra đợi đón tiếp.
Khi Đỗ Văn Hạo đến thì hai bên gặp mặt mà đưa ra chiếu thư làm bằng.Thân vương Bỉnh Sinh quỳ xuống gào khóc thảm thiết, cầu xin Đỗ Văn Hạo hãy cứu lấy tính mạng của mẫu hậu.
Đỗ Văn Hạo dĩ nhiên là đồng ý ngoài miệng.
Bỉnh Sinh sẽ do 500 ngự lâm quân vào đến đất Khai Phong Đại Tống, Tây Hạ cũng phái 300 trọng giáp kị binh đến đón tiếp đưa Đỗ Văn Hạo về Hưng Khánh Phủ kinh thành Tây Hạ.Vào đến đất Tây Hạ, khí hậu phong tục cũng khác, trên đường đi, Đỗ Văn Hạo thấy đàn ông đều cạo trọc đầu, tai đeo khuyên lớn bằng bạc, rất giống trong phim ‘Thiên long bát bộ’, xem ra đạo diễn hiểu rõ về trang phục kiểu tóc của Tây Hạ cổ đại!Người ở vùng lòng chảo chủ yếu ở nhà đắp bằng đất, khi đi vào vùng sa mạc hảo nguyên thì mọi người lại sống chủ yếu trong lều, chăn bò dê cừu theo đàn, nhìn xa trông như những đám mâ trắng trên thảo nguyên, khiến người ta như nhìn thấy ảo giác.Đỗ Văn Hạo không có tâm trạng mà ngắm cảnh nữa, chuyện này can hệ tới tương lai Đại Tống, vì vậy hắn cho người đi ngày đi đêm để kịp công chuyện.Chỉ có điều giao thông thời cổ đại quá lạc hậu, cho dù bọn họ đi ngày đi đêm nhưng khi cách Hưng Khánh phủ hai ngày đường nữa, thì đã nhận được tin bài thái hậu kia qua đời rồi!Quan bộ lễ Tây Hạ đều quỳ xuống thống khóc.Đỗ Văn Hạo dĩ nhiên không khóc rồi, nhưng hắn vẫn giả vờ lau nước mắt, trong lòng có bao nhiêu dự định.Lương thái hậu đột ngột băng hà, làm đảo lộn kế hoạch, phải làm thế nào đây?Đỗ Văn Hạo lập tức cho Thái Đầu đến kinh thành trước nghe ngóng xem Huệ Tông đế đã đích thân nắm quyền chưa, hay đã có người thay quyền vị của Lương thái hậu.Bọn họ lại đi thêm 1 ngày nữa thì gặp đội do thám trên đường về, kinh thành giờ cảnh giới nghiêm ngặt, nhưng đến nay vẫn chưa có tin Huệ Tông đế nhiếp chính, cũng có bất kì thánh chỉ nào được đưa xuống.
Quân chính tạm thời do con trai của em trai Lương thái hậu Lương Ất đảm nhiệm.
Đỗ Văn Hạo liền hiểu ra, Huệ Tông Tây Hạ vẫn không có được hoàng quyền như mong muốn.
Nếu như vậy, Huệ Tông nhất định sẽ cho người lien lạc với mình.
Đỗ Văn Hạo quyết định nằm im quan sát đã, không thể mạo hiểm được, đợi chờ cơ hội ra tay tốt nhất.Quan bộ lễ của Tây Hạ khóc lóc rồi gấp gáp trở về kinh, một đoàn người đi bất kể ngày đêm hồi kinh.Khi đến Hưng Khánh phủ, Lý Phố mang theo vài đội viên đội đặc chiến, giả làm người trong phường Thái Đầu đến nghênh tiếp, hợp với đoàn Đỗ Văn Hạo cùng vào kinh thành.Hưng Khánh Phủ không thể náo nhiệt bằng Khai Phong, càng không rộng lớn và đông dân bằng.
Nhưng đây lại là thành phố lớn nhất Tây Hạ.Lúc này, từ hàng chục dặm bên ngoài kinh thành đã có ngự lâm quân của Tây Hạ chốt giữ, sau khi bọn Đỗ Văn Hạo vào thành, có quan bộ lễ ra nghênh đón hết sức khách khí.Trên các đường phố đều đông nghịt binh sĩ đi tuần thành nhóm, không khác gì khi Tống Thần Tông qua đời, người ra vào thành đều bị kiểm tra nghiêm ngặt.Đỗ Văn Hạo là sứ thần Đại Tống, lại là người đi cùng quan viên bộ lễ Tây Hạ, vì vậy được miễn kiểm tra, đi lại không có trở ngại gì.
Đỗ Văn Hạo mừng thầm vì đã giấu vũ khí vào những rương lễ vật.Đỗ Văn Hạo yêu cầu được gặp Hạ Huệ Tông, cũng bị khách khí từ chối, nói bây giờ đang có tang sự, lúc thích hợp sẽ bố trí gặp.Bọn Đỗ Văn Hạo hành động không có hạn chế gì, ngoài việc hoàng thành không được vào, còn lại có thể tự do hoạt động trong kinh thành.
Ít nhất không có cảm giác bị tù túng, có điều đi đâu cũng có ngư lâm quân với quan bộ lễ đi cùng.Vương Nhuận Tuyết và Lâm Thanh Đại rất tò mò về kinh thành Tây Hạ, nhéo nhéo đòi Đỗ Văn Hạo đưa đi chơi.
Đỗ Văn Hạo chưa có việc gì đành đưa bọn họ đi dạo phố chơi.