Trải Qua Hai Kiếp: Tôi Trở Lại Trả Thù Tra Nam

Chương 13: Âm Mưu




Cậu đã về nhà với ông, trong khi nhà của ông thì có vẻ là khá giả, và vô cùng giàu có, khi đây chính là một căn biệt thự, hèn gì ông mới thuê cậu, về làm người giúp việc nhà mình, bởi vì nhà giàu như thế này, thì nên cần một người giúp việc...
Chốc lát ông lên tiếng: “Đây chính là nhà của ta, hiện tại thì ta chưa tìm được giúp việc ưng ý, nhưng nhìn thấy cậu có vẻ đáng thương, vậy nên ta mới nhận cậu vào làm, và cậu hãy làm tốt vào, không thì sẽ bị đuổi đấy, lúc đó sẽ không có tiền lương đâu, mà nuôi cậu cùng với em trai của cậu...”
Cậu nghe những lời này mà lên tiếng cảm ơn ông, chốc lát từ trên lầu, đã có ba người bước xuống, một người phụ nữ với vẻ ngoài 50 tuổi, cùng một cậu thanh niên, và một cô gái...
Giờ đây người đàn bà kia nhìn chăm chăm cậu, với vẻ khó chịu mà lên tiếng bảo rằng: “Này tại sao ông lại đưa một kẻ ăn mày vào nhà mình, để làm giúp việc như vậy hả? Bộ ông không xem căn nhà này, là một gia đình quý tộc nữa sao, hay là ông muốn nơi này chất chứa, những thứ rác của xã hội đây!”
Trước sự tức giận của vợ mình, ông lên tiếng đáp, và cố gắng giải thích cho bà hiểu: “Này bà đừng nói như vậy, sẽ tổn thương người khác đấy, thậm chí tôi cảm thấy cậu ấy rất tội, khi không có nơi nào để đi, nên tôi mới làm ơn làm phước cho cậu ấy một nơi ở mà thôi, thậm chí cậu ấy còn nuôi em trai của cậu ấy nữa, chẳng lẽ bây giờ chúng ta lại vô tâm, để cậu ấy và em trai của cậu ấy, sống trong khổ cực à...”
Bà cắn răng trong sự tức giận, rồi lên tiếng bảo: “Mặc kệ lũ nghèo hèn thấp kém đó đi, bởi chúng ta không liên quan gì tới bọn họ, mà ông thì luôn thích lo chuyện bao đồng vậy?”
Ông nghe những gì bà nói, mà tỏ vẻ tức giận quát: “Này bà im miệng lại đi, bà không nói không ai nói bà câm đâu, thậm chí bà đừng xúc phạm người khác nữa, không tôi sẽ cắt đi tiền tiêu vặt của bà đó...”
Bà nghe đến đây liền khó chịu, sau đó đùng đùng sát khí rồi đi với con gái của mình, trong khi con trai của bà thì lại tiến đến chỗ cậu mà lên tiếng: “Này cậu thật may mắn, khi được cha tôi đưa vào nhà này, và cậu hãy làm tốt bổn phận của mình, nghe rõ chưa? Bằng không thì đừng hỏi sao mình lại bị đuổi...”
Nói rồi anh cũng đã rời đi, trong khi cậu thì cười trong sự hạnh phúc, khi đã có được một công việc ổn định, mà bắt đầu làm nó...
Trong phòng hai mẹ con kia nhìn chăm chăm nhau, trong sự tức giận đến tột cùng, giờ đây bà lên tiếng: “Hưa Đúng là thứ súc vật mà, khi dám vào căn nhà này làm bẩn mắt của hai mẹ con chúng ta, và chúng ta phải làm gì đó, để có thể đuổi nó ra khỏi căn nhà này thôi...”
Bà vừa dứt lời thì, con gái của bà lên tiếng đáp: “Phải mẹ à, con cũng chẳng ưa gì nó cả, hay là chúng ta dùng sợi dây chuyền, mà ba đã mua cho mẹ, sau đó bỏ vào người của nó, để bố hiểu lầm rằng là nó ăn cắp đồ của nhà chúng ta, sau đó sẽ tống cổ nó ra khỏi nhà! Mẹ thấy kế sách này của con có hay không?”
Bà nghe đến đây mà bật cười trong sự nham hiểm: “Ồ những gì con vừa nói Đó là một ý kiến hay đấy, và chúng ta sẽ bắt đầu thực hiện nó thôi, để có thể đuổi tên ăn mày kia ra khỏi nhà của chúng ta!”
Cứ như vậy thời gian đã bắt đầu trôi qua, giờ đây bà cũng đã xuống dưới nhà, mà lên tiếng bảo cậu rằng: “Này hãy mau vào phòng của tôi, và lâu dọn cho sạch sẽ vào, nghe rõ chưa?”
Cậu đồng ý theo yêu cầu của bà, sau đó bắt đầu tiến lên phòng, trong khi bà thì lên tiếng, khi cậu đi ngang qua chỗ mình: “Này dừng lại, tôi muốn cậu thay đồ, bởi tôi không muốn cậu mặc bộ đồ bẩn thỉu này, vào làm trong phòng của tôi đâu...Và phòng tắm ở phía kia, tôi đã bỏ đồ trong đó rồi, cậu mau vào đó để thay đồ...”
Cậu đã đồng ý theo yêu cầu của bà, sau đó liền đi tới bồn tắm để thay đồ, trong khi bà thì bật cười trong sự đắc ý, như đã đạt được mục đích của mình, bà lên tiếng: “Bây giờ thì cậu đã mắc bẫy của tôi rồi, bởi vì trong bộ đồ đó có sợi dây chuyền kia, thậm chí là cậu đã vào phòng của tôi, vậy thì cậu sẽ bị nghi ngờ là kẻ ăn cắp, rồi bị tống ra khỏi nhà này nhanh thôi, thứ rác rưởi à...”
Sau đó bà đã rời đi trong sự đắc thắng của mình, còn cậu cũng đã thay đồ xong, sau đó lên phòng của bà dọn dẹp, dọn dẹp xong tất cả mọi thứ, cậu cũng đã rời đi, thời gian cứ như vậy dần trôi qua, bà giờ đây đã về phòng của mình, sau đó lên tiếng trong sự đắc ý của bản thân: “Bây giờ âm mưu của mình đã thành công rồi, và Mình chỉ cần làm điều đó nữa thôi, đó là nói rằng mình mất sợi dây chuyền, vào rồi kiểm tra cậu ta, thì mình đã có cớ để đuổi cậu ta ra khỏi nhà...”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.