Trải Qua Hai Kiếp: Tôi Trở Lại Trả Thù Tra Nam

Chương 2: Cam Tâm Để Gặp Người




Thời gian cứ trôi qua như vậy, ngày cậu bị xét xử tử hình cũng đã đến, cậu cũng chẳng thấy ân hận một chút nào, khi chết vì người mình thương...
Nhưng vẫn mong chờ hình bóng ấy, hình bóng mà người cậu thương, sẽ đến đây để thăm cậu lần cuối, nhưng tất cả cũng chỉ là sự vô vọng, chờ đợi mòn mỏi mà thôi, cho tới khi sự tuyệt vọng bao trùm...
Cùng với cái chết đã ập đến với cậu, Khi bọn người kia quyết định sẽ dùng súng để bắn chết cậu, khi xem cậu là một tên phạm nhân, mắc phải tội tử hình...
Viên đạn đã bắn xuyên qua người của cậu, cậu cảm thấy vô cùng đau đớn, nỗi đau lẫn thể xác và linh hồn, nó khiến cậu bật khóc, và rồi ánh mắt dần nhắm lại, cậu đã từ rã cõi đời này, bởi vì một kẻ không thương mình, nhưng cậu lại chẳng hay, mà lại luôn ảo tưởng rằng, chắc người đó cũng thương mình...
Sau khi chết đi linh hồn của cậu đã lìa khỏi xác, rồi đi xuống dưới âm phủ, bấy giờ cậu đã đến một nơi, được gọi là vọng hương đài, tại nơi này cậu đã nhìn về thế gian, cậu đã nhìn thấy hình bóng ấy, hình bóng của người mà cậu ngu ngục, thương yêu, nhưng nhận lại cái kết đắng là cái chết...
Mà cậu vẫn tiếp tục ngu ngục thêm một lần nữa, khi nhìn thấy người đó chẳng thương cậu, mà cậu đã quyết định bỏ qua, sau đó lên tiếng nói với bản thân của mình rằng, trong sự dối lòng: “Không anh ấy vui vẻ, bởi vì anh ấy đã thoát được mức án của cái chết, thậm chí là anh ấy cũng cảm thấy đau buồn cho mình, chứ không phải anh ấy vô cảm, trước cái chết của mình, khi đã giúp đỡ anh ấy, vậy nên cho dù anh ấy vui buồn, hay là như thế nào đi chăng nữa, thì mình cũng mặc kệ, miễn sao anh ấy sống tốt là được rồi, và nếu như có thêm một kiếp nữa, mình nhất định sẽ khiến anh ấy yêu mình...Và trở thành người ở bên cạnh của ảnh...”
Cậu vẫn đang chìm trong những suy nghĩ, thì đột nhiên có một giọng nói vang lên: “Thời gian xem lại trần gian đã hết, và cậu là một linh hồn tốt, vậy nên cậu sẽ được đến, nơi để trùng sinh quay trở lại thế gian một lần nữa, để có cuộc sống mới thậm chí quên hết ký ức trong kiếp trước, và chẳng còn lưu luyến điều gì nữa, cậu sẽ không gặp lại những người, mà cậu yêu quý trong kiếp trước...
Hay là cậu muốn bị giam giữ dưới vọng hương đài này hả, xung quanh bao phủ một màu đỏ rực như máu, cậu sẽ trở thành những bông hoa biển ngạn, và ở lại đây trong vòng 100 năm, sau khi chuyển kiếp cậu sẽ gặp lại người mình thương, và vẫn còn một chút ký ức trong kiếp trước, và đây là hai lựa chọn trong việc đầu thai, và cậu chọn việc nào nhỉ?”
Giọng nói kia vừa dứt lời, cậu đã lên tiếng đáp: “Tôi không hề muốn quên một người, thậm chí tôi muốn ở bên cạnh người đó, Cho dù là kiếp này hay là kiếp khác, dù có ra sao đi chăng nữa, dù có chờ đợi như thế nào, thì tôi vẫn một lòng để có thể ở bên cạnh người đó, thế nên cho dù 100 năm trở thành hoa biển ngạn thì sao? Tôi vẫn sẽ chờ để được ở bên cạnh người ấy...”
Cậu vừa dứt lời thì giọng nói kia lại vang lên: “Được rồi thế thì cậu chọn trở thành hoa biển ngạn, để chờ đợi một người phải không?”
Cậu trả lời: “Phải!”
Cậu vừa dứt lời thì, một vòng xoáy màu đỏ đã xuất hiện, nó ngay lập tức cuốn cậu vào bên trong, sau đó cậu rơi xuống một vực thẳm, đỏ ao như hố máu, trong sự hoảng loạn đến tột cùng, và rồi chiếc hố kia cũng đã đóng lại, cậu chìm trong màu đỏ của sự kinh hoàng...
Và đây chính là lòng giam các linh hồn, để có thể nuôi một đóa hoa biển nhạn...Thế là cậu đã phải ở trong đó, mà chờ đợi 100 năm trôi qua, để được quay trở lại thế gian, và có một phần Ký ức về những gì đã xảy ra trong tiền kiếp...
Thời gian cứ như vậy đã dần trôi qua, chốc lát đã là 100 năm, cậu giờ từ đóa hoa biển ngạn, đã trở thành một nguồn ánh sáng màu đỏ, thoát ra khỏi bông hoa, khiến bông hoa kia rụi tàn...
Sau đó nguồn ánh sáng bay đến, nhân gian và nhập vào cơ thể của một người phụ nữ đang sắp sinh, và rồi một cuộc sống mới, một cuộc đời mới của cậu, lại chính thức mở ra...
Thời gian đã bắt đầu trôi, chốc lát cũng đã 20 năm, cậu giờ đây đã trở thành một người thiếu niên, vô cùng đẹp trai thậm chí đã quên sạch những ký ức của bản thân, cho tới khi cậu vô tình gặp lại, không ai khác mà chính là người ấy, người mà trong kiếp trước đã làm cậu tổn thương...
Và trong kiếp này, mối nhân duyên giữa hai người vẫn chưa kết thúc, mà lại bắt đầu với cuộc gặp gỡ mới, với một câu chuyện mới, và liệu rằng chuyện gì sẽ xảy ra đối với cậu? Và những chuyện trong quá khứ sẽ lập lại hay không? Khi vì người đó mà cậu phải nhận lại cái chết của bản thân mình, và sự đau đớn đến tột cùng...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.