Trải Qua Hai Kiếp: Tôi Trở Lại Trả Thù Tra Nam

Chương 3: Vừa Chuyển Kiếp Đã Bị Giết Chết




Ngày hôm ấy bầu trời tối sầm, giống như là sắp mưa vậy, lúc này Hạ Nguyên với chiếc ô đang đi gần đến chỗ một người đàn ông nọ, người đó cũng đi bộ, nhưng với thời tiết như thế này mà chẳng mang theo ô...
Rồi trời bỗng đổ cơn mưa, điều này khiến cho người kia bị ước, thế là cậu đã mang ô của mình đến, và nói với người kia rằng:
“Này cậu ra ngoài mà không mang ô à? Này nhà cậu ở gần đây không? Nếu gần thì chúng ta cùng đi chung ô nhé?”
Người thanh niên kia mỉm cười, rồi lên tiếng bảo rằng: “Ồ thật là tốt quá, tôi cảm ơn cậu rất nhiều, quả thật là tôi không mang theo ô khi trời mưa thế này, và thật may mắn khi gặp cậu ở đây...”
Nói chuyện với người đàn ông này, cậu cảm thấy anh ta có một chút gì đó rất quen thuộc, nhưng cậu cũng không biết được rằng, tại sao mình lại có cảm giác như vậy, trong khi mình chưa từng gặp anh ta...
Nhưng rồi cậu cũng gạt bỏ tất cả, mà quyết định sẽ giúp đỡ anh ta, đưa anh ta trở về nhà, bằng cách che ô khiến cho anh ta không bị ướt... Googl𝘦 𝑡ra𝔫g 𝔫ày, đọc 𝔫gay khô𝔫g q𝗎ả𝔫g cáo ﹙ Tr𝐔𝗆Tr 𝗎yệ𝔫.𝐯𝔫 ﹚
Cứ như vậy chốc lát anh ta đã dắt cậu đến một nơi vô cùng hoang vắng, điều này khiến cậu tỏ vẻ bối rối, mà liền lên tiếng hỏi anh ta rằng: “Nhà của anh ở đâu chứ? Tại sao lại đưa tôi đến khu rừng này?”
Cậu chưa kịp dứt lời, thì anh ta đã bật cười ha hả như một kẻ điên vậy, sau đó tiến đến mà đưa tay bóp chặt lấy cổ cậu, trong sự hoang mang của cậu, cậu hoảng loạn không biết chuyện gì đang diễn ra, thì đã bị anh đè xuống dưới mặt đất, rồi anh lên tiếng trong sự hung hăng như một con thú:
“Mày thật là ngu ngốc mà, khi lại giúp đỡ người khác như vậy, mà lại không biết họ là ai, và để tao nói cho mày biết, tao không là ai khác mà chính là một tên cướp, thậm chí hôm nay tao sẽ giết chết mày, để có thể lấy được số tiền, và sợi dây chuyền vàng đang đeo trên cổ của mày, thì tao có thể bán nó, và có thể ăn chơi sa đọa, trong mấy tháng trời...”
Cậu ánh mắt nhìn chăm chăm anh ta, trong sự sợ hãi đến tột cùng, cậu không ngờ được rằng lòng tốt của mình, lại bị phản bội như vậy, hơn hết cậu cũng chẳng ngờ được rằng, người mà mình giúp đỡ lại là một tên dã thú như thế, nếu biết có kết cục như thế này thì cậu đã không giúp hắn ta rồi...
Nhưng giờ đây cậu có thể làm được gì, khi hiện tại đang đối mặt với cái chết chứ, cứ thế hắn đã bóp cổ cậu, trong sự vùng vẫy, thậm chí cố gắng cầu xin hắn tha cho mình, nhưng cũng chỉ là sự bất lực mà thôi...
Giờ đây cậu cũng đã chịu không nổi nữa, không khí không còn đi vào cơ thể của cậu, khiến cậu cảm thấy ngột ngạt vô cùng, sau một lúc cậu cũng đã tắt thở, ánh mắt dần nhắm lại, mà chết ngay lập tức trong sự không cam tâm, cùng một nỗi căm hận đến tột cùng, với kẻ độc ác này...
Trong khi hắn ta, sau khi đã giết chết được cậu, hắn đã lấy tất cả vòng vàng trên người của cậu xuống, mà bật cười ha hả trong sự đắc ý: “Hahahaha Không ngờ mình chỉ cần ngồi không thôi, thì con mồi cũng đã tự tìm đến, và bây giờ mình sẽ đi ăn chơi với số vàng này...”
Sau khi chết cậu lại xuống địa ngục một lần nữa, đứng trước đài hương vọng, cậu đã nhìn thấy bản thân của mình trong kiếp trước, thậm chí là kiếp này, và giờ đây cậu mới nhận ra một điều rằng:
“Hưa thì ra hắn ta không là ai khác, mà chính là người mình thương trong kiếp trước, và cũng chính hắn ta là người đã khiến mình chết trong sự đau đớn, thậm chí bị giam cầm 100 năm ở dưới địa ngục này...
Và bây giờ khi mình gặp lại hắn ta, ở một kiếp khác thì, hắn ta vẫn là con dã thú đó, hắn ta lại một lần nữa đẩy mình vào chỗ chết, mình thật sự yêu thương hắn như vậy, nhưng đổi lại là gì chứ, chỉ là cái chết, chỉ là sự đau đớn mà thôi...
Và bây giờ tình yêu thương đó, cũng chẳng còn là gì nữa, khi mình luôn mong chờ để gặp lại hắn ta, thì hắn ta đã giết chết mình ngay lập tức, và bây giờ tình yêu cũng đã kết thúc, nó đã rụi tàn như một đống cho, và trong kiếp sau, thậm chí những kiếp sau nữa, nếu như mình có gặp lại hắn ta thì, mình nhất định sẽ không để cho hắn ta có thể sống sót trong sự hạnh phúc, mà mình sẽ bắt hắn ta phải trả giá, giống như cái cách mà hắn đã làm với mình, khi khiến hai kiếp mình phải chết, trong sự đau đớn và tuổi nhục, và kiếp sau nếu mình gặp lại hắn ta, thì mình sẽ phá hủy cuộc đời của hắn, mình sẽ biến nó thành địa ngục, giống như cái cách mà hắn đã làm với mình...”
Cậu vẫn đang chìm trong sự tức giận, thì âm thanh đó lại một lần nữa vang lên: “Ngươi là một linh hồn trong sáng, ngươi muốn đầu thai, hay là vẫn bị giam giữ 100 năm ở dưới địa ngục này, để gặp lại người mà ngươi muốn gặp trong kiếp trước hả?”
Cậu giờ đây vẫn tiếp tục, đồng ý sẽ gặp lại người mà mình muốn mình gặp trong kiếp trước, với ý muốn trả thù hắn ta, thế là cậu đã bị tống vào vọng hương đài, và trở thành những đóa hoa biển ngạn một lần nữa...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.