Ta đập quyển sách lên mặt hắn một cái “bốp”:
“Chàng căn bản không hề cắt đứt tình cảm, vậy mà lại dám lừa gạt ta!”
Mạc Thù đóng quyển sách lại, cuống quýt nói năng bất chấp:
“Đúng vậy, ta chỉ muốn làm nàng yêu ta! Chẳng phải nàng thích dáng vẻ lạnh lùng cao quý của ta hay sao? Ta tiếp tục giả vờ cho nàng xem! Nhưng sao nàng lại không quan tâm đến ta nữa?”
Ta khoanh tay lại:
“Ta bận lắm, không có thời gian quan tâm đến chàng.”
Mạc Thù liều c.h.ế.t cắn chặt môi:
“Nhưng ngày hôm đó, lúc chia tay, nàng không níu kéo ta chút nào. Suốt 3 tháng, ngày nào ta cũng dõi theo nàng, vậy mà nàng cũng không vạch trần.”
“Quả nhiên là nàng không có chút tình cảm nào với ta.”
Mạc Thù bỗng dưng xìu xuống.
Tựa như một chú cún bị bỏ rơi.
Đáng yêu quá.
Ta xoa mặt hắn:
“Không phải, không phải. Từ trước tới nay ta vẫn rất thích chàng. Chẳng qua là ta cho rằng chàng tu đạo vô tình, cho rằng không thể làm rối loạn đạo tâm của chàng. Những chuyện thiếu đạo đức trước kia ta cũng không muốn làm nữa, ta chỉ muốn hạnh phúc bên chàng.”
Đoá hoa cao quý lạnh lùng vốn nên thuần khiết không tì vết.
Ta không muốn nhìn thấy tiết mục thánh nhân rơi xuống bùn lầy.
“Thật ư?”
Ta hôn “chụt” lên má Mạc Thù: “Thật.”
“Vậy chuyện lần trước mà nàng nói…… Có thật không?”
Ta sửng sốt: “Gì cơ?”
Mạc Thù xấu hổ:
“Chính là chuyện…… Nàng đã chơi qua từ mấy chục cho đến mấy trăm người đàn ông. Ta đành phải nói thẳng ra rằng – Nàng đã cắt đứt sạch sẽ với họ hay chưa?”
Hóa ra vẫn còn nhớ đến chuyện này à.
Đúng là ta đã chơi qua rất nhiều đàn ông.
Nhưng cũng chỉ dừng ở mức chơi đùa.
So với sự vui thích về mặt thể xác, ta càng thích hưởng thụ về mặt tinh thần hơn.
Nói cách khác, ta yêu bọn họ, nhưng ta càng yêu dáng vẻ của họ khi c.h.ế.t vì ta hơn.
Chỉ cần bỏ ra chút phần thưởng là đã có thể nhìn thấy dáng vẻ tham lam của bọn họ.
Thú vị biết bao.
…… Tất nhiên là bây giờ ta không có đam mê biến thái như vậy nữa.
Ta sám hối rồi!
“Chàng yên tâm đi. Ta chỉ chơi qua đường với bọn họ, đối với chàng mới là thật lòng.”
Mạc Thù gật đầu, lặng lẽ bước lại gần.
Ta chậm rãi nhắm mắt lại.
“Khoan đã!”
Trong đầu ta bỗng loé lên một ý tưởng.
“Sao vậy?”
“Thượng thần có thể không tu đạo vô tình à? Thiên Đạo không sợ chàng trở nên vô trách nhiệm như đôi vợ chồng kia hay sao?”
Mạc Thù hôn lên trán ta:
“Đạo của ta tên là Từ Tâm. Chỉ cần xác định bản tâm muốn bảo vệ muôn dân, vậy thì mãi mãi không thể thay đổi. Như vậy chắc chắn hơn là đạo vô tình hữu tình gì đó nhiều.”
Đúng rồi, Thiên Đạo hẳn là đã suy xét kĩ càng. “Còn chuyện gì nữa không?”
“Không còn nữa.”
“Vậy ta hôn nàng đây.”
Mặt trời lặn, hoàng hôn chiếu xuống, chúng ta ôm chặt lấy nhau.
......
Ngày thành hôn.
Sau khi uống rượu giao bôi xong, ta và Mạc Thù ngồi bên mép giường mở to mắt nhìn nhau.
Chuyện tiếp theo, đúng là chúng ta không có tí kinh nghiệm nào.
Ngươi không thể trông chờ một tên say mê kiếm thuật vừa khắc kỷ vừa ngây thơ có kiến thức về phương diện này được.
Mạc Thù nhìn ta bằng ánh mắt ai oán:
“Ta còn tưởng rằng nàng là loại người dày dạn kinh nghiệm về chuyện giường chiếu. Hóa ra “chơi” mà nàng nói chỉ đơn giản là đùa giỡn người ta.”
Ta gật đầu một cách kiên định.
Là do chàng hiểu sai ý đó chứ.
Mạc Thù che trán lại, thở dài:
“Nếu biết trước như vậy, ta đã mượn thêm vài quyển sách từ tông Hợp Hoan.”
Ta lôi Mạc Thù lên giường, kéo tấm rèm che lại:
“Chuyện như thế này, thử là biết ngay ấy mà.”
Lăn lộn đến nửa đêm, mãi mới chìm vào trong cảnh đẹp.
“Không đủ.”
Ta cắn nhẹ lên vành tai hắn.
Mặt Mạc Thù đỏ ửng:
“Sao nàng càng lúc càng hưng phấn hơn vậy?”
Ta cười khẽ:
“Loại chuyện cực lạc như thế này, Ma tộc từ trước đến nay vốn thích hưởng lạc đương nhiên là có thiên phú trời sinh rồi.”
Huống hồ, ta còn có thể hấp thu dục vọng của hắn.
Càng sung sướng gấp đôi.
“Hay cho câu thiên phú trời sinh…… Vậy ta cũng phải cố gắng hơn một chút, làm cho Ma Quân đại nhân hài lòng mới được.”
Xương quai xanh của ta đầy rẫy những dấu vết ái muội.
Ta như con thuyền nhỏ gập ghềnh, lướt theo từng ngọn sóng giữa mưa gió bão bùng.
......
Ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy, ta cảm thấy tinh thần sảng khoái.
“Thiên phú của thần quân đúng là khác hẳn với người thường. Rõ ràng là lần đầu tiên nhưng trong sự ngây ngô cũng không thiếu những hành động khiến người ta vui thích.”
Ta duỗi tay mơn trớn khuôn mặt của Mạc Thù.
Trên cánh tay trắng nõn vẫn còn vết đỏ từ cuộc yêu.
Mạc Thù nắm lấy tay ta, hôn lên đó:
“Nàng hài lòng là tốt rồi.”
Đương nhiên là hài lòng rồi.
Hơn nữa còn...... Ăn rồi mới thấy nghiện.
Mạc Thù đích thân giúp ta mặc quần áo, trang điểm, vẽ chân mày.
Hay lắm!
Một ngày hoàn toàn mới, mục tiêu phấn đấu hoàn toàn mới.
Bắt đầu xây dựng một Ma giới mới!