Thông tin truyện

Tràn Ngập Nguy Cơ

Tràn Ngập Nguy Cơ

Tác giả:

Thể loại:

Đam Mỹ , Sắc , Đoản Văn

Nguồn:

pcnv11.wordpress.com

Trạng thái:

Full
1  2 3 4 5 6 7 8  9 10
Đánh giá: 9.4/10 từ 16434 lượt
Edit & Beta: Tree
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, niên hạ, đoản văn, vườn trường, thầy trò, cao H, HE.
Tình trạng bản gốc: Hoàn 15 chương
Tình trạng bản edit: Hoàn thành toàn bộ
Thời gian edit: 04/02/2021 – 19/02/2021

Giới thiệu

Mối tình vườn trường giữa học sinh Quý Chính Tắc và giáo viên Hóa học Phương Yểu An.

Là một chớp mắt, là một khoảnh khắc, cậu ấy đã không thể nào xóa đi được hình ảnh người kia khỏi tâm trí của mình.

Tuổi trẻ bồng bột, phấn chấn, bao tình cảm mãnh liệu đều dồn hết vào trong những rung động chớm nở, thầy giáo lạnh nhạt, không quan tâm, nhưng làm sao kiên trì lại bạn nhỏ cố chấp kia?

Chính vì thế mà Quý Chính Tắc đã dần dần dung nhập vào cuộc sống của Phương Yểu An.

Thật ra chính anh cũng lờ mờ thuận theo cậu học trò ấy mà thôi, cũng vì anh lãnh đạm quá lâu rồi, rất khao khát tâm hồn trẻ trung, cháy bỏng của Quý Chính Tắc, cứ như là một liều thuốc cữu rỗi cho cõi hồn già nua của anh.

Đã bắt đầu dây dưa, vậy thì cứ tiếp tục dây dưa đi.

- ------------------

Review cực mạnh bởi Tree (đọc xong đừng khok nhé quý dị): Có lẽ trong cuộc đời này các bạn đã từng gặp rất nhiều chuyện khiến bản thân thấy cảm động, tôi cũng vậy, nhưng những câu chuyện cảm động đủ khiến tôi ấn tượng đến rơi nước mắt lại rất ít, và câu chuyện này là một trong số đó.

Đây là một câu chuyện cực kỳ cảm động về đề tài thầy trò. Cậu là một học sinh giỏi năng nổ, táo bạo và rất tốt bụng, anh là người thầy giáo trẻ tâm huyết với nghề nhưng lại bị mắc căn bệnh lãnh cảm tình dục, và căn bệnh quái ác đó đã đeo bám anh suốt nhiều năm tuổi trẻ. Trong suốt những tháng ngày học cấp ba mệt mỏi ấy, không đếm được biết bao nhiêu lần cậu đã hy sinh thời gian, sức lực và nhiệt huyết thanh xuân để gắng sức cứu người thầy của mình khỏi căn bệnh quái ác và giúp thầy nối tiếp tuổi xuân còn đang dang dở. Những tưởng làm việc tốt sẽ được báo đáp, nhưng không, cực khổ biết bao nhiêu ấy vậy mà cũng chỉ nhận được lại tiếng mắng chửi và từng trận đánh đấm của thầy. Cậu oán thầy vô tâm, thầy trách cậu bồng bột. Cậu buồn bã, cậu không cam lòng, tại sao làm người tốt lại bị đối xử như vậy? Cậu nên làm gì, tiếp tục hay dừng lại đây?