Trao Em Tình Yêu Thuần Khiết

Chương 7: Vẻ bề ngoài




Từ sau khi hai nhà Tần Thiên xác định mối quan hệ rõ ràng, Thiên Hi Vân suốt cả tháng này còn thường xuyên ghé nhà chơi, điều này khiến cho Tần Tử Văn vô cùng khó xử và ngượng ngùng, không biết phải làm thế nào nữa.Anh chỉ thích một mình Hạ Thanh An mà thôi trong vòng 6 năm qua không hề thay đổi.Không chỉ có anh mà Tần Thiên Minh cũng cảm thấy khó chịu khi Thiên Hi Vân đến đây thường xuyên như vậy làm anh cũng bị liên lụy.Mẹ anh Nghiêm Mạn Nhu liên tục thúc dục anh đưa bạn gái về ra mắt gia đình.Tất nhiên không thể có chuyện như vậy được, bạn gái thì anh có thể có nhưng đưa về ra mắt thì sẽ không bao giờ.Anh đâu có xác định nghiêm túc với bọn họ chứ.Mà nhắc đến bạn gái mới nhớ, anh về nước đã hơn một tháng rồi mà vẫn còn độc thân.Không biết có nên tìm một người để giải toả không nhỉ.Nhưng hiện tại nghĩ đến thì anh không có chút hứng thú nào cả.
Hôm nay là cuối tuần, anh dự định sẽ ở nhà nghỉ ngơi thì Tề Việt Bân còn rảnh rỗi hơn gọi điện rủ anh đến Trung tâm huấn luyện của Triệu Hải Băng luyện tập kỹ năng bắn súng.Thật hết nói nổi, nhưng nói như vậy mà anh vẫn quyết định đến.
Vừa đến nơi anh đã nghe thấy Tề Việt Bân lớn tiếng:
" Không ngờ hai người chơi tốt như vậy đấy.Nhưng bất ngờ hơn vẫn là Thiên Ngôn Khiết, trông cô mỏng manh như vậy mà có sức mạnh tiềm ẩn đấy."
Hai người phụ nữ lập tức cười.Đúng lúc này Tần Thiên Minh đã tiến đến gần, Tề Việt Bân vẫn còn vui vẻ mà chào hỏi anh sau đó nói:
" Minh thần, cũng vào chơi chút đi.Hai người này bắn rất khá đó,kĩ năng của Triệu Hải Băng lợi hại lắm."
Tần Thiên Minh cũng đồng ý, sau đó bốn người bọn họ bắt đầu luyện tập.Sau một thời gian dài, quá trình này kết thúc, Tề Việt Bân vẫn còn sức khen Thiên Ngôn Khiết:
"Ngôn Khiết, cô chơi được lắm đó, cứ tưởng cô chân yếu tay mềm chỉ chơi được piano thôi chứ.Không ngờ còn có thể bắn súng."
Thiên Ngôn Khiết:"...Quá khen"
Có vẻ như người này có hiểu lầm khá lớn về cô, vẫn nghĩ cô đơn thuần như vậy sao. Mà Triệu Hải Băng như nghe được chuyện cười lập tức cười ha hả:
" Cậu đừng để bị vẻ bề ngoài này đánh lừa. Đâu chỉ bắn súng,còn có đánh nhau nữa thân thủ cũng rất khá "
Tề Việt Bân sững sờ:"Đánh nhau sao? Cô vậy mà còn có cả chuyện này."
Đến cả Tần Thiên Minh cũng không nhịn được mà lên tiếng:"Đúng là không ngờ đến".Thiên Ngôn Khiết cũng cạn lời.
Còn Triệu Hải Băng vẫn rất hứng thú mà nói:
" Chúng tôi cũng nhờ vậy mà quen biết nhau đó."
Tề Việt Bân lúc này đã rất tò mò rồi không dấu diếm mà nói:
" Thú vị như vậy sao? Cậu mau kể đi, mình muốn nghe quá đi mất."
Triệu Hải Băng cũng bất lực với người bạn này:
" Cậu thực sự sự muốn nghe đến vậy à?"
Tề Việt Bân gật đầu lia lịa, còn Triệu Hải Băng cũng nhất trí mà kể lai:
" Hai năm trước sau khi nhóm chúng ta tan rã, tôi đến quán bar uống rượu rồi xảy ra xích mích với một đám lưu manh.Bọn chúng có năm tên trông rất dữ tợn,lúc đó tôi một mình đánh trả nhưng cũng không thể nào loại bỏ hết được.Sau đó đánh đấm một hồi bọn nó lại vô tình đụng phải vị này đây" rồi chỉ sang Thiên Ngôn Khiết.
Sau đó tiếp tục:" Cô bé này lúc đó mới chỉ hai mươi tuổi nhưng rất trượng nghĩa mà ra tay giúp đỡ tôi, chúng tôi liên thủ hạ gục được năm tên đáng ghét đó."
Thiên Ngôn Khiết sau khi nghe xong liền cau có hỏi:"Chị còn mặt mũi nhắc đến chuyện này sao?"
Triệu Hải Băng:"Tất nhiên.Không có nó làm sao chị gặp được người bạn nhỏ này.Làm sao có đủ tiền để mở ra trung tâm huấn luyện lớn như vậy." sau đó cười thật tươi
Tề Việt Bân giả vờ khinh thường nói:
" Hoá ra cậu không chỉ lôi kéo người ta đánh nhau mà còn vay tiền của người ta luôn sao?"
Triệu Hải Băng bị nghẹn lời lập tức thanh minh:" Đó không phải là vay mà là đầu tư cậu hiểu không."
Mà chỉ có mình Tần Thiên Minh sau khi nghe hết toàn bộ mới thực sự cảm thấy có hứng thú muốn khám phá về cô gái này.Đúng là anh bị vẻ bề ngoài này đánh lừa thật rồi.
Triệu Hải Băng vẫn chưa muốn kết thúc câu chuyện của mình:
" Mặc dù đánh thắng nhưng kết cục của chúng tôi cũng khá thảm hại.Khiết Khiết bị thương ở đầu còn tôi bị gãy tay."
Tề Việt Bân:" Đúng là hết nói nổi"
Còn Thiên Ngôn Khiết cũng hơi giận hờn mà nói:
" Cũng may là như vậy nếu không ngược lại mà em bị gãy tay thì chị sẽ không được tha thứ đâu."
Triệu Hải Băng:
" Tất nhiên là chị hiểu nên chị mới yêu quý em như vậy mà."
Khoảng thời gian giải trí,tán gẫu dài kết thúc, bốn người đều ra về và hẹn gặp mặt vào lần sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.