Trêu Nhầm Ma Tôn

Chương 8:




Mặc Xuyên tựa vào cột bên cạnh, lười biếng nói với Yêu Hoàng: "Đừng tâng bốc ta như vậy, ta làm gì cũng yêu cầu báo đáp đấy."
Yêu Hoàng hỏi hắn muốn báo đáp gì.
Khóe mắt hắn vương nụ cười đầy ác ý: "Lần này ta cứu nàng, chẳng bằng làm theo lời nàng nói trước đây."
Ta lườm hắn một cái, trong lòng dâng lên dự cảm không lành.
Dù sao, ba vạn năm nay, ta đã nói không ít lời chẳng ra gì.
Tiếp theo nghe thấy Mặc Xuyên nói: "Cứu mạng nên lấy thân báo đáp."
Ta còn chưa kịp nói, Minh Vương đã vỗ tay: "Ta đồng ý!"
Yêu Hoàng: "Ngươi đợi đấy, ta sẽ chuyển miếu Nguyệt Lão về đây cho các ngươi!"
Ta:...
Xin chào? Có ai lên tiếng cho ta không?
Thấy ba người họ hòa hợp diễn trò như muốn bán ta, ta không nhịn được đập bàn: "Stop!"
Ba người họ đồng loạt nhìn ta.
"Ba người còn rảnh rỗi mà trêu chọc ta? Chúng ta vừa ném Thái tử Thiên Tộc xuống súc sinh đạo, không sợ Thiên Tộc nhân cơ hội tấn công sao?"
Ánh mắt ba người họ như nhau, đầy vẻ: À? Chuyện vớ vẩn này đáng để ngươi đập bàn à?
Minh Vương thúc thúc vỗ n.g.ự.c đảm bảo với ta: "Nếu đánh thì sao? Đánh thì chúng ta cũng chẳng ngại!"
Ta hỏi ông: "Người chắc chắn có thể thắng?"
Ông cười hì hì: "Thắng hay không thì không biết, nhưng quân số của Minh Giới ta chắc chắn sẽ càng đánh càng đông."
Ta:... Thật là, ông đang lợi dụng lỗi hệ thống à?
Thiên Giới và ba giới Ma, Yêu, Minh vốn không hòa hợp từ lâu. Thái tử Thiên Tộc bị gây sự như vậy, Thiên Đế liền tập hợp chư tiên đến Ma Giới đòi lại công bằng.
Do thương tích trên người ta vẫn chưa lành, ta chỉ có thể nằm trong Ma Cung cổ vũ tinh thần cho ba người bọn họ từ xa.
Chưa đến ba ngày, đã nghe tin cuộc chiến kết thúc. Khi Yêu Hoàng chạy đến kể lại tình hình cho ta, ta cười đến mức tê cứng cả người.
Chiến Thần không lãnh binh, Tiểu Thái Tử Long Tộc rúc mình ở Đông Hải, những mỹ nam Thiên Giới từng bị ta trêu ghẹo, sau khi nghe chuyện ta bị Thái tử Thiên Tộc bẻ gãy cánh và rút máu, họ tức giận đến mức muốn xông vào súc sinh đạo để bổ thêm vài nhát.
Về phần Thiên Đế, Mặc Xuyên nhường cho hắn ba chiêu, nhưng hắn lại không đủ sức.
Cuối cùng lại bịa ra lý do “lấy hòa bình làm trọng” để ngừng chiến.
Nhưng Mặc Xuyên cứng đầu, nhất định muốn đổi tên Thiên Giới thành “Biệt của Ma Giới”.
Ừm... hắn quả là giỏi trong việc đổi tên.
Vết thương của ta mãi không khỏi, khiến ba lão ma đầu kia lo lắng đến phát cuồng, chạy khắp lục giới tìm cách chữa trị.
Thực ra cách đơn giản nhất là truyền linh khí, nhưng linh khí của Ma Tôn, Yêu Hoàng và Minh Vương lại tương khắc với linh khí của ta, phượng hoàng.
Cuối cùng Yêu Hoàng đắn đo mãi: “Ta có một ý kiến tồi, chi bằng để Phượng Vãn xuống nhân gian lịch kiếp đi, thường là cách nhanh nhất để phục hồi tu vi.”
Minh Vương không nhịn được phản bác: “Biết đó là một đề xuất tồi mà còn nói.”
Nhưng lúc này, đó là cách duy nhất.
Trước khi xuống nhân gian lịch kiếp, ta tìm Tư Mệnh để xem quyển mệnh bạ hắn viết cho ta.
Đại khái là hắn đã viết cho ta một cuộc đời đầy gian truân, đau đớn từng khúc ruột, và lại còn là nữ chính trong câu chuyện bi kịch theo phong cách BE*.
*BE: là viết tắt của "Bad Ending," nghĩa là "Kết thúc tồi tệ" hoặc "Kết thúc buồn." Trong văn học, phim ảnh, và các câu chuyện, BE ám chỉ một kết thúc không có hậu, nơi các nhân vật chính gặp phải những bi kịch hoặc thất bại.
Ta lập tức rút cây trâm Đông Hải mã não trên đầu xuống nhét vào tay hắn, hắn nhướn mày: “Làm gì? Hối lộ à?”
“Chuyện nhân sinh sao có thể gọi là hối lộ được? Đây gọi là, dùng tiền để thay đổi số mệnh.”
Cuối cùng hắn cho ta chọn kịch bản trải qua kiếp nạn, ta chọn một cuộc đời không có tình cảm.
Tư Mệnh lập tức nhìn thấu ý đồ của ta: “Ngươi lại muốn giở trò phong lưu mà không chịu trách nhiệm phải không?”
Ta phải tuân theo quy tắc của nhân gian trước khi đi lịch kiếp phải uống một bát canh Mạnh Bà. Nhưng có vẻ như tai bà ấy có vấn đề, lại đưa cho ta một bát canh giải rượu. Vì vậy, khi ta vừa hạ phàm, liền nắm giữ kịch bản trong tay, mọi chuyện ta đều nhớ rất rõ.
Cảm giác "hack" thật tuyệt, ta thậm chí còn nhanh chóng nổi danh trong kinh thành với khả năng "nhìn thấu thiên cơ".
Nhưng đến năm ta mười lăm tuổi, diễn biến câu chuyện bắt đầu lệch khỏi những gì Tư Mệnh viết. Thậm chí, ta vốn không có bất kỳ cảnh tình cảm nào, lại được phụ thân thông báo rằng từ nhỏ đã định sẵn hôn ước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.