Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 19:




Ba bốn tiếng đồng hồ với Lâm Hạ mà nói, so với lúc bắt đầu nhiệm vụ đã dễ dàng hơn nhiều, nàng cùng nữ xứng rửa mặt, bôi kem dưỡng da các kiểu liền tốn hơn nửa giờ đồng hồ. Sau đó mang nữ xứng đi dùng điểm tâm, đồ ăn phong phú như bữa ăn năm sao ở khách sạn, chọn lựa suốt một tiếng, chờ các nàng ăn xong đã sắp 10 giờ, cách mục tiêu nhiệm vụ chỉ còn hơn hai giờ. Vì vậy Lâm Hạ liền lôi kéo nữ xứng tản bộ một vòng trong trang viên, nơi đó quả thật rộng đến dọa người, bỏ hơn một tiếng thời gian cũng chưa đi hết.
“Tôi đi không nổi nữa……” Ban đầu, Thiên Thu thực tò mò các loại giải trí xa xỉ trong trang viên, đến bây giờ đã kiến quái bất quái, đi bộ hơn một giờ, chân đã nhức mỏi đến không muốn tiếp tục.
“Vậy ngồi nghỉ ngơi một chút.” Lâm Hạ vẫn luôn nhìn đồng hồ của tiểu nhiệm vụ đếm ngược một tiếng cuối cùng, từng giây từng phút tiếp cận kết thúc, trong lòng nàng thật có điểm vui sướng.
Thiên Thu trực tiếp ngồi lên chiếu, trải trên mặt cỏ được chăm sóc kĩ càng, lúc này nàng đột nhiên nhớ ra, thịt văn từng miêu tả nữ chủ cùng nam chủ vì tìm kích thích, đã từng ở trên mặt cỏ dã hợp. Nghĩ như vậy, Thiên Thu liền nhìn về phía nữ chủ, tâm trạng nữ chủ thoạt nhìn giống như cũng không tệ lắm, Thiên Thu lại có loại ảo giác chính mình sẽ trở thành nam chủ. Nàng cảm thấy vẫn là đừng tiếp tục nhìn nữ chủ mới thỏa đáng, bằng không sẽ luôn khiến bản thân nhớ đến mấy thứ lung tung rối loạn. Thiên Thu nghĩ thầm, mình ở thế giới thịt văn này cái gì cũng đều không nghĩ, chỉ biết nhớ tới thịt, thật quá thú hóa đi, sao có thể để thân thể chi phối linh hồn cùng tư tưởng chứ!
Lâm Hạ rõ ràng thấy nữ xứng đang lén lút nhìn mình, càng xác định nữ xứng có lẽ thật sự yêu thầm mình.
“Hôm nay chị trở về thu thập một chút, sáng ngày mai, tôi sẽ kêu đại ca tới đón chị.” Lâm Hạ nói.
“Ừm……” Trong lòng Thiên Thu có chút mâu thuẫn, nàng dùng hạng mục tự tiêu khiển để điều tiết thể xác và tinh thần, chỉ thích hợp chơi đùa một mình, nếu cùng nữ chủ thực hiện, chẳng phải là cướp đoạt tiết mục giúp thể xác và tinh thần mình vui sướng hay sao? Chẳng qua nếu hạng mục giải trí một người biến thành hạng mục giải trí hai người, với Thiên Thu vẫn là có lực dụ hoặc, nhưng nàng vẫn hy vọng mình có thể bảo trì tính hướng thẳng tắp. Tuy rằng ở thế giới thịt văn, loại tính hướng gì đó cũng không dễ giữ vững, cho nên Thiên Thu vừa không muốn ở lại nhà của nữ chủ, lại vừa có điểm chờ mong xoắn xuýt.
Đương nhiên, Lâm Hạ còn lâu mới quản loại cảm xúc nho nhỏ này của nữ xứng, dù sao nàng cũng đã quyết định như vậy rồi. Lâm Hạ lại nhìn đồng hồ, từ chỗ này chạy về biệt thự còn phải tốn thêm một chút thời gian là hoàn thành nhiệm vụ, cũng có thể đem nữ xứng đuổi đi.
“Chúng ta trở về thôi, bây giờ tôi sẽ bảo đại ca đưa chị về, hy vọng chị có thể đi sớm về sớm.” Lâm Hạ che giấu lương tâm nói, kỳ thực nàng một chút đều không muốn nhìn thấy nữ xứng, nhưng rồi lại không thể không đem nữ xứng đặt bên người mình.
Thiên Thu nghe vậy, thầm nghĩ nữ chủ tựa hồ rất thích mình, cũng không biết là thật hay giả, chẳng qua nàng luôn cho rằng thịt văn bỗng thay đổi tính hướng tựa hồ không thích hợp lắm.
Sau khi trở về biệt thự, vẫn còn thiếu 21 phút nữa, Lâm Hạ liền dẫn Thiên Thu đi tìm đại ca nàng. Không thể không nói quang hoàn của nữ chủ quá cường đại, đại ca của nữ chủ là người phụ trách tập đoàn gia tộc, theo lý hẳn là bận rộn đến chết đi sống lại mới phải, nhưng với nữ chủ mà nói, hắn lại là nhân vật tùy kêu tùy đến, không thể không thừa nhận đây lại là một BUG của cuốn tiểu thuyết này. Lâm Hạ nghĩ thầm, nhược trí mới xem loại tiểu thuyết như vậy.
“Đại ca, hiện tại anh đưa Khâu tỷ tỷ trở về giúp em, 9 giờ sáng mai lại giúp em đón đến nhà mình.” Lâm Hạ phân phó Lăng Dĩ Trung giống như sai bảo tiểu đệ, dù sao hệ thống từng nói, mấy nam NPC kia đều sẽ đối với nàng hữu cầu tất ứng.
“Để anh phái xe riêng đưa nàng trở về.” Khâu Thiên kia, Lăng Dĩ Trung không quan tâm lắm, hắn nghĩ hoàn toàn không cần phải đích thân đưa nàng về, mà chỉ muốn ở bên cạnh Hạ Nhi một chút.
“Đại ca, anh đi đưa nàng, bằng không em sẽ tức giận.” Lâm Hạ kiên trì nói, nàng chỉ là muốn biểu hiện bản thân coi trọng nữ xứng, dẫu sao nàng chỉ cần nhiều lời một câu mà thôi.
“Được được được, đại ca đi đưa là được chứ gì.” Lăng Dĩ Trung quả nhiên giống như hệ thống đề cập, hữu cầu tất ứng với nữ chủ, sợ muội muội tức giận đành phải nhận lời, hắn luôn cảm thấy sau khi muội muội quen biết Thiên Thu liền có chút khác thường, làm cho Lăng Dĩ Trung có chút giận chó đánh mèo Khâu Thiên.
Thiên Thu luôn có cảm giác, phải chăng Lâm Hạ cố ý để mình cùng nam chủ số 1 ở một chỗ, kỳ thực nữ chủ là đang khảo nghiệm, giám sát xem mình có liếc mắt đưa tình với hắn hay không. Thiên Thu không khỏi mở ra thuyết âm mưu, nữ chủ chính là lục trà kỹ nữ, nào có phải bạch liên hoa chứ!
Lâm Hạ vì muốn biểu hiện yêu thích với Thiên Thu, còn cố tình đi tiễn nữ xứng đến chỗ đặt xe thể thao của Lăng Dĩ Trung, kỳ thật là bởi thời gian còn thiếu một hai phút nữa.
Thiên Thu nghĩ thầm, rốt cuộc có thể về nhà rồi, liền thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Vậy tôi đi về trước.” Giọng điệu Thiên Thu có chút luyến tiếc, kỳ thực nội tâm chính là vui vẻ.
“Ngày mai tôi lại đón chị trở về.” Lâm Hạ nhìn đồng hồ, nàng giết thời gian đến vừa khéo, chỉ kém một hai phút, một bộ lưu luyến không rời, hư tình giả ý mở miệng.
“Ừm.” Thiên Thu nói xong, liền không chút nào lưu luyến xoay người, chuẩn bị đi về phía siêu xe của Lăng Dĩ Trung, hắn đã ở trên xe chờ đợi.
Lâm Hạ xem giờ, còn có ba bốn mươi giây, nàng cùng nữ xứng nói thêm hai câu nữa liền vừa vặn, chẳng qua nữ xứng tựa như cũng nóng lòng thoát khỏi mình, không hề nhiều lời, rất muốn bước đi.
Lâm Hạ cũng không thể ở thời điểm cuối cùng mà thất bại trong gang tấc, nàng bất chấp mọi giá, lập tức ôm lấy nữ xứng đang xoay người.
“Tôi muốn ôm chị một cái, tôi luyến tiếc chị.” Ngay khi Lâm Hạ nói ra những lời này, đều cảm thấy mình buồn nôn muốn chết, giả tạo muốn chết, nhưng mấy câu này cố tình là mình phun ra, ngẫm lại đều cảm thấy khó mà tin nổi, đều do thế giới này quá mức biến thái.
Thiên Thu nơi nào nghĩ đến nữ chủ sẽ đột ngột từ sau lưng ôm lấy mình, nữ chủ hư tình giả ý nhưng nàng lại có chút tin là thật, nàng nghĩ nữ chủ có lẽ thật sự luyến tiếc mình đi.
Lâm Hạ ôm đủ bốn mươi giây, nhìn thời gian quay ngược đến 00:00:00, tiểu nhiệm vụ đã hoàn thành, vòng tròn hai mét kia cũng biến mất. Ngay khoảnh khắc nó biến mất, nàng lập tức buông ra Thiên Thu, rốt cuộc không phải chịu đựng điện lưu đáng chết nữa rồi.
Thiên Thu bị dòng điện từ nữ chủ làm tê tê dại dại, sau khi bị buông ra liền phát hiện bất ổn, giờ phút này, nàng lại có chút luyến tiếc nữ chủ như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.