Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 27:




Có lẽ là bị đả kích quá lớn, đối với nhiệm vụ thẹn thùng khó mà chịu nổi như thế, Lâm Hạ phát hiện bản thân giờ phút này đều có chút chết lặng.
“Có tính giờ hay không?” Lâm Hạ hữu khí vô lực hỏi.
“Thời gian rất dư dả, hoàn thành trong vòng 24 giờ là được.”
Hệ thống nói xong, Lâm Hạ liền nhìn thấy giao diện bắt đầu đếm ngược 24 giờ. Hiện tại nàng đang nằm trên giường, giống như bị rút cạn hết thảy sức lực, chẳng còn động lực dù chỉ một chút. Nàng hẳn là không thể ngay lập tức chạy sang phòng của nữ xứng, biểu diễn màn tự an ủi cho đối phương xem, cũng chỉ có thể giống như hệ thống nói vậy, chờ buổi tối nữ xứng say ngủ rồi hoàn thành nhiệm vụ. Từ giờ cho đến đêm vẫn còn vài tiếng đồng hồ, hiện tại nàng chỉ muốn ngủ một giấc thật say, có lẽ khi tỉnh dậy, hết thảy ác mộng đều có thể kết thúc.
Ở trong phòng, Thiên Thu mở ra điện thoại của nữ xứng bắt đầu lên mạng, xem tin tức trên web, nàng muốn biết thế giới này so với thế giới của mình rốt cuộc có gì khác nhau. Công cụ tìm kiếm vẫn là Baidu, vẫn tìm được tin giải trí bát quái ở thế giới này, tóm lại, cả buổi chiều với nàng đều trôi qua một chút cũng không nhàm chán. Còn thường xuyên kêu người giúp việc của gia đình nữ chủ đem đủ loại mỹ thực, đồ uống tiến vào. Thiên Thu cảm thấy ngày ngày như vậy quả thật nhàn nhã tự tại, tốt đẹp đến rối tinh rối mù.
Tuy cả một buổi chiều này miệng nàng cũng chưa hề nghỉ ngơi, đến buổi tối ăn cơm, Thiên Thu vẫn vô cùng nhiệt tình. Lúc này, nàng phát hiện đã mấy tiếng trôi qua mà không thấy nữ chủ, thái độ của Lâm Hạ với mình như cũ không lạnh không nóng, cũng không nguyện ý nói chuyện, toàn thân lại như bốc lên khí độc ngùn ngụt. Thiên Thu nhìn Lâm Hạ như vậy, trực giác mách bảo vẫn là đừng đi trêu chọc nàng mới tốt.
Ăn xong cơm chiều, Thiên Thu về phòng mình tiếp tục chơi di động, dù sao chỉ cần có wifi và smartphone, đều sẽ không có chỗ nhàm chán. Sau đó trong lúc vô tình, Thiên Thu kinh hỉ phát hiện, ở thế giới này không cần trèo tường để xem phim cấm, tùy ý tìm một chút thì bất kể loại hình tài nguyên nào cũng đều có thể tìm được. Không hổ là thế giới thịt văn, hạ bút thành thịt, quả thực quá tùy tiện dễ dãi. Vì vậy Thiên Thu mang theo tâm tình hiếu kì, muốn xem thịt văn ở nơi này ra sao. Linh cơ vừa động, nàng liền gõ tên cuốn sách và vị trí hiện tại của mình ở thế giới này.
Không nghĩ tới thực sự có quyển sách kia, Thiên Thu mở ra, phát hiện tên của nữ chủ biến thành Lâm Hạ, không phải Lăng Hạ, mà tên của nữ xứng liền biến thành tên mình, cũng chính là Thiên Thu chứ không phải Khâu Thiên như nguyên tác. Bối cảnh của cả hai là ở thế giới thật, đọc một trang giới thiệu sơ lược về nữ xứng và nữ chủ, Thiên Thu có thể vô phùng đái nhập chân chính Lâm Hạ cùng bản thân, chỉ là từ chương 2, hướng phát triển của cốt truyện bắt đầu trở nên khác biệt.
Ở trong đó, sau khi bị Lâm Hạ phê bình, Thiên Thu vẫn luôn ghi hận trong tâm, vẫn luôn tìm cơ hội trả thù lại. Rốt cuộc đến một buổi tối trăng mờ gió lặng, nàng thừa dịp Lâm Hạ tăng ca một mình ở công ty, liền chủ động pha một ly cà phê cho Lâm Hạ, bỏ thêm mê dược vào đó, rồi bắt cóc Lâm Hạ tới nhà mình. Sau đó liền triển khai đủ loại nhục nhã với Lâm Hạ, cái gọi là nhục nhã, chính là trói Lâm Hạ lên giường, lột sạch, mà Lâm Hạ ở thời điểm này cũng là nữ chủ thịt văn thể chất mẫn cảm, một chạm liền ướt, sau đó……
Thiên Thu nhìn mà có cảm giác vô cùng nhập tâm, xác thực cả người như lạc vào trong kì cảnh, nhớ lại sáng nay chính mình bổ nhào vào Lâm Hạ, nàng xấu hổ phát hiện quần lót mình lại ướt, hơn nữa còn rất ướt. Thiên Thu nhanh chóng tắt giao diện trên điện thoại, nàng nghĩ thầm không thể tiếp tục xem nữa, bằng không bản thân sẽ nổi lên xung động muốn sang phòng cách vách cưỡng ép Lâm Hạ, Thiên Thu cảm thấy cái hệ thống kia quả thực là quá phát rồ!
Xem đến ướt, Thiên Thu rất muốn tắm rửa, thuận tiện vào phòng tắm giải quyết dục vọng bị truyện người lớn khơi lên, nhưng đúng lúc này liền nghe được tiếng đập cửa bên ngoài.
Thiên Thu đành phải đi mở cửa, nhìn thấy Lâm Hạ mặt vô biểu tình đứng ngoài đó.
“Có việc gì sao?” Khoảnh khắc Thiên Thu nhìn đến Lâm Hạ, không tự chủ bỗng nhiên kẹp chặt hai chân, thật muốn mệnh, hơn nữa bản thân nhìn Lâm Hạ còn bất giác tưởng tượng đến một Lâm Hạ bị mình làm cho phóng túng dâm đãng trong truyện người lớn. Chuyện này khiến nàng không dám nhìn thẳng đối phương, sắc mặt Lâm Hạ hiện giờ rõ ràng là của nữ nhân lãnh cảm.
“Buổi tối chúng ta cùng nhau ngủ đi.” Giọng điệu Lâm Hạ không hề thấp thỏm, nói với Thiên Thu.
“A?” Thiên Thu có chút không chắc chắn liền hỏi lại một lần, tại sao ngay khi Lâm Hạ mời mình, nàng bắt đầu nhịn không được mà hiểu sai chứ……
Nhìn nữ xứng bày ra vẻ mặt viết mấy chữ 'tôi đã hiểu sai', nội tâm Lâm Hạ liền có chút xấu hổ buồn bực.
“Nhiệm vụ từ hệ thống, kêu chúng ta ngủ trên cùng một cái giường.” Lâm Hạ vì không để nữ xứng hiểu đến méo mó vặn vẹo, không thể không giải thích.
“À.” Giọng điệu Thiên Thu khó nén thất vọng.
Nữ xứng là thật sự ghen ghét mình sao, nếu không lúc này còn thất vọng cái quái gì? Lâm Hạ quả thực không có cách nào hiểu nổi vị nữ xứng kia.
“Ngủ ở phòng của tôi.” Mặc dù nội tâm phun tào nhưng vẻ mặt Lâm Hạ vẫn là không chút biểu tình, lãnh đạm nói.
“À, được, tôi tắm rửa xong liền qua đó.” Thiên Thu đáp.
Lâm Hạ gật đầu một cái rồi xoay người về phòng của mình.
Vì vậy Thiên Thu trở về phòng tắm tắm rửa, thời điểm ngâm mình trong bồn, nàng nhịn không được liền tới một phát, bất quá Thiên Thu phát hiện một chuyện vô cùng kinh người, đó là đối tượng nàng tính ảo tưởng lại có thể biến thành Lâm Hạ, không phải nữ chủ thịnh thế mỹ nhan kia, mà là Lâm Hạ ở thế giới chân thực. Chuyện này làm cho Thiên Thu kinh hách không nhẹ, cũng chẳng dám làm đến phát thứ hai, nàng luôn cảm thấy thế giới này nhất định có độc, vốn nghĩ mình là bị quang hoàn cùng nhan sắc của nữ chủ bẻ cong, lại đột nhiên biến thành Lâm Hạ, thật quá kỳ quái rồi!
Thời điểm Lâm Hạ nằm ở trên giường chờ Thiên Thu, phát hiện giá trị hảo cảm không thể hiểu được liền tăng thêm năm ngàn, mà chính mình cái gì cũng chưa làm, quả thật có loại trên trời rớt xuống bánh có nhân.
Thiên Thu tắm rửa xong, mặc vào áo ngủ liền đi gõ cửa phòng Lâm Hạ.
“Vừa rồi chị chỉ là tắm rửa thôi sao?” Sau khi thấy nữ xứng bước vào, Lâm Hạ đột nhiên hỏi, nàng vẫn có chút muốn biết năm ngàn giá trị hảo cảm kia vì cái gì lại tới.
“Không làm gì…… Chỉ tắm rửa……” Thiên Thu vừa nghe, lại là một phen kinh hách, nàng tưởng rằng chuyện mình tự tiêu khiển bị phát hiện, sắc mặt ửng đỏ.
Lâm Hạ thấy Thiên Thu chột dạ, khuôn mặt còn đỏ bừng, trực giác mách bảo vẫn là đừng hỏi, cảm giác đây không phải cái chuyện tốt lành gì.
“Đi ngủ thôi.” Đến một câu vô nghĩa Lâm Hạ cũng chẳng muốn cùng nữ xứng nhiều lời, tưởng tượng đến nhiệm vụ lát nữa phải làm, tâm trạng nàng vô cùng bất ổn.
“Ừm.” Thiên Thu thấy Lâm Hạ không muốn phản ứng, nội tâm có chút không vui nhưng bất quá ngẫm lại, cảm thấy Lâm Hạ không phản ứng cũng là có thể hiểu được. Nàng thích xa cách cũng như không quan tâm mình, nhưng dù sao chính mình hoàn thành nhiệm vụ là được rồi, Thiên Thu xác thật vẫn rất thông suốt, ngoan ngoãn bò lên giường lớn của Lâm Hạ, không chút nhúc nhích nằm im.
Thiên Thu nằm ở trên giường, ngày thường thể chất nàng vốn dĩ dễ ngủ, đột nhiên phát hiện có chút ngủ không được, lén lút ngắm nhìn thân ảnh Lâm Hạ, thấy Lâm Hạ tắt đi đèn ngủ ở đầu giường, căn phòng lập tức tối đen. Thời điểm hôm qua nằm trên cái giường này, nàng còn xem người bên cạnh là nữ chủ, giờ phút này lại biến thành Lâm Hạ, nghĩ đến chính mình lại có thể cùng Lâm Hạ ngủ chung một giường, cảm giác thật không tưởng tượng nổi. Lâm Hạ, mặc dù nàng nhận thức đã lâu nhưng trên cơ bản còn chưa hề tiếp xúc, chẳng qua người này so với Lâm Hạ trong trí nhớ của mình cũng không khác biệt nhiều, là một nữ nhân không dễ thân cận.
“Cô nhất định rất chán ghét tôi, hại cô bị nhốt ở thế giới này.” Thiên Thu đột nhiên mở miệng.
“Bây giờ nói mấy thứ này không hề có ý nghĩa, quan trọng là, làm thế nào để rời khỏi đây.” Giọng điệu Lâm Hạ hiện vẻ thanh lãnh.
“Rất xin lỗi, ở thế giới thực, đúng là tôi rất ghen ghét cô, tôi rất muốn trở thành người như cô, có lẽ cô không biết tới một kẻ mà bất cứ phương diện nào cũng thật bình phàm, chẳng qua ghen ghét của tôi đối với cô, nhiều nhất chỉ là không muốn nhìn thấy, cũng không muốn nghe mọi thứ về cô, tôi thật sự không có ác ý gì cả.” Thiên Thu thập phần nghiêm túc nói, nàng rất nhát gan, mỗi lần chỉ cần có ý niệm xấu xa trong đầu đều sẽ hoảng sợ.
Lâm Hạ không trả lời, nàng cũng không phải người khoan dung như vậy, không trả lời đã là hồi đáp tốt nhất.
Thiên Thu thầm nghĩ, ít nhất Lâm Hạ không có trách cứ hay chửi rủa mình, đã là rất tốt rồi. Thôi, nàng không tha thứ liền không tha thứ đi, dù sao mình cũng đã nghiêm túc xin lỗi, nghĩ như vậy, nội tâm Thiên Thu liền được giải phóng, rất nhanh đã say giấc nồng.
“Ngủ rồi sao?” Lâm Hạ cảm giác được đối phương đã ngủ, để chắc chắn, nàng vẫn là hỏi dò một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.