Trò Chơi Hào Môn: Tội Ái Tân Nương

Chương 116: Bán Nguyệt , Nam – P3 (end)




Noãn Noãn đột nhiên loại cảm thán, bất giác mà đem bản thân ra so sánh với cô ta, bởi vì thân phận của cô ta là vị hôn phu của Ninh nam sao?
Ninh Nam dường như nhìn ra được tâm tư của cô, bước qua, không để ý tới ánh mắt giết người của Hình Tuệ, ôm lấy bờ vai cô.
“Y tiểu thư, vị này, là người phụ nữ của tôi, hi vọng cô suy nghĩ cho rõ ràng, còn muốn hay không cuộc hôn nhân này.”
Ninh Nam nói rõ ràng đĩnh đạc, ánh mắt đen thẳm kia sủng nịnh nhìn Noãn Noãn một cái, tay trên bờ vai cô nhẹ vỗ vỗ.
Chính vào lúc nãy, khi nhìn thấy sự thất vọng cùng tủi thân trong mắt cô, anh lại có một mong muốn được bảo vệ cô, anh lại có chút không đành lòng thấy cô buồn như vậy.
“Ninh Nam!”
Hình Tuệ tức giận điên cuồng, thật muốn qua cho Noãn Noãn hai cái tát, có người ngoài ở đây, lại không thể phát tác ra được, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi gọi tên con trai!
“Mẹ, con không hề nói muốn từ chối cuộc hôn nhân này a, tất cả đều xem ý tứ của Y tiểu thư như thế nào, nếu như cô ấy có thể nhẫn nhịn con có người phụ nữ khác!”
Ninh Nam nói xong, bèn trước mặt mọi người, hôn một cái lên trán Noãn Noãn.
Lúc này Ninh Manh cùng Tấn Tịch vừa vặn đi vào, nhìn thấy một màn này.
“Woa sai~ tuyệt quá, Nam Nam!”
Ninh Manh trong tim thầm chúc mừng cho Ninh Nam, cô thật sự lo sợ Thất Thất sẽ vì mẹ cô mà phải chịu thiệt thòi.
Ninh Manh hưng phấn kéo tay Tấn Tịch bước đến bên Lam Mặc, nhìn dáng vẻ nghiêm trọng của anh ta, trên trán còn có chút mồ hôi, nhỏ giọng hỏi: “Sao anh xem ra lại còn lo lắng hơn cả anh trai em thế?”
“Uh, không có a … “
Lam Mặc có chút hoảng loạn, tiếp đó lập tức điều chỉnh lại, hồi phục bản sắc công tử đào hoa của anh ta,
“Anh là đang thấy một đại mỹ nhân như thế này, anh trai em cũng nhẫn tâm thật, cho anh thì tốt rồi.”
“Đúng, Lam Mặc nói đúng đấy, Y tiểu thư, tôi đề nghị cô có thể xem xét vị này, anh ấy rất hiểu thương yêu phụ nữ đấy.”
Ninh Nam vừa hay nghe thấy lời nói của Lam Mặc, chỉ vào Lam Mặc, đá quả bóng về phía anh ta.
Sắc mặt Lam Mặc hơi biến, thậm chí có chút bối rối, nhìn Y Bán Nguyệt, đưa cô một cái nhìn quỷ mị đầy ý nghĩa.
Y Bán Nguyệt lặng lẽ nhận thông tin trong mắt anh ta, trên mặt vẫn là nụ cười theo phong cách đại tiểu thư.
Nếu đổi lại là những cô gái khác, có lẽ sớm đã không chịu nổi sự xúc phạm này mà đi rồi, song cô ta vẫn rất bình tĩnh, bình tĩnh vượt qua cả người bình thường.
“Ninh Nam, tôi thấy anh đối với cô ấy rất tốt, tôi cảm thấy anh chắc chắn cũng là người biết thương yêu nữ nhân, cho nên cuộc hôn nhân này, tôi không phản đối, nam nhân bên ngoài có nhân tình là rất bình thường, tôi sẽ không can thiệp quá sâu vào chuyện của anh đâu.”
Cô nói trôi chảy, như thể trước đây đã biết là sẽ có tình cảnh này vậy, hào phóng không giống một nữ nhân tí nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.