Trò Chơi Hào Môn: Tội Ái Tân Nương

Chương 132: Mất hết danh dự – p2




Câu nói này, làm mắt Noãn Noãn phút chốc dâng lên một lớp sương mù.
Có lẽ là do đã quen với nhu tình của anh ta, có lẽ là do đã quen với sự bảo hộ của anh ta, lúc này, anh ta đột nhiên chuyển biến, làm danh dự của cô mất đi hoàn toàn.
Bởi vì hôn thê của anh ta đến, cho nên người tình không danh không phận là cô đây, chỉ có thể tránh đi, lẩn tránh như kẻ trộm hèn hạ.
Ninh Nam đẩy cô vào trong phòng tắm, cố ý không nhìn đến phản ứng của cô, anh ta lo sợ bản thân sẽ mềm lòng, không dễ gì mới có cơ hội này, anh ta không thể vì nước mắt của cô ấy, mà hỏng sự sắp thành.
Lần trước, thử nghiệm lúc ở bệnh viện, cô ấy đã nói cô không hề để ý đến việc anh có người phụ nữ khác.
Trải qua nỗ lực nhiều ngày như vậy, anh ta rất muốn thử nghiệm lần nữa, muốn chinh phục con tim cô!
Lúc cửa phòng tắm bị đóng lại, cửa phòng cũng được mở ra.
Y Bán Nguyệt bước vào, cho dù vừa rồi động tác của Ninh Nam nhanh đến thế nào, cô ta vẫn nhìn thấy được bóng dáng mong manh kia tránh vào trong phòng tắm.
“Em đến rồi … … “
Ninh Nam lười biếng dựa vào đầu giường, cũng không đứng lên đón tiếp cô ta.
“Vâng, vết thương của anh đã khỏi hẳn rồi chứ.”
Y Bán Nguyệt ngoan ngoãn đứng ở cạnh thành giường, nhìn anh ta.
“Khỏi cả rồi, ngồi đi.”
Ninh Nam chỉ chỉ đầu giường.
Y Bán Nguyệt ngồi xuống, xem xét một vòng, lúc ánh mắt lướt qua phòng tắm, lại dừng lại thêm mấy giây.
Cô ta có thể khẳng định, căn phòng này vừa rồi có người khác nữa, hiện giờ đang trốn trong phòng tắm kia là ai, không cần đoán, quan trọng là, vừa hay có thể lợi dụng cơ hội này, làm nhụt tinh thần của cô ta.
Ở phòng bệnh ngày hôm đó, Ninh Nam bảo vệ cô ta như vậy, hiện giờ chính là lúc để hoàn trả lại gấp mấy lần.
“Lần trước cha em và bác gái đã nói, hi vọng chúng ta tháng sau sẽ kết hôn.”
Cô ta cố ý nói to thêm vài phần, đủ để người trong phòng tắm kia nghe thấy rõ ràng.
“Tháng sau? Không có vấn đề gì, em không có ý kiến, thì anh cũng không có.”
Ninh Nam đổi hẳn thái độ trước đây đối với cô ta, làm Y Bán Nguyệt có mấy phần vui mừng, đột nhiên to gan lên, tiến đến gần anh ta.
“Em cứ sợ là anh sẽ phản đối … … “
Cô ta vừa nói thân thể lại vừa tiến đến bên cạnh anh, mà Ninh Nam cũng mở rộng vòng tay ra với cô.
“Có phải muốn nằm vào lòng anh không, vào đây … “
Ninh Nam khá là nhu tình nói, trên mặt lại lộ ra nụ cười càng làm người khác say mê.
Y Bán Nguyệt dựa vào, lặng lẽ khóc …
“Sao vậy? Sao lại khóc? Em đã sắp là vợ anh rồi, em khóc thế này anh sẽ đau lòng lắm.”
Anh ta nhẹ nhàng giúp cô ta lau đi nước mắt, lời nói mê hoặc từng câu từng chữ, bay đến tai Noãn Noãn, vang dội lại rất lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.