Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh

Chương 143: Yêu Thương




Cảnh Tử Sâm nhếch môi,anh thở gấp một tiếng, không thể để cô đùa bỡn thêm nữa, một tay ôm chầm cô đi đến sopha, để cho cô vịn lấy thành ghế sofa, anh đưa tay kéo khóa quần xuống rồi dò phía dưới cô,một tay cầm chính dục vọng của mình chống đỡ nơi mềm mại của cô,liền tìm đến nơi yếu ớt, cái mông dùng sức thẳng tắp đâm vào.
- A....Tử Sâm..
Tô Nhược ngửa đầu lên nức nở, mái tóc đen nhánh xõa xuống vai, ngón tay dùng sức nắm lấy ghế sofa.
- Nhược Nhược ngoan,thả lỏng một chút cho anh vào nào..
Cảnh Tử Sâm ôm eo thon của cô, nhẹ nhàng lẩm bẩm ở bên tai cô, bàn tay đưa về phía trước, ôm trọn ngực cô, mạnh mẽ xoa lấy, trắng nõn mềm mại vô cùng, cầm thật thích.Cô quá chặt, loại tư thế sau lưng này khiến anh phải thở hỗn hển vì kích thích.
Tận tình động ở sau lưng cô, mỗi một cái đều cọ xát vào chỗ sâu nhất của cô, đổi lấy hàng loạt tiếng rên rỉ của cô.
- Huhu, nhẹ..nhẹ..thôi...em muốn thấy anh..thấy anh..
Khoái cảm như vậy sẽ nhanh chóng khiến cho Tô Nhược lên đỉnh.Mềm nhũn, cô nằm sấp trên ghế sofa, thân thể mềm yếu vô lực.
Cảnh Tử Sâm như quỷ hút máu,gặm cắn từ bả vai cô để lại vô số dấu vết trên thân thể ngọc ngà của Tô Nhược.
- Hôn anh một cái, anh bế em về giường.
Tô Nhược nức nở xoay mặt nhận lấy nụ hôn nồng nàn từ anh..
Cảnh Tử Sâm rút ra từ cơ thể đang co rút của cô, anh ôm lấy cô thả lên giường rồi đè lên cô, nâng bắp đùi cô để trên vai đi vào lần nữa.
- A....
Khoái cảm đột kích lần nữa, Tô Nhược khóc nức nở, ngón tay nắm ra giường phía dưới thật chặt.Nhưng rồi anh lại dừng lại,không chịu động đậy, Cảnh Tử Sâm bất ngờ kéo dài sự chịu đựng đến tận cùng, thời gian dài cọ xát khiến cho chỗ kín của cô thực đau nhưng anh căn bản không có ý định ra ngoài.
- Tử Sâm..em..khó chịu..ưm
Đôi mắt trong suốt mang theo ý kiều mị, thanh âm mềm mại, mỏng manh,đáng thương.Cảnh Tử Sâm nằm xuống ép lấy nơi mềm mại của cô, ôm lấy mặt cô anh mút lấy làn môi đang hé mở của Tô Nhược..
- Nhược Nhược chúng ta kết hôn nhé..
Lúc này trong cô vừa trướng khó chịu,mà người đàn ông này lại nỉ non bên tai.
Rốt cuộc cô cũng rõ mục đích của anh rồi.
Tô Nhược thở hổn hển đánh lên ngực anh..
- Anh..anh khốn khiếp có ai cầu hôn như anh không...ưm
Anh ác ôn thúc nhẹ một cái,Tô Nhược nức nở ngửa đầu bị sóng tình hành hạ khiến mặt cô lúc này ửng hồng đáng yêu.
- Nhược Nhược lấy anh nhé, hôm nay anh phát hiện tiếng vợ chưa cưới không thích hợp để nói lên mối quan hệ chúng ta,anh muốn được gọi em là bà xã.
Đôi môi Tô Nhược cong lên,ngọt ngào thấm vào tim gan,cố chịu đựng cảm giác bức bí trong người, cô chu môi..
- Em cứ tưởng mình đã là vợ anh rồi?
- Anh yêu em.
Lời cô nói làm Cảnh Tử Sâm vui sướng không thôi,anh bật cười hôn sâu lên môi cô,thật sự anh cũng gắng gượng không nổi nữa rồi, nhanh chóng cử động..
- Thưởng cho em..
Từng đợt cao trào không ngừng vồ vập lấy bọn họ, đêm thật dài Tô Nhược tội nghiệp bị sóng tình vây lấy nức nở van xin..
Cảnh Tử Sâm biết thời gian dài ân ái đã khiến cho cô chịu không nổi, vì vậy anh gia tăng tốc độ điên cuồng động ở giữa hai chân cô.Âm thanh nơi kết hợp của anh và cô truyền đến theo động tác của anh càng lớn, sau nhiều lần ra vào, anh nằm trên người cô mặc cho khoái cảm bao phủ lấy hai người. Tô Nhược nặng nề thở gấp, nhịp tim giống như va mạnh vào lồng ngực, toàn thân vô lực.
Cảnh Tử Sâm lật xuống từ trên người cô, nhìn cô mềm nhũng.Anh mỉm cười thỏa mãn hôn lên mi mắt lên môi Tô Nhược,yêu thương siết chặt vòng tay..
- Đi tắm nhé, rồi anh tẩy trang cho em.
Anh nguyện làm tất cả cho cô, đều là do anh cam tâm tình nguyện. Cưng chìu cô, tùy cô, theo cô, nhìn cô vui vẻ cười, làm nũng như đứa trẻ, tim của anh liền cảm thấy thỏa mãn.
Cô gái của anh vốn người đơn thuần cao hứng thì lớn tiếng cười, tức giận thì lớn tiếng mắng, cuồng dã như con ngựa hoang khó có thể khống chế, làm nũng rồi lại khiến cho người ta điên đảo theo. Cô là như vậy, sống thay đổi qua từng phút nhưng cũng đủ để làm anh cảm thấy hạnh phúc, ôm lấy cô cũng đã đủ cho anh thỏa mãn rồi.
Nhưng thỏa mãn như vậy vẫn còn thiếu cái gì đó, mãi cho tới hôm nay nó mới được bổ sung vào, cô sẽ là vợ anh.
Cảnh Tử Sâm nhẹ nhàng ấn xuống một cái hôn ở môi cô, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, đây là vợ yêu của anh, duy nhất chỉ thuộc về một người là Cảnh Tử Sâm mà thôi.
👍👍👍⬅️⬅️⬅️

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.