Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh

Chương 162: Ngoại Truyện:CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI




Việc sống chung với Cảnh Tử Phong, Mễ Ái cũng chẳng dám hé răng với chị gái của mình.Vì thế chuyện cô bị tai nạn An Nhiên cũng không biết qua, cho đến khi lúc An Nhiên đang ung dung dưỡng thai ở nhà thì nhận được cuộc gọi của ông nội mình,cô ta mới tá hỏa rằng không biết Mễ Ái hiện tại đang ở đâu..
Lúc An Nhiên và Trác Tư Thành chạy đến khu chung cư Mễ Ái lưu trú.Vợ chồng Mễ lão gia đang ngồi trong nhà Mễ Ái nhưng chủ nhân thì chẳng thấy đâu, sắc mặt hai ông bà vô cùng khó coi.1
An Nhiên đã mang thai hơn năm tháng, bụng cũng đã thấy rõ, Trác Tư Thành lo lắng luôn bên cạnh chăm sóc cho vợ mình..
- Ông nội,bà nội..
An Nhiên Và Trác Tư Thành đi vào..
Mễ Lão gia nhìn cháu gái mang thai còn phải chạy đến đây nên có chút đau lòng..
- Hai đứa ngồi xuống đi...
Trác Tư Thành đỡ An nhiên ngồi xuống, lúc này An Nhiên mới lên tiếng..
- Ông bà đừng lo, Tư Thành đã cho người đi tìm Ái Ái rồi..
An Nhiên cũng lo không kém họ, thời gian qua do mang thai nên cô ít quan tâm đến Mễ Ái.Hai chị em cũng thường xuyên nói chuyện qua điện thoại nhưng Mễ Ái không hề nói qua việc con bé chuyển chỗ ở.Nhưng rõ ràng nhìn đồ đạc trong nhà vẫn còn nguyên vẹn đâu giống như chuyển đi đâu..
Mễ Lão Gia nhíu mày..
- Tư Thành cháu biết Cảnh Tử Phong là ai không?
Vì câu nói hỏi của Mễ lão gia mà cả Trác Tư Thành và An nhiên đều ngây ra, nhìn sắc mặt của hai người, là người từng trãi và lão luyện, Mễ Lão gia đanh giọng..
- Có biết không?
Trác Tư Thành chỉ là bất ngờ vì sao Mễ lão gia lại nhắc đến Cảnh Tử Phong, anh gật đầu.
- Biết ạ, Cảnh Tử Phong chính là em họ của cháu..Sao ông lại hỏi về cậu ấy..?
- Cái gì? Là em họ của cháu sao?
Sắc mặt Mễ lão gia càng khó coi hơn lúc vừa rồi..
Trác Tư Thành không rõ lí do,chỉ biết gật đầu..
Ba..
Tiếng vỗ bàn vang lên.
- Vậy cháu có biết mối quan hệ của Ái Ái và Cảnh Tử Phong không? Có thể bây giờ Ái Ái đang ở chung với cậu ta..
An Nhiên đưa mắt nhìn Trác Tư Thành, thật lòng Trác Tư Thành không hề biết gì, Cảnh Tử Phong lần này chẳng lẽ chơi lớn đến mức này sao..
An Nhiên cũng khó tin, em gái cô ta vốn rất nhúc nhát mà con bé từ xưa giờ có đời nào biết nói chuyện yêu đương gì với ai đâu.
Có sự nhầm lẫn nào ở đây không,cho rằng giữa Cảnh Tử Phong và Mễ Ái qua lại với nhau nhưng người mang tư tưởng truyền thống như Mễ Ái làm sao dám sống chung trước hôn nhân.
Trác Tư Thành lắc đầu.
- Cháu không biết nhưng ông ơi, có sự hiểu lầm nào ở đây không?
An Nhiên đồng thuận với chồng mình..
- Đúng vậy, Ái Ái nhà mình rất ngoan ngoãn con bé làm sao có thể gan đến mức đó..
Bà nội Mễ lúc này mới lên tiếng..
- An Nhiên, cháu còn nhớ Tuấn Khải không?
An Nhiên gật đầu, bà nội Mễ mình nói tiếp.
- Lúc tìm Mễ Ái không ra,gọi điện cho con bé không được, bà và ông của cháu có gọi cho Tuấn Khải.Dò hỏi thật lâu, thằng bé có nói qua thời gian gần đây Ái Ái có qua lại với một người đàn ông, Tuấn Khải nói rằng người đó tên là Cảnh Tử Phong, là Tổng giám đốc của Cảnh Thị.
An Nhiên hé miệng không nói nên lời,Trác Tư Thành âm thầm mắng chửi Cảnh Tử Phong..
Sự việc đến mức này mà còn dám giấu anh ta, để bây giờ anh ta làm sao trở tay cho kịp.
Mễ lão gia đanh mắt nhìn Trác Tư Thành..
- Nếu cháu vô tội thì ngay bây giờ đưa chúng ta đến nhà của Cảnh Tử Phong.
Trác Tư Thành âm thầm nuốt nước bọt, lần này chết chắc rồi.
Tình nghĩa anh em lần này xem như toang thật rồi.
Trác Tư Thành cười nhẹ..
- Ông nội hay ông và bà nội cứ ở đây, để cháu với An Nhiên đến đưa Ái Ái về cho ông bà được không..
Mễ Lão Gia đứng dậy, dù lớn tuổi nhưng sắc vóc còn rất oai phong , phất tay ra lệnh.
- Khônh cần, ta muốn đến xem tên khốn đó mặt mũi ra sao mà dám dụ dỗ cháu gái ta..
Trác Tư Thành biết tình hình này không thể nào cứu cánh được nữa đành thuận theo, cuối đầu cầu nguyện cho Cảnh Tử Phong.
👍👍👍⬅️⬅️⬅️

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.