Giao dịch ở Huyết Sơn thất bại, Mặc Gia không chỉ mất đi một kho vũ khí lớn, cơ hội giải mã tường lửa an ninh của Bộ Quốc Phòng, chương trình điều khiển vũ khí công nghệ cao cũng mất. Trong đường đua chiếm lấy thị trường vũ khí ở châu Á, Mặc Thiên bị Lục Vỹ Thần dẫn trước một đoạn, bây giờ vẫn chưa thể đuổi kịp.
Là người của gia tộc hắc đạo, tương lai sẽ có cả thế giới ngầm trong tay, không hoàn thành nhiệm vụ là một sai lầm không thể chấp nhận. Mặc Thiên bị chỉ trích, người có vai vế cũng chỉ trích, kẻ làm tay sai cũng chỉ trích, đó là nỗi nhục nhã quá lớn. Cũng vì những lời chỉ trích đó, Mặc Thiên bị người cha độc đoán đánh cho một trận mềm xương.
Không sao, hắn cũng không lạ gì với cách hành xử đó. Muốn ngồi ở vị trí không ai ngồi được, phải chịu được cảm giác không ai chịu được. Nếu không muốn đau đớn, nhất định không được mắc sai lầm.
Thị trường vũ khí ở châu Á đã không thể là một đường đua tài lực được nữa, muốn dẫn đầu thì cần có một bước nhảy vọt. Bước nhảy vọt đó cần một con chiến mã. Con chiến mã này không có sự lựa chọn nào tốt hơn Hà Tiết Âu.
- Con nhỏ đó có dùng được không? Ranh ma như cô ta tôi không tin.
Hoắc Phàm gặp Hà Tiết Âu một lần đx biết được là loại phụ nữ không dễ chơi, hống hách,lại còn ngôn cuồng. Còn nhớ cái chém của cô ta, báo hại hắn bị mất con chip. Mặc Thiên còn vì cô ta mà đấm hắn một phát đau điếng.
- Nguy hiểm nhưng có triển vọng!
- Triển vọng?
Mặc Thiên này có phải là đã bị ả đàn bà đó bỏ bù mê rồi không, nhìn được Hà Tiết Âu đó có triển vọng ở đâu. Hoắc Phàm trố mắt nhìn Mặc Thiên, Mặc Thiên biết Hắc Phàm có thành kiến nên dù muốn kiệm lời một chút cũng không thể.
- Cô ta là vợ của Lục Vỹ Thần, sẽ không ai gần gũi với hắn hơn cô ta. Tuy để khiến cô ta giúp chúng ta chống lại Lục Vỹ Thần rất khó nhưng cũng không phải không thể. Bởi vì cốt yếu là Hà Tiết Âu không yêu Lục Vỹ Thần.
Hóa ra là như vậy. Hoắc Phàm hiểu ra được liền gật gù hưởng ứng. Hà Tiết Âu muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân đó nhưng lại chưa có gan chống lại Lục Vỹ Thần. Chỉ cần có người chống lưng, cô ta đủ liều lĩnh để chống lại chồng mình. Mặc Thiên tốn công với người đàn bà đó như vậy, mục đích cuối cùng là để lợi dụng cô ta.
- Vậy chúng ta làm gì?
- Thứ cô ta muốn là một bạch mã hoàng tử. Trùng hợp hơn, tôi lại là bạch mã hoàng tử mà cô ta muốn.
Đối với đàn ông phải dùng mỹ nhân kế. Đối với phụ nữ thì phải lừa tình. Những thượng sách này tuy cũ nhưng chưa bao giờ mất tác dụng. Mặc Thiên từ lâu đã dùng nước cờ này với Hà Tiết Âu, chỉ là không ngờ lại dùng tới Hà Tiết Âu trong cục diện này.
Hoắc Phàm ngồi suy nghĩ một hồi mới chợt nhớ ra.
- Vương Khả Như sẽ không nói gì chứ?
Hắn quên mất ông chủ của hắn đã có vợ. Đàn bà rắc rối nhất là trong chuyện tình cảm, một khi ghen tuông thì chẳng biết trời cao đất dày gì nữa, sợ rằng Vương Khả Như sẽ phá hỏng kế hoạch.
Mặc Thiên còn chưa kịp trả lời, Vương Khả Như mở cửa bước vào. Toi rồi, vừa nhắc tào tháo là tào tháo đến.
Vương Khả Như nhìn chăm chăm Mặc Thiên, không nói gì. Mãi một lúc sau mới thở dài một tiếng rồi ra khỏi phòng.
Hoắc Phàm nhìn theo bóng lưng của Vương Khả Như mà không khỏi rùng mình. Phụ nữ khi ghen thật đáng sợ. Mới chỉ nghe kế hoạch như vậy mà cô ấy đã nhìn Mặc Thiên với ánh mắt chết chóc. Không phải là cảm giác ánh mắt hình viên đạn xuyên qua người, hay ánh mắt tràn ngập lửa hận thiêu cháy tất cả thành tàn tro. Đó là ánh mắt cảnh cáo, nếu bước chân vào hồ băng, mặt hồ sẽ vỡ, con người sẽ chết mà không kịp đau đớn hay giẫy dụa.
Hoắc Phàm đi ra ngoài hút thuốc lá, suy nghĩ về cuộc đời. Vương Khả Như đến gặp hắn, đuổi những người bảo vệ xung quanh đi.
Hoắc Phàm bỏ đuối thuốc xuống khỏi miệng.
- Cô tìm tôi?
- Phải!
Chà, làm việc cho Mặc Thiên lâu như vậy, gặp Vương Khả Như cũng được kha khá lần, chưa lần nào nhìn thấy cô ta có khí chất như hôm nay. Hừm, chắc là thành người phụ nữ của hắc đạo rồi, tâm hồn cô ta cũng bị hắc hóa, không còn trong sáng, yếu đuối như trước nữa.
- Tìm tôi có chuyện gì?
- Nhiệm vụ lần này anh làm đi. Mặc Thiên có con rồi, không tiện thân mật với người đàn bà khác.
Vương Khả Như xoa xoa bụng, Hoắc Phàm cảm thấy mọi thứ đến quá đột ngột, tạm thời không thể bình tĩnh.
- Tôi làm sao mà thân mật với ả đàn bà kia được?
Hắn và Hà Tiết Âu chém giết nhau một trận tả tơi như vậy, Hà Tiết Âu chín phần là muốn lấy mạng hắn, nói gì đến hai người có thể thân mật. Hai người bọn họ không thể nào.
- Mặc Thiên sẽ dẫn dụ cô ta đến. Đợi cô ta mắc câu, tôi bỏ thuốc, việc còn lại giao cho cậu. Cô ta sẽ là sự đã kích lớn nhất đối với Lục Vỹ Thần.
Lời nói rắn rõi, không hợp lý cũng nghe thành hợp lý. Hoắc Phàm không hoài nghi gì, hắn chỉ mãi nghĩ trong đầu cảnh xơi thịt. Hắn vẫn còn nhớ cảm giác động chạm vào da thịt của Hà Tiết Âu khiến hắn thích thú thế nào. Đây không phải là vận may mà phải là định mệnh.