Trời Sinh Một Cặp: Cực Phẩm Yêu Nghiệt

Chương 31: Đặc biệt chuẩn bị




Hà Tiết Âu ngây người. Mấy lời kia của Lục Vỹ Thần nghe thoáng qua cũng có chút bá đạo nhưng sự bá đạo của hắn trước giờ chưa có tiền lệ tốt đẹp. Lục Vỹ Thần mưu sâu kế hiểm vang danh thương trường ở khắp năm châu bốn biển, dễ dàng gì lại có ý tốt với cô. Hà Tiết Âu không muốn nghi ngờ cũng phải nghi ngờ.
- Người nhà họ Lục các người muốn tôi làm cái máy đẻ hay làm sát thủ giết người? Cái gì mà chỉ được thất bại trước anh, anh muốn huấn luyện tôi thành sát thủ thật chắc?
Người ta nói phụ nữ khi yêu rất ngu ngốc, chỉ khôn ngoan và tính toán với người mình không yêu. Hôn nhân lợi ích này của Hà Tiết Âu đã đi được một đoạn đường, Lục Vỹ Thần lại chưa từng yêu cầu một lợi ích gì rõ ràng, chẳng qua chỉ mượn cái danh con rể thị trưởng thành phố để công việc tiến triển thuận lợi hơn một chút. Hà Tiết Âu cảm thấy Lục Vỹ Thần sắp đề cập đến lợi ích thật sự rồi.
- Em đối với ai cũng đề phòng như cách em đề phòng tôi thì tối rồi.
Đột nhiên cái miệng độc đoán của Lục Vỹ Thần lại cười cười, cặp mắt đánh giá cơ thể cô một lượt từ đầu đến chân, chữ gian viết rõ trên mặt.
Kí ức nóng bỏng đêm qua lại hiện ra, Hà Tiết Âu rùng mình một cái. Cảm giác tê đến ngây dại còn rõ mồn một như vừa mới xong. Bao nhiêu vết xanh, đỏ chứng tỏ cho một đêm mãnh liệt vẫn còn hiện hữu trên da thịt, Hà Tiết Âu xấu hổ quay mặt sang chỗ khác.
- Vợ anh suýt nữa bị người ta ăn thịt, anh không báo thù cho tôi thì thôi, còn ở đây mỉa mai tôi.
- Như vậy là đáng đời em. Không đúng sao?
Hai chữ đáng đời như sét đánh nganh tai, Hà Tiết Âu lại lần nữa không chống đỡ được tình huống bất ngờ. Lục Vỹ Thần không có tính người, không có tính người một chút nào cả.
- Trước giờ có ai đòi giết anh chưa?
- Nhiều đến đếm không xuể… nhưng chưa kẻ nào dí được sống vào đầu tôi.
Lục Vỹ Thần vừa nói hết câu, Hà Tiết Âu đã chĩa súng vào đầu hắn. Hắn không có chút bất ngờ hay sợ hãi nào, cứ như biết trước được Hà Tiết Âu sẽ làm như vậy. Hắn cười vui vẻ như chẳng có gì to tát, tay gạt nòng súng đang chĩa vào đầu mình sang một bên, từ tốn nói.
- Em bỏ thuốc tôi, tôi đâu có tính sổ với em. Vậy em bị người khác bỏ thuốc, tôi làm sao tính sổ được. Đây chỉ là chút quả báo đến sớm của em thôi, em muốn tính sổ thì tự đi mà tính.
Hà Tiết Âu có rất nhiều động lực để giết chết người đàn ông trước mặt nhưng không hiểu sao lần nào cũng dễ dàng bỏ cuộc, bỏ cuộc trong sự bất lực hoàn toàn. Bản thân vừa chống đối, vừa qui phục, không hiểu là loại ý niệm gì.
- Tôi còn muốn bắn nữa, mau bảo người chuẩn bị điểm bắn cho tôi đi!
Hà Tiết Âu bất lực rồi, đấu sức lực với hắn cũng không lại, đấu lý luận với hắn cũng không được. Hà Tiết Âu trước giờ dù có thấy bại cũng không để bản thân mất mặt, đến khi gặp gỡ Lục Vỹ Thần mới cảm thấy bản thân của mình thật vô dụng, tự tôn cũng vứt bỏ, liêm sỉ cũng không cần, cao ngạo thế nào cũng có hắn cao ngạo hơn.
Thôi thì lời nói cũng đã nói ra rồi, ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn để giữ được chữa tín của bản thân. Sau này như thế nào thì là việc của sau này.
Lục Vỹ Thần ra hiệu cho nhân viên chuẩn bị, mấy phút sau mọi thứ đã chuẩn bị xong. Họ được dẫn đến một phòng khác, nhân viên ngỏ ý đổi loại súng khác như Hà Tiết Âu khước từ, chỉ muốn dùng bảo bối trong tay để bắn.
Màn thép được kéo lên, Lục Vỹ Thần đã lui về phía sau ngồi vắt chân thư thái. Đèn phòng bắn được bật lên, đập vào mắt Hà Tiết Âu là mấy chục bia bắn di chuyển không theo một quỹ đạo nào, tốc độ tương đương tốc độ chạy của con người, điểm độc đáo nhất phải kể đến chính là gương mặt của Mặc Thiên được gắn làm tiêu điểm.
- Ha, thế này mà anh cũng làm được?
Hà Tiết Âu cạn lời với màn chuẩn bị đặc biệt này. Nhìn thấy gương mặt khốn kiếp mà không biết nên tức giận hay buồn cười.
- Thích không? Cái này tôi đặc biệt chuẩn bị cho em đó!
- Trò trẻ con như vậy mà anh cũng bày ra được sao?
- Giúp em xả giận là được rồi. Lẽ nào em không nỡ bắn?
Lục Vỹ Thần điềm đạm, trong sự điềm đạm có sự khiêu khích.
- Tên khốn thối tha đó có gì mà không nỡ, bắn nát đầu hắn cũng không đủ để tôi xả giận!
Ngòi nổ của Hà Tiết Âu lại bị châm rồi, điên cuồng dùng khẩu tiểu liên cực hạn kia truy sát các mục tiêu, hồng tâm nào cũng bị bắn xuyên thủng. Hồng tâm bị bắn hết hà Tiết Âu vẫn chưa dừng lại, robot còn chạy là cô còn bắn, bắn đến khi nào không còn con robot nào chạy trong tầm mắt nữa.
Lục Vỹ Thần nhìn sự điên cuồng đó của Hà Tiết Âu lại lấy làm thú vui. Hắn còn chưa ra tay đã có người thay hắn cho Hà Tiết Âu một bài học vì tội dám bỏ thuốc kích dục vào nước của hắn, còn khiến cô van xin hắn động phòng với mình. Hắn ngồi không hưởng lợi, đến cả tình địch cũng không cần tiêu diệt, tình địch của hắn tự bị triệt tiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.