Hạ Thiên Tịch cũng không vì những việc này mà đi dò hỏi Hạ Thanh, nếu Hạ Thanh không muốn cho y biết, y sẽ giả vờ không biết là được.
Mà Úc Trục Thiên thấp thỏm bất an chờ đợi một ngày cũng không thấy Hạ Thiên Tịch trả lời, tuy lúc này không còn bị Hạ Thiên Tịch coi thành bệnh nhân tâm thần nữa, nhưng vẫn bị Hạ Thiên Tịch từ chối cho vào cửa, Hạ Thiên Tịch chỉ nói cho hắn, nếu phụ thân không thừa nhận hắn, như vậy y sẽ vĩnh viên không thừa nhận hắn.
Trong chuyện này, cho dù Úc Trục Thiên cũng là người bị hại, nhưng Hạ Thiên Tịch vẫn không thể dễ dàng tha thứ cho Úc Trục Thiên được, phụ thân trước kia đã chịu khổ nhiều như vậy, nếu Úc Trục Thiên đối với phụ thân chỉ là thích chứ không phải yêu, như vậy y cũng không muốn cho phụ thân vì mình mà phải chịu ủy khuất cầu toàn.
Hạ Thiên Tịch cảm thấy hiện tại mình đã lớn, cho nên y sẽ không trở thành gánh nặng cho phụ thân, y chỉ muốn phụ thân cũng có thể đủ vui vẻ hạnh phúc mà sống, nếu Úc Trục Thiên không phải người phù hợp nhất với phụ thân, như vậy y sẽ trợ giúp phụ thân tìm được người phù hợp nhất với mình.
Mà Úc Trục Thiên bên kia có được câu trả lời của Hạ Thiên Tịch, tuy nói trong lòng có chut thât vọng cùng chua xót, nhưng cũng khiến hắn đủ hưng phấn, ít nhất con trai không có vì những việc này mà chán ghét hắn, nếu như vậy, hiện tại hắn chỉ cần đi lấy lòng lão bà là được rồi, chỉ cần có được lão bà trong tay, như vậy về sau một nhà ba người bọn họ không phải có thể trải qua những ngày hạnh phúc vui sướng chung sống bên nhau sao.
Cho nên, việc đầu tiên Úc Trục Thiên phải làm là bắt đầu dồn hết tâm trí theo đuổi Hạ Thanh.
Lúc này, Úc Trục Thiên theo đuổi Hạ Thanh cứ gọi là lộ liễu quá mức, khiến cho rất nhiều nhà truyền thông ở Liên Bang đều sôi nổi đưa tin về việc này, hơn nữa lúc này còn khiến cho xã hội thượng lưu xảy ra oanh động không nhỏ.
Dù sao, Úc Trục Thiên cũng coi là đầu rồng trong ngành kinh doanh ở thứ nguyên tinh tế, mà Hạ Thanh còn là nguyên soái tối cao của Liên bang, hai người kết hợp đại biểu thế lực sau lưng thật đúng là không thể khiến người khinh thường.
Đến lúc đó, chỉ sợ Liên Bang chính là nhà dưới cùng độc đại của Úc gia.
Vốn dĩ, một mình Hạ Thanh không có bất luận thế lực gì sau lưng mà trở thành nguyên soái Liên bang cũng đã khiến rất nhiều người không hài lòng, hiện tại nếu anh có thể cùng Úc Trục Thiên kết hợp, chỉ sợ về sau không còn có ai dám không hài lòng với Hạ Thanh.
Hơn nữa, chuyện này đối Úc gia cũng coi như là dệt hoa trên gấm.
Nhưng càng khiến người nói chuyện say sưa chính là Úc Trục Thiên cư nhiên sẽ chủ động theo đuổi Hạ Thanh, này giống như chuyện sét đánh ngang tai khiến người trợn mắt há mồm, mặc cho là ai cũng sẽ không nghĩ tới bình thường phong lưu thành tính Úc Trục Thiên cư nhiên sẽ chủ động theo đuổi Liên bang Hạ nguyên soái, này thật sự là một hình chỉ nghĩ thôi cũng khiến người cảm thấy thập phần quỷ dị.
Bức ảnh trên báo là như này, Úc Trục Thiên một tay cầm một bó hoa lan hồ điệp trắng, từng bông hoa như những chú bướm xinh đẹp đang nhẹ nhàng bay mua, có ý nghĩa là hạnh phúc đang tới.
Úc Trục Thiên đứng ở trước xe quân dụng của Hạ Thanh, trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy ý cười hạnh phúc, đôi mắt đào hoa hẹp dài mang theo vài tia mị hoặc, khóe miệng gợi lên một mạt mỉm cười, ánh mắt ôn nhu nhìn Hạ Thanh, biểu tình chuyên chú nghiêm túc.
Mà Hạ Thanh, ăn mặc một thân quân trang chỉnh tề nghiêm túc, khuôn mặt không biểu tình nhìn Úc Trục Thiên, đôi mắt tràn ngập lạnh lẽo cùng thờ ơ.
Hình ảnh này, nhìn thế nào cũng thấy thật quỷ dị.
Úc Trục Thiên theo đuổi Hạ Thanh lộ liễu như vậy, khiến rất nhiều người đều âm thầm mà hoài nghi, Úc Trục Thiên này có thể thật lòng sao?
Không thể đi!Cho nên, rất nhiều tin tức tiêu đề là như này ――
《 Úc gia chủ lộ liễu theo đuổi Hạ nguyên soái, có thật lòng hay không??? 》
《 Úc gia chủ tái xuất phong lưu, có thể đoạt được trái tim của Hạ nguyên soái hay không??? 》
......
Rất nhiều tin tức đều mang theo thái độ hoài nghi rất lớn về việc Úc Trục Thiên theo đuổi Hạ Thanh, thậm chí ngay cả dấu chấm hỏi hoài nghi cũng đánh 3 cái, để chứng tỏ thái độ nghiêm trọng hoài nghi của bọn họ.
Úc Trục Thiên vừa ngủ dậy nhìn thấy bài báo này sắc mặt liền đen, lập tức phát ra bực bội, một tay đem tờ báo ném mạnh lên bàn trà trước mặt: "Lập tức, lập tức, nhanh chóng đem mấy tòa soạn, truyền thông này ngậm miệng lại cho ta."
Úc Diệp thật sự muốn cười, ai bảo bình thường thúc thúc không đàng hoàng như vậy, người ta hoài nghi cũng không phải là rất bình thường sao!
Nhưng mà, tránh cho thúc thúc thật sự phát hỏa, Úc Diệp lập tức vận dụng quan hệ mạnh mẽ trấn áp mấy bài tin tức này, ngày hôm sau truyền thông liền sôi nổi là không thể nghi ngờ.
Nhưng ngàyđầu tiên đưa tin vẫn là bị truyền ra ngoài, Hạ Thiên Tịch nhìn thấy bài báo này khi còn đang ăn cơm, lập tức phun ra một miệng canh, y cũng không nghĩ tới Úc Trục Thiên ngày thường là một người anh minh sáng suốt như vậy cư nhiên sẽ dùng phương pháp vụng về như thế theo đuổi phụ thân. Phải biết rằng phụ thân hiện tại chính là nguyên soái Liên bang, tác phong theo đuổi làm nhục anh thế này, phụ thân có thể đáp ứng hắn mới là kỳ tích!
"Chậm một chút." Lăng Thần ngồi ở bên người y nhìn y đầy miệng nước canh chảy ra từ khóe miệng, rút ra giấy ăn giúp y lau lau khóe miệng, đôi mắt nhàn nhạt liếc nhìn tin tức trên báo, khóe miệng run rẩy một chút thật nhỏ khó phát hiện.
Tính cách Hạ Thanh và Hạ Thiên Tịch không giống nhau, nếu dùng chiêu này theo đuổi Hạ Thiên Tịch còn được, nhưng nếu dùng chiêu này theo đuổi Hạ nguyên soái, có lẽ chỉ có thể dẫn tới tâm tình càng thêm chán ghét của Hạ nguyên soái mà thôi!
Quả nhiên, bên dưới bản tin chính là Hạ nguyên soái ánh mắt lạnh lùng nhìn Úc Trục Thiên, cho phó quan tiếp nhận hoa của Úc Trục Thiên sau đó cầm lấy trực tiếp ném xuống đất trước mặt Úc Trục Thiên, nhưng Hạ Thiên Tịch cảm thấy, lúc ấy phụ thân tuyệt đối muốn đem hoa này ném lên mặt Úc Trục Thiên cơ.
"Ngươi nói Úc Trục Thiên này có phải quá ngốc hay không." Hạ Thiên Tịch uống một ngụm canh buông tờ báo trong tay, ngẩng đầu nhìn Lăng Thần nói.
"Có lẽ hắn chỉ là chỉ số EQ thấp thôi!" Đúng vậy, từ tin tức trước mặt có thể nhìn ra chỉ số EQ của Úc Trục Thiên thấp đến đáng sợ.
Ngay cả Lăng Thần cũng không nghĩ tới, EQ của Úc Trục Thiên cư nhiên thấp như vậy, quả thực có chút không thể tưởng tượng nổi.
"Ừ" Hạ Thiên Tịch phi thường tán đồng gật gật đầu, EQ thấp đến đáng sợ Úc Trục Thiên quả thực có chút khiến người vô ngữ.
"Đúng rồi, hình như ngươi còn chưa tặng hoa cho ta lần nào nhỉ?" Hạ Thiên Tịch đặt tờ báo đang cầm trong tay xuống chớp chớp hai mắt lấp lánh nhìn Lăng Thần.
Lăng Thần tà khí nhướng nhướng mày, "Ngươi thích hoa?"
Hắn chính là nhớ rõ Hạ Thiên Tịch không thích hoa cỏ gì đó, bằng không hắn đã sớm tặng.
Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, đúng rồi, y đúng là không thích hoa.
Lăng Thần từ trong túi tiền lấy ra một cái vòng cổ tinh xảo màu bạch kim, trên vòng cổ là một mặt ngọc đá quý màu trắng tinh xảo, hắn đưa tới trước mặt Hạ Thiên Tịch nói: "Ta cảm thấy ngươi hẳn là thích nên mua, nhìn thích không?"
Hạ Thiên Tịch nhếch môi cười gật gật đầu, vươn tay sờ sờ vòng cổ Lăng Thần vừa mới tặng trước đó không lâu bĩu môi nói: "Nhưng mà, cái này ta còn chưa đeo được 1 tháng đâu!"
Thứ nhất, Lăng Thần thích tặng đồ cho y đều là một ít vòng cổ, đồng hồ linh tinh gì đó, Hạ Thiên Tịch mỗi ngày vui nhất chính là thu lễ vật tuy nói những thứ này không đáng bao nhiêu tiền, đương nhiên y cũng có thể mua được, đồ vật Lăng Thần nhìn chúng tuy rằng không đáng tiền nhưng cũng không phải người thường có thể mua được.
Nếu là đồ vật quá kém, Lăng Thần cũng không có khả năng nhìn trúng.
Nhưng Hạ Thiên Tịch chưa từng thu được lễ vật đối với việc thu lễ vật rất là làm không biết mệt, nếu Hạ Thiên Tịch thích thu lễ vật như vậy, Lăng Thần liền vắt óc bày mưu tìm kế mỗi ngày tìm kiếm một ít đồ tinh xảo đưa cho Hạ Thiên Tịch.
Vì hiện tại bọn họ đang ở trường quân đội Neville, là có thể ra ngoài ở, cũng không nhất định phải ở trong trường học, cho nên rạng sáng mỗi ngày cùng Hạ Thiên Tịch đến trường, buổi chiều tan học lại cùng nhau trở về nhà nhỏ của bọn họ.
Nhà nhỏ này là Lăng Thần mua, hai người cùng nhau bố trí trang hoàng, phong cách đều là theo sở thích của Hạ Thiên Tịch, nhà tuy không lớn, nhưng lại nơi nơi lộ ra ấm áp.
Lăng Thần thích nhất chính là loại không khí ấm áp này, nếu nhà quá lớn, ngược lại không có cái loại không khí ấm áp này, cho nên hắn liền không mua nhà quá lớn.
"Đúng rồi, một lát nữa ngươi cùng ta về nhà một chuyến, Úc Trục Thiên gây ra chuyện này, chỉ sợ phụ thân muốn hoài nghi ta, cho nên ta phải về nhà một chuyến."
"Được!"
Hai người ăn cơm chiều, thừa dịp trời còn chưa tối liền về tới Hạ gia.
Lăng Thần cảm thấy Hạ Thanh có lẽ cũng có vài lời muốn nói riêng với Hạ Thiên Tịch, cho nên liền chờ ở trong xe không đi ra.
Hạ Thiên Tịch một mình một người vào trong nhà, Hạ Thanh nhìn nhìn bên cạnh y không có Lăng Thần, hơi hơi nhíu mày một chút, ngay sau đó khuôn mặt vẫn như cũ không có biểu tình gì.
"Phụ thân" Hạ Thiên Tịch đi vào đại sảnh thực nhõng nhẽo mà gọi một tiếng, sau đó ngồi vào phía đối diện Hạ Thanh hỏi: "Người gọi con về có chuyện gì sao?"
Y chớp chớp đôi mắt sáng long lanh, đặc biệt ngây thơ cụ.
Hạ Thanh nhìn y một cái, sau đó ném tờ báo trong tay tới trước mặt Hạ Thiên Tịch, tờ báo chính là cái mà Hạ Thiên Tịch vừa mới xem sáng nay, nội dung giống nhau y như đúc.
Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt, cảm thấy có điểm chột dạ ngẩng đầu trộm nhìn Hạ Thanh vẻ mặt không có biểu tình gì, ngay sau đó chớp chớp mắt vô tội nói: "Đây là có chuyện gì? Phụ thân, Úc Trục Thiên này đầu bị lừa đá sao? Hắn sao lại theo đuổi phụ thân?"
Y giả bộ vô tội, giống như hoàn toàn không biết chuyện này vậy.
Mặt Hạ Thanh vẫn không có biểu tình gì, hai mắt hờ hững nhìn Hạ Thiên Tịch không nói gì.
Hạ Thiên Tịch: "......"
Bị phụ thân dùng đôi mắt như vậy nhìn chằm chằm, y thật sự là áp lực như núi!
Da đầu Hạ Thiên Tịch có chút tê dại, ngẩng đầu nhìn Hạ Thanh hắc hắc cười ngây ngô, cười đến đặc biệt ngây thơ vô số tội.
Nhưng dưới ánh mắt lạnh nhạt chăm chú của Hạ Thanh, nụ cười của Hạ Thiên Tịch dần trở nên khô cằn, thậm chí cuối cùng vẻ mặt đều trở nên cứng đờ, giật giật khóe miệng không cười nổi.
Chờ Hạ Thiên Tịch không cười nổi, Hạ Thanh hồi lâu mới lạnh lùng hỏi một câu: "Con có phải đã sớm biết hay không?"
Giọng nói tràn ngập lạnh lùng cũng xa cách.
..........