Trọng Sinh Chi Nghiệt Nô Ngược Bạo Quân

Chương 23: Làm bạn với vua ở điện Trường Minh




Hôm nay lâm triều, La Duy đứng cạnh Hưng Võ đế, sau khi bãi triều, y lại cùng Hưng Võ đế trở lại điện Trường Minh. Hưng Võ đế đã sai người bố trí bàn cho La Duy ở phía bên phải ngài. Vì thế La Duy an vị ngồi cạnh Hưng Võ đế đọc sách viết chữ, Hưng Võ đế nằm ở ngự án phê duyệt tấu chương, một lớn một nhỏ đều không nói chuyện, nhưng lại không hề có cảm giác cô đơn.
Thỉnh thoảng sẽ có đại thần vào điện dâng tấu, Hưng Võ đế cũng không bảo La Duy tránh đi, muốn y nghe hết toàn bộ. La Duy nghe đại thần tấu sự, tám chín phần mười là có liên quan đến án quặng Úc Châu. Đây là vụ án lớn của Hưng Võ đế, kiếp trước khi Bình Chương đế Long Huyền lên ngôi, chân tướng mới sáng tỏ, chân tướng này không ai có thể ngờ tới, hữu tướng Liễu Song Sĩ chính là kẻ cầm đầu vụ tham ô kia. Long Huyền muốn lên ngôi Hoàng đế, phải mua chuộc nhân tâm, phải bồi dưỡng quân đội của chính mình, mà hết thảy đều không thể thiếu tiền tài. Mỏ quặng Úc Châu đã sớm thành mỏ quặng tư gia của nhị hoàng tử Long Huyền, khai thác được đồng, sắt tạo ra thành binh khí, rồi khoáng sản, cũng đều thành tài sản của Long Huyền nhằm đoạt lấy thiên hạ.
La Duy nhìn tấu chương trước mặt, trong lòng lại tính toán, phụ thân y lúc này đây có thể bắt kẻ đầu sỏ không? Muốn lật đổ Long Huyền, trước hết phải lật đổ hậu phương vững chắc phía sau Long Huyền – hữu tướng Liễu Song Sĩ. Khi Long Huyền mới từ trong bụng Liễu phi chui ra, Liễu thị đã bắt đầu vì Long Huyền mà mưu đồ đế vị, đến nay đã mưu đồ mười sáu năm, đại thụ dĩ nhiên trưởng thành, đâm hoa kết quả, phải diệt trừ ra sao để không tổn hại bản thân đây?
La Duy đang suy nghĩ, thì Tôn thái y của thái y viện tới gặp Hưng Võ đế, nói là Liễu quý phi nương nương đêm qua động thai, hiện đã uống thuốc, mẫu tử bình an. Hưng Võ đế chẳng nói một câu nào với Tôn thái y, chỉ “Ừ” một tiếng, Tôn thái y cũng hành lễ lui ra ngoài.
La Duy lại cảm thấy xao động, Liễu phi lúc này đã mang thai bảy tháng, La Duy biết đứa con này của Liễu phi không có khả năng sống, kiếp trước sau khi Liễu phi sảy thai, giấu diếm Hưng Võ đế ba ngày, sau khi hoàng hậu nương nương – đại cô cô của y tới hỏi thăm, trong cung lại đột nhiên truyền ra tin tức Liễu phi sảy thai. Kiếp trước, La Duy nghe theo lời Long Huyền, ra vẻ khờ dại, đứng trước mặt mọi người ở Thượng thư phòng nói, chẳng phải hoàng hậu nương nương đã cho Liễu nương nương ăn gì đó sao? Ta hôm nay mới biết hoa hồng sẽ khiến nữ nhân sảy thai đấy. Sau đó Thái Hậu phát hiện hoa hồng trong điện của hoàng hậu, đây chính là khởi đầu mối bất hòa Đế – Hậu.
“Duy nhi.” Hưng Võ đế thấy La Duy ngừng bút, không biết suy nghĩ cái gì đến phát ngốc, liền hỏi: “Ngươi suy nghĩ cái gì vậy?”
La Duy vội vàng trưng ra vẻ mặt tươi cười, nói với Hưng Võ đế: “Tiểu thần đang nghĩ về vụ án Úc Châu, gia phụ vì vụ này mà lo lắng không nguôi.”
Hưng Võ đế nói: “Ngươi cũng biết chuyện này?”
La Duy nói: “Gia phụ mấy ngày nay thường bỏ bữa, tiểu thần hỏi gì cũng không nói, thỉnh thoảng còn nóng nảy lẩm bẩm vài câu gì đó, Úc Châu đáng chết.”
“Ồ? Vậy phụ thân ngươi còn nói cái gì?”
“Chưa nói cái gì ạ, chẳng qua nhị ca của tiểu thần có nói…” La Duy nói tới đây, làm như đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngậm miệng.
Hưng Võ đế hỏi: “Sao lại không nói? Nhị ca ngươi nói cái gì?”
La Duy lắc đầu: “Gia phụ không cho tiểu thần nói bậy, người vì chuyện này còn mắng nhị ca một trận.”
“Ngươi nói cho trẫm nghe xem.” Hưng Võ đế nghe đến đây chợt hứng thú, “Trẫm sẽ không mắng ngươi.”
La Duy nhìn Hưng Võ đế.
Hưng Võ đế bật cười nói: “Sao, ngươi không tin trẫm?”
La Duy lập tức lắc đầu, nói: “Nhị ca nói vụ án Úc Châu phải điều tra thật kĩ, chỗ này có thể khai thác ra đồng ra sắt để rèn thành binh khí gì đó, nếu mấy thứ này bị người khác trộm đi, vậy thì…” La Duy ngập ngừng, “Kẻ này hẳn là dụng tâm hiểm ác, tính toán khôn lường.”
Hưng Võ đế gật đầu, “Vậy phụ thân ngươi nói như thế nào?”
La Duy nói: “Gia phụ khi đó đuổi tiểu thần ra khỏi phòng, tiểu thần chỉ nghe thấy người mắng nhị ca nói chuyện giật gân, còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn hay sao.”
“Vậy ngươi nghĩ như thế nào?” Hưng Võ đế hỏi La Duy.
“Tiểu thần?” La Duy suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Nếu là tiểu thần, tiểu thần sẽ đi Úc Châu nhìn tận mắt, không thì phải tới chỗ thợ mỏ hỏi han, tiểu thần không tin án này không thể giải quyết.”
Hưng Võ đế cười lấy tay chọc chọc La Duy, “Đọc sách đi, lát nữa trẫm sẽ kiểm tra ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.