C13. Minh Châu (thượng)
2020.03.30 ~ 2020.04.15
Trời còn chưa sáng, Vệ Cẩm Dương đã bị cung nữ đào lên từ trong đệm chăn ấm áp. Hôm nay là ngày đầu tiên lão tướng quân tiến cung giảng bài, thời gian ông yêu cầu Vệ Cẩm Dương rời giường không giống với lão thái phó, lão thái phó chỉ yêu cầu sáng sớm đi học, nhưng lão tướng quân lại yêu cầu Vệ Cẩm Dương văn kê khởi vũ (1), gà gáy liền rời giường.
Bị cung nữ nâng dậy, Vệ Cẩm Dương dùng tay nhỏ mũm mĩm xoa xoa đôi mắt buồn ngủ mông lung, muốn nỗ lực làm cho bản thân thanh tỉnh một chút.
Tuy rằng dậy sớm như vậy làm tâm tình của hắn cực kỳ không tốt, nhưng mà trong lòng hắn cũng không dám oán giận. Kiếp trước hắn tuy là một kẻ không nên thân, nhưng đối với một nhân vật đức cao vọng trọng, hộ quốc công thần như Vu Minh Trung vẫn luôn phi thường tôn kính, cho dù... lão nhân gia ngài lại vô cùng coi thường hắn.
Đời này đã có vinh hạnh trở thành đồ đệ của Vu Minh Trung, Vệ Cẩm Dương trong lòng cao hứng còn không kịp, như thế nào sẽ đi oán giận a. Đừng quên, lý tưởng đời này của hắn chính là trở thành đại anh hùng đỉnh thiên lập địa, đại tướng quân a!
Được cung nữ hầu hạ rửa mặt, mặc trang phục xong, Vệ Cẩm Dương lúc này mới xem như hoàn toàn tỉnh táo, đem sợi buồn ngủ còn sót lại trong xương cốt kia cấp tốc tiêu diệt. Lúc này huynh đệ Lưu Minh, Lưu Nhân cũng đã bị người Lưu gia đưa đến Chiêu Dương điện. Nếu Vệ Cẩm Dương đã thay đổi tiên sinh, Lưu gia huynh đệ là thư đồng của Vệ Cẩm Dương tự nhiên cũng thay đổi theo hắn.
Vệ Cẩm Dương vốn dĩ cho rằng tiểu mập mạp Lưu Minh này chỉ tham ngủ, nhất định sẽ bởi vì hôm nay phải dậy sớm mà uể oải, lại không ngờ rằng tinh thần nhóc cư nhiên phá lệ phấn chấn. Chẳng lẽ bởi vì dù tuổi còn nhỏ nhưng máu chảy trong người bọn nhóc vẫn là dòng máu tướng môn, cho nên vừa nghe đến có thể học võ liền vui vẻ, không giống như lúc đến học với lão thái phó? Nhìn Lưu gia huynh đệ có vẻ phi thường hưng phấn, Vệ Cẩm Dương lung tung phỏng đoán.
"Hôm nay Lưu Minh thế nào lại không ngủ gà ngủ gật?" Vệ Cẩm Dương mở miệng hỏi, mang theo ý tứ trêu chọc, chỉ tiếc hắn vừa mở miệng thì chính là đồng âm nãi thanh nãi khí, không cách nào thể hiện khí thế của Yến Vương điện hạ. Quá bất đắc dĩ!
"Về sau chúng ta chính là đến học với tướng quân, mẫu thân nói biểu muội cũng là môn sinh của ngài, sẽ đến học cùng chúng ta. Sáng sớm phải có tinh thần đi học, không thể để biểu muội xem thường!" Lưu Minh phồng lên mặt bánh bao, khuôn mặt nhỏ trắng nõn lại nổi lên một mạt hồng sắc, bộ dáng thập phần ngượng ngùng.
Tiểu hài tử bây giờ thật là... trưởng thành quá sớm. Nghĩ tới Yến Vương điện hạ hắn lúc năm sáu tuổi căn bản không hề đối với tiểu nữ nhi sản sinh bất luận hảo cảm gì, chỉ biết ngây ngốc rong chơi khắp nơi. Tiểu bàn tử này đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong (2). Xem bộ dáng này rõ ràng là đối với biểu muội kia rất có hảo cảm. Lưu Minh chỉ vì một tiểu biểu muội liền hưng phấn như thế, thật là, từ nhỏ đã là một tên háo sắc mà.
Đối lập mới thấy, Yến Vương hắn khi còn nhỏ tuy rằng có chút tùy hứng, nhưng vẫn là một ngoan bảo bảo thực thuần lương nha. Chỉ là không biết biểu muội này của Lưu Minh là thân thích thế nào, cư nhiên có thể cùng bọn họ tiến cung đi học, còn là đồ đệ của lão tướng quân? Không biết là thật hay giả! Có rất nhiều thời điểm, lời nói của tiểu hài tử đều không phải sự thật. Nói không chừng là tiểu cữu mẫu vì có thể dụ dỗ Lưu Minh đi học, mới nói dối như vậy, Vệ Cẩm Dương ấp úng nghĩ.
"A Minh, mẫu thân nói ở bên ngoài không thể gọi biểu muội là biểu muội, chúng ta phải gọi là... gọi là... Ân? Quận chúa điện hạ!" Vệ Cẩm Dương còn chưa nghĩ xong, thanh âm của Lưu Nhân liền vang lên. Tiểu hải tử nâng má, suy nghĩ hồi lâu mới nghĩ ra phải xưng hô vị tiểu biểu muội này thế nào.
Quận chúa điện hạ? Tiểu nữ nhi của tiểu hoàng thúc tổ cùng tiểu di? Kiếp trước được xưng là "Tử Vân đệ nhất mỹ nhân", hoàng cô kiêm biểu muội? Lại là một cái đùi có bối cảnh thực cường đại bay tới trước mặt hắn, hơn nữa cái đùi này hiện tại vẫn là một tiểu hài tử, ôm thật tốt a! Hiện tại muốn cùng hoàng cô kiêm biểu muội này thành lập quan hệ cô chất hoặc là biểu huynh muội tốt đẹp tuyệt đối không khó! Quả nhiên, Yến Vương điện hạ hắn nhất định là trời cao sủng nhi, nhận đủ chiếu cố a.
Cái đùi này tên gọi là Vệ Minh Châu, là tiểu nữ nhi của Vân Tương Vương Vệ Thiệu Đường cùng tiểu di nhà hắn, phía trên có hai vị huynh trưởng, đại ca Vệ Minh Ngọc so với Thái Tử đại ca nhà hắn lớn hơn một tuổi, là thanh niên tài tuấn nổi tiếng ở Tử Vân. Nhị ca Vệ Minh Lãng tuy rằng tư chất bình thường, nhưng cũng ở quân doanh làm nên tên tuổi.
Bản thân Vệ Minh Châu càng lợi hại. Căn cứ vào ký ức kiếp trước, phụ hoàng hắn, Kính Hòa đế Vệ Minh Đức, dưới gối chỉ có hai nữ nhi, Cẩm Chức hoàng muội gả đi man di, Cẩm Tú hoàng muội lại là thịt nơi đầu quả tim của phụ hoàng, phụ hoàng thực sự luyến tiếc đem nữ nhi bảo bối gả xa. Bởi vậy, khi đệ nhất cường quốc Hiên Viên hoàng triều hướng Tử Vân bọn họ yêu cầu liên hôn, vị hoàng cô này liền được phong làm "Ninh Quốc đại trưởng công chúa", gả đi Hiên Viên, trở thành Hoàng hậu của Hiên Viên hoàng triều.
Nếu hiện tại hắn cùng Hoàng hậu tương lai của Hiên Viên hoàng triều thành lập tình cảm hữu nghị tốt đẹp, hơn nữa vẫn luôn đem phần hữu nghị này duy trì, sau này dù có biến cố gì, tương lai của hắn cùng mẫu hậu, tiểu lục cũng sẽ có được một bảo đảm. Chẳng sợ chính mình cuối cùng trốn không thoát vận mệnh gông xiềng, chú định cùng Vệ Cẩm Hoa là tử địch, Vệ Cẩm Hoa sau khi đăng cơ có lẽ sẽ vì tầng này quan hệ này mà suy tính lại có nên động thủ với mẫu tử bọn họ hay không!
Cái đùi Vệ Cẩm Hoa không thay đổi tự nhiên là tốt nhất, nhưng thêm một cái đùi là thêm một đường sống a. Nếu đùi này cuối cùng vẫn ôm không được, có Vệ Minh Châu cũng là có nhiều thêm một đường lui không phải sao?
Hơn nữa, bất luận tính xa hay gần, hai huynh trưởng của Vệ Minh Châu đều ở quân doanh, tương lai nhất định đảm đương chức vị trọng yếu. Mục tiêu tương lai của hắn là Đại tướng quân, nếu dựa vào Vệ Minh Châu lôi kéo quan hệ với hai vị này, tương lai hắn vào quân doanh cũng có thể lăn lộn không tệ. Đây chính là vì tương lai của bản thân mà lót đường a.
Vệ Cẩm Hoa cho dù thần thông quảng đại cũng sợ là không thể nhúng tay vào trong quân doanh, huynh trưởng của Vệ Minh Châu thì không giống vậy. Huống chi phụ thân nàng chính là trọng thần chiến công hiển hách, đỉnh đỉnh đại danh Vân Tương Vương. Có cái đùi này, hơn nữa lão tử hiện tại cố gắng học tập, về sau còn không phải ở quân doanh phong sinh thủy khởi (3), con đường làm tướng quân này thật đáng mong đợi a!
Tưởng tượng như vậy, Vệ Cẩm Dương không khỏi càng thêm phấn chấn, ngay cả đi ở trên đường cũng là thần thái sáng láng, có chút bức thiết muốn nhìn thấy cái đùi này, không, là nhìn thấy hoàng cô kiêm biểu muội. Thế nên hắn không có ý thức được thần tình của chính hắn giờ này khắc này cùng với hai tiểu tử bên cạnh, bị hắn ở trong lòng trào phúng là hoa si, đã giống nhau đến mười phần.
Đi vào bên trong cung điện được chuẩn bị dành riêng cho khóa học của bọn nhóc, Vu Minh Trung sớm đã mang theo một tiểu nữ hài năm sáu tuổi phấn điêu ngọc trác đứng ở đó chờ.
Nữ hài tử da thịt trắng mịn như ngọc (4), phảng phất có thể tích ra nước, hai mắt linh động, còn nhỏ đã có thể nhìn ra là mầm non mỹ nhân, xem ra đây chính là hoàng cô kiêm biểu muội của hắn, Vệ Minh Châu.
Phương thức dạy học của Vu Minh Trung hoàn toàn bất đồng với lão thái phó, dù sao ông cũng xuất thân là thô nhân tướng lãnh, không thể nào giống lão thái phó vẫn luôn xem trọng việc học văn, chỉ cần bọn nhóc biết chữ là được. Biết chữ, điểm này đối với Vệ Cẩm Dương sống hai đời người tự nhiên là chuyện dễ dàng (5), mà Vệ Minh Châu sớm đã qua một cửa này.
Lưu Minh, Lưu Nhân tuy rằng so với Vệ Cẩm Dương có chút kém, cũng không muốn mất mặt trước tiểu biểu muội yêu thích, bắt đầu đối với những con chữ ngăn nắp phá lệ nghiêm túc, ở trước mặt Vu Minh Trung nhận mặt chữ, cũng coi như qua được cửa ải thứ nhất.
Sau khi xác định mấy cái củ cải nhỏ đều cơ bản biết chữ, Vu Minh Trung liền bắt đầu dạy bọn nhóc đứng tấn (6), là công phu cơ bản cho việc học võ sau này.
Vệ Cẩm Dương không nghĩ tới, đứng tấn nhìn qua chỉ là ngồi xổm mà thôi, thực sự làm rồi mới biết là mệt đến như vậy, hắn kiên trì không biết bao lâu, liền tê liệt ngã xuống một bên. Quả nhiên, Yến Vương điện hạ là kẻ thường ngày được nuông chiều quá mức, từ bé sống trong nhung lụa sao? Rõ ràng là một động tác đơn giản như vậy, hắn không thể kiên trì một lần được sao?
Chẳng lẽ Vệ Cẩm Dương hắn là tên công tử bột không làm nổi Đại tướng quân sao? Động tác đơn giản như vậy cũng làm không được? Tưởng tượng như vậy, Vệ Cẩm Dương không khỏi có chút nhụt chí. Chẳng lẽ hắn vừa sinh ra liền nhất định phải trở thành một kẻ ăn chơi trác táng sao? Hắn không làm nổi Đại tướng quân, đại anh hùng sao? Không, không được, Vệ Cẩm Dương hắn tuyệt không phải là người dễ dàng bỏ cuộc (7), hắn đã nói phải làm Đại tướng quân, thì tuyệt đối không thể từ bỏ, chỉ một chút khó khăn như vậy thì làm sao có thể đánh bại hắn? Ngươi là người đã chết qua một lần, sao lại có thể còn yếu đuối như thế?
Cho dù lát nữa lão tướng quân nói ngươi không có thiên phú tập võ, không có tư chất làm đại tướng quân, đại anh hùng... ngươi cũng phải ăn vạ không đi, quyết không từ bỏ dễ dàng. Nghĩ như vậy, Vệ Cẩm Dương lần nữa lấy lại tinh thần, giãy giụa bò lên, lão tử phải vì lý tưởng của chính mình mà phấn đấu!
Vệ Cẩm Dương bò lên, dựa theo phương pháp Vu Minh Trung dạy ban đầu, tiếp tục buồn tẻ vô vị đứng tấn, đôi mắt dư quang đảo qua, lại phát hiện Lưu gia huynh đệ sớm đã nằm ngã xuống đất, thấy Vệ Cẩm Dương đứng lên mới theo đó đứng dậy tiếp tục trát mã bộ, bọn nhóc không hy vọng mất mặt trước mặt tiểu biểu muội đâu!
Mà cách đó không xa, lão tướng quân đang ngồi uống trà lại là vẻ mặt vui mừng nhìn bọn nhóc, rất có vị đạo của một lão học cứu đang đắc ý "trẻ nhỏ dễ dạy".
Mặt trời dần dần lên cao, khí trời càng lúc càng nóng, mồ hôi trên mặt Vệ Cẩm Dương không ngừng theo tóc nhỏ xuống, nhưng hắn lại một chút cử động cũng không dám, sợ rằng hắn vừa động, đã bị Vu Minh Trung tước đoạt quyền được học làm tướng quân, hắn cũng không thể đời này lại tiếp tục để người khác xem thường!
Lúc này Vệ Cẩm Dương trong lòng thật sự thập phần kính nể tiểu cô nương Vệ Minh Châu, rõ ràng lớn lên mềm mại nhỏ nhắn (8), nhìn qua cũng là da thịt non mịn, thế nhưng bắt đầu đứng tấn thì so với ba nam hài lớn hơn nàng không ít còn kiên trì hơn, thật là không thể nhìn mặt đoán người. Vệ Minh Châu không hổ là nữ nhi của Vân Tương Vương.
Hắn là biểu ca kiêm chất nhi, hẳn là nên hướng nàng học tập, cho dù cuối cùng không đảm đương nổi tướng quân, cũng có thể đem thân thể luyện thành rắn chắc, không thể lại tiếp tục con đường ăn chơi trác táng như đời trước. Tướng quân a, loại sự tình này không thể một ngày là có thể luyện thành, Vệ Cẩm Dương hắn vẫn là nên cố gắng trước tiên làm tốt việc dễ, chờ đến thời điểm bản thân có cái tư cách kia lại tiếp tục đi tranh thủ!
Hảo hảo kiên trì, mỗi ngày nỗ lực! Liền tính hắn không đảm đương nổi tướng quân, cũng muốn làm một người hữu dụng, không thể lại làm kẻ bất lực giống như đời trước! Cố lên! Vệ Cẩm Dương! Kiên trì bền bỉ (9) chính là thắng lợi a.
Tác giả có lời muốn nói: Bán manh, lăn lộn cầu cất chứa!
~~~~~
(1)
"Văn kê khởi vũ" (闻鸡起舞): Nghe gà gáy thì thức dậy luyện võ. Dùng để nói về những người có chí hướng, tranh thủ thời gian để làm được việc lớn.
Thời nhà Tấn, có hai người bằng hữu là Tổ Địch và Lưu Côn. Những năm trong triều đình xảy ra phiến loạn, hai người ban ngày cùng làm việc, tối đến lại đàm luận việc nước. Có một lần vào lúc nửa đêm, tiếng gà gáy từ xa vọng lại khiến Tổ Địch thức giấc, ông nói với Lưu Côn: "Người ta bảo gà gáy vào lúc nửa đêm là điềm không lành, nhưng tôi không nghĩ vậy. Huynh nghĩ sao nếu bây giờ chúng ta tỉnh dậy và luyện kiếm?" Lưu Côn đồng ý. Ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, hai người không ngừng luyện võ và trau dồi tri thức. Sau này Tổ Địch và Lưu Côn đều trở thành danh tướng.
(2)
"Nhân bất khả mạo tướng", nguyên câu là "Nhân bất khả mạo tướng, hải thủy bất khả đấu lượng" (人不可貌相,海水不可斗量). Nghĩa là: Người không thể dung tướng mạo để đánh giá, nước biển không thể dùng đấu để đo lường.
Tiếng Anh có câu "Don't judge a book by its cover".
(3)
"Phong sinh thủy khởi" (风生水起): Gió thổi qua mặt nước, nước tạo thành sóng. Ý chỉ những điều sống động, tràn đầy sinh khí, thịnh vượng.
(4)
"Cơ phu ngọc tuyết".
(5)
"Khinh xa giá thục" (轻车驾熟): xe (xa) thì nhẹ (khinh), việc điều khiển (giá) cũng quen thuộc (thục).
Tương tự như câu "Khinh xa thục lộ" (轻车熟路): Xe nhẹ đường quen.
(6)
"Trát mã bộ".
Mỗi lần nghĩ đến mấy cao thủ võ lâm anh tuấn tiêu sái trên phim phải thực hiện tư thế này... tui thiệt không nỡ nhìn thẳng, nhịn cười cực khổ quá.
(7)
"Khinh ngôn phóng khí" (轻言放弃): dễ dàng bỏ cuộc, từ bỏ thực hiện điều gì đó trong khi chưa thật sự cố gắng. Từ "phóng khí" nghĩa là từ bỏ.
(8)
"Kiều kiều tiểu tiểu" (娇娇小小): mềm mại nhỏ nhắn.
Chữ "kiều" ở đây nghĩa là mềm mại đáng yêu, nũng nịu.
(9)
"Trì chi dĩ hằng" (持之以恒): kiên trì trong một thời gian dài.
~~~~~
Editor có lời muốn nói:
15 ngày cách ly toàn xã hội sắp trôi qua rồi. Mặc dù vẫn mơ mộng được làm việc ở nhà, nhưng tui chưa bao giờ cảm thấy vui mừng vì được đến công ty như những ngày này.
Bạn nào còn đi học thì hãy cố gắng lên nhé. Học gì cũng được, trường nào cũng được,... nhưng nhất định phải nỗ lực để giành được quyền lựa chọn công việc cho mình, không thể đặt nó vào tay người phỏng vấn.
./.