Buổi tối hôm đó, sau khi đưa Chu Thanh Vũ về nhà. Lục Minh Tử Duệ trở về Ngự Viên nhà tổ của Lục gia, ngoài biệt thự Vũ Duệ ở khu Kim Đô Bích Hải là nơi anh ở, Ngự viên là nơi anh hay lui tới nhất.
Nằm trên giường, Lục Minh Tử Duệ suy nghĩ về những việc xảy ra từ sau khi anh trọng sinh. Anh gặp lại tiểu Vũ, đã cầu hôn cô, và giờ đây ngày mai cô sẽ chính thức mang danh phận vị hôn thê của Lục Minh Tử Duệ anh.
Cuối cùng thì ngày mai cũng là ngày lễ đính hôn rồi, là một người rất quyết đoán, nhanh nhạy và thẳng thắn trong mọi công việc, mọi hoàn cảnh, anh chưa bao giờ cảm thấy mình nôn nóng và mong chờ như lúc này. Anh khẽ mỉm cười thầm nói:
" Tiểu Vũ, ngày mai anh sẽ tặng cho em một lễ đính hôn thật xa hoa như trong cổ tích vậy. "
Sáng hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên của ngày mới vừa len lỏi qua những hàng cây xanh thẫm, sưởi ấm những luống hoa tươi sau một đêm dài lạnh lẽo, lúc này cả không khí bình yên thoải mái đến lạ, mọi thứ như điểm thêm một màu tươi đẹp, đó chính là màu của hạnh phúc, của một hạnh phúc đơn thuần và đáng trân trọng nhất.
Không khí ở Ngự Viên trang hoàng hẳn lên, hạ nhân xôn xao, nhộn nhịp hơn hẳn mọi ngày. Hôm nay, chính là ngày mà Thiếu gia của họ, cháu trai độc nhất của Lục Minh lão gia tử - Thủ Trưởng Lục Minh Tử Hạo tổ chức lễ đính hôn. Sao có thể không khẩn trương được đây, bác Hứa nhanh chóng ổn định tất cả người hầu trong nhà rồi nói:
"Mọi người nghe cho kĩ, hôm nay chính là một ngày quan trọng nhất đối với thiếu gia, không được để xảy ra vấn đề gì có biết chưa? "
" Vâng ạ! " Mọi người cùnh nhìn nhau vui vẻ đáp lời.
Trong Phòng, Lục Minh Tử Duệ đã chuẩn bị xong, trên người anh chính là một bộ vest màu đen được mẹ của anh đặt cắt may chuẩn theo vóc dáng của mình, khuôn mặt trắng sáng tươi tắn, chân mày rậm, tóc đen được chải gọn ra phía sau, cả người toát lên vẻ anh tuấn, tôn quý của một quý ông thực sự.
Đứng trước gương, anh có hơi kinh nghạc với chính hình tượng của mình, so với bình thường bất kể là trong khi làm việc, hay giao lưu tiệc tùng anh chưa bao giờ nghiêm túc về bề ngoài của mình. (ý là anh ý đẹp trai sẵn rồi nên không cần diện á)
Anh là một người tự do phóng khoáng, bởi thế, trang phục của anh cũng vậy, hoàn toàn giống với tính cách của anh. Sinh ra bản chất đã là một thiếu gia tôn quý, dù anh có khoác lên bất kì một bộ đồ tùy tiện đơn giản nào, thì vẫn không mất đi dáng vẻ sang trọng và phong độ lịch lãm của mình. Huống chi ngày hôm nay anh là nhân vật chính của buổi lễ này.
Lục Minh Tử Duệ có chút tự đắc, khóe miệng cong lên một đường cung tuyệt đẹp, lúc này đứng ở bên ngoài, Thượng kha nhìn thiếu gia nhà mình không chớp mắt, anh đứng ngây ra, quên luôn cả nhiệm vụ ban đầu mà lão gia đã giao.
Người này là Thiếu gia mình gặp thường ngày đó sao? Nhìn thế nào cũng không quen mắt a! Thấy Thượng kha cứ chôn chân đứng tại chỗ, không nói được câu gì, Tử Duệ bật cười, anh hỏi:
Đâu phải thường ngày không thấy em, anh bị cái gì vậy? Có chuyện muốn nói sao? Giọng nói nhẹ nhưng cũng đủ để Thượng kha hoàn hồn.
A.. Thiếu gia, Chủ tịch dặn tôi đến hỏi cậu đã chuẩn bị xong chưa, chúng ta cùng đi tới buổi lễ thôi, phía Chu gia cũng chuẩn bị xong rồi họ nói với chủ tịch là chờ chúng ta đến đón.
Được! Chúng ta đi thôi. Hai người cùng đi ra chỗ mọi người đang chờ sẵn. Vì là ngày đặc biệt, nên tất cả mọi người ở Lục gia trên dưới, đều có mặt để dự tiệc đính hôn này.
Đoàn người lên xe rời khỏi Ngự Viên, dẫn đầu là chiếc Rolls-Royce bản giới hạn màu đen bóng do Lục Minh Tử Duệ lái, theo sau là 20 chiếc xe hơi hạng sang khác của họ hàng thân thích nhà họ Lục cùng đi để đó Lục thiếu phu nhân tuong lai a! Đối với Lục gia, việc sở hữu những siêu xe như này là chuyện bình thường. Thế nhưng việc lái siêu xe độc nhất để diễu phố kiểu này thì trong mắt thiên hạ lại vô cùng thú vị và hấp dẫn a! Nhìn đoàn xe đi nối tiếp nhau, người đi đường không khỏi tán thưởng, ngưỡng mộ. Thật là hoành tráng nha.
Nửa tiếng sau, cả một đoàn xe đứng trước cổng biệt thự Chu gia, nối đuôi nhau đến tận ngoài đường lớn, mọi người đổ xô ra xem, hôm nay con gái Chu lão gia đính hôn cùng Thiếu gia Lục thị, khắp Hải Thành ai mà không biết, nhưng những gì họ thấy trước mắt, có lẽ không phải là buổi đính hôn bình thường nữa, chỉ là đến rước người mà thôi cũng thấy xa hoa cỡ nào rồi, xem ra nhà họ Chu sau này, không ai dám đắc tội với họ rồi.
Bên trong biệt thự, mọi người đang chờ Lục gia đến đón. Ai cũng hồi hộp, không yên, nhất là Chu Thanh Vũ, từ sáng đến giờ, cô cứ lo lắng không thôi, gả vào hào môn ai lại không sợ chứ, áp lực rất nhiều thứ nha, danh dự của mình, thể diện của cha mẹ, bộ mặt của cả một gia tộc.. haizz Thanh Vũ thở ra một hơi.. cô tự trấn an mình, mọi chuyện nhất định sẽ tốt thôi.
Thấy Tiểu thất chạy vào thông báo, tất cả đều ra ngoài để chuẩn bị.
"Woa!!! Đây là chuyện gì a! " cả một đoàn xe hơi luôn? Cả đám kinh ngạc...
Đứng cạnh Chiếc Rolls-Royce Lục Minh Tử Duệ mỉm cười rồi tới hành lễ với cha mẹ vợ tương lai của mình. Sau đó anh đi phía Chu Thanh Vũ, anh âu yếm nhìn cô vợ nhỏ sắp cưới của mình, giọng anh cưng chiều nói:
Tiểu Vũ, như anh đã hứa với em, anh sẽ cho em một buổi lễ đính hôn xa hoa nhất, đang ghi nhớ nhất. Cuối cùng anh cũng đã làm được rồi! Lục thiếu phu nhân, em có thích không?
Chu Thanh Vũ cười lên, lộ ra hai lúm đồng tiền duyên dáng nhìn đến mê người, cô khẽ gật đầu, nói nhỏ:
" Cảm ơn anh, chồng tương lai của em. Quả nhiên anh chính là hình tượng *Ông Xã Quốc Dân* trong lòng mọi phụ nữ nha." Ánh mắt Tử Duệ hiện lên một tia "giảo hoạt" anh trả lời cô, giọng điệu mang vẻ đầy sủng nịch:
" Không đúng a!! anh Lục Minh Tử Duệ này sẽ chỉ là
* Ông Xã Quốc Dân* của một mình Tiểu Vũ em mà thôi."
Nói xong, anh đưa đôi tay thon dài của mình vòng ra sau lưng của Chu Thanh Vũ, rồi bế bổng cô lên theo kiểu công chúa. Cứ vậy bá đạo, hiên ngang mang cô vợ nhỏ của anh ra xe, mở cửa xe rồi cho cô ngồi vào.
Bị anh bế lên bất ngờ, cô gái nhỏ không kịp phản ứng mặt đỏ như gấc chín, chỉ biết vùi cả khuôn mặt xấu hổ vào trong ngực anh, để mặc cho anh bế ra xe, lòng thầm than:
"Cái Ông Xã Quốc Dân này của cô đúng là mặt đủ dày mà, không biết ngại gì hết."
Một màn này, có bao nhiêu là ánh mắt nhìn thấy kia chứ? Tất cả mọi người ở đây chỉ có mù mới không nhìn thấy a! Vợ chồng Chu lão gia nhìn chàng con rể trước mắt lịch lãm, tôn quý, đẹp trai ngời ngời lại cưng chiều con gái mình hết mực, hai người không khỏi vui mừng, kinh hỉ. Tiểu Vũ quả nhiên rất may mắn.
Không ai biết rằng, hành động yêu thương cưng chiều quá mức của Tử Duệ lại làm dấy lên một tia gen ghét, ganh tị của một cô gái đứng gần đó, không ai khác cô ta chính là Chu Thanh Lam Chị họ của Chu Thanh Vũ, con gái của Chu Phong Hải chính là anh trai ruột của Chu lão gia.
Cả nhà họ hôm nay cũng được mời đến dự tiệc, mấy ngày trước nghe nói Thanh Vũ đính hôn cùng thiếu gia họ Lục cô ta còn tưởng là Lục gia bình thường nào đó thôi. Ai mà biết được, Lục thiếu gia đó lại là người trong mộng của mình, cô ta không cam tâm, thật sự không cam tâm mà, nhưng hôm nay, là tiệc lớn, nếu cô ta gây sự, cha cô ta sẽ không để yên.
Nén xuống lòng căm tức, cô ta lên xe ngồi, trong lòng thầm tính toán, cũng chỉ là đính hôn mà thôi, chưa đến cuối cùng, chưa biết ai là kẻ thua cuộc đâu." Chu Thanh Vũ mày cứ cười tận hưởng ít hạnh phúc còn lại đó đi. Lục Minh Tử Duệ nhất định sẽ thuộc về một mình Chu Thanh Lam tao thôi. "
( xí..muốn là được chắc, chị đây là tác giả nhá...)
Woa!! Anh Tử Duệ ngầu quá đi đúng không chị Thanh Kỷ? Sau này em cũng muốn làm *Soái Ca* giống anh ấy a! Chu Thanh Phong háo hức.
Chu Thanh Kỷ gật đầu với em trai nhỏ của mình. Cô thầm nói trong lòng:
Ai da!! Nhóc con à, chị được nhìn nhiều rồi. Không như em lần đầu tiên nhìn thấy đâu nha, Anh Tử Duệ ấy hả, lúc nào cũng bá đạo hết á, ai như cái tên Thượng kha ngốc kia, chả có tự tin một tí nào, haizz không hiểu sao cô lại thích anh nữa, chắc có lẽ cũng vì bản tính lương thiện của anh mà thôi.
Nghĩ đến Thượng kha cô nhóc bất giác nhìn về phía đó, quả nhiên là Thượng kha, anh đang đứng đó vẫy tay ý bảo cô mau lên xe. Quả nhiên là không có tự tin mà. Cô dắt theo em trai Thanh Phong lên xe của anh. Chợt nghĩ, " không biết khi nào mình mới được như chị Thanh Vũ."
Sau khi mọi người lên xe, đoàn xe rời biệt thự nối đuôi nhau hòa vào đường lớn, bầu trời trong xanh, gió nhẹ thổi những đám mây chạy dài, vô tận.
Một tiếng sau xe dừng trước một khu nhà hàng lớn cao cấp, sang trọng, đối diện với khu Kim Đô Bích Hải. Bên trong sảnh chính chính là nơi sân khấu của buổi tiệc đính hôn.
Cả một khu rộng lớn chứa được hơn cả ngàn người luôn... Từ cách bày biện, trang trí, sắp xếp chỗ ngồi, đãi tiêc... tất cả đều hoàn hảo đến không thể hoàn hảo hơn nữa.
Đến dự bữa tiêc hôm nay, có rất nhiều quan khách cấp cao cả nước. Phóng viên và tất cả nhà báo nổi tiếng. Bạn bè kết giao của cả hai nhà Lục gia và Chu gia. Tất cả các danh gia quý tộc ở Hải Thành, đều được mời, tất nhiên Tô gia và Lý gia cũng không thể thiếu.
Nhìn khung cảnh chân thực ở trước mắt, Chu Thanh Vũ cứ nghĩ là mình đang nằm mơ. Giọng nói thanh thoát của người chủ trì buổi lễ ( MC đó m.n) làm cô giật mình. Không phải là mơ a, là thật, Tử Duệ vẫn đứng cạnh cô anh vẫn đang nắm tay cô, chờ giới
thiệu để cùng nhau đi về sân khấu.
Tất cả mọi người được mời vào ghế của mình, không khí im lặng khi giọng nói người chủ trì vang lên:
"Xin mọi người chú ý, sau đây là hai nhân vật chính của buổi tiệc ngày hôm nay: Lục Minh thiếu gia và Chu Đại Tiểu Thư, xin hai người tiến lên sân khấu."
Mọi người cùng nhìn lại phía sau, chàng trai trong bộ vest đen dắt cô gái trong chiếc đầm dạ hội trắng, tóc cô được búi cao lên, gắn thêm một chiếc vương miện đính đá quý lấp lánh thật đẹp. Khuôn mặt kiều diễm nhuận chút hồng, càng làm cô xinh đẹp và quyến rũ.
Cả hai cùng lên sân khấu, Lục Minh Tử Duệ nhìn xuống phía dưới, giọng anh rõ ràng, thanh thoát nghe lại rất ấm, anh nói:
"Cảm ơn mọi người đã đến dự lễ đính hôn của chúng tôi. Hôm nay Lục Minh Tử Duệ tôi chính thức tuyên bố, Chu Thanh Vũ từ nay trở đi chính thức là vị hôn thê của tôi." Nói xong anh quay lại nhìn cô hỏi:
"Em có đồng ý không Tiểu Vũ? ", ánh mắt anh đầy kiên định, lẫn yêu thương, cô khẽ gật đầu đồng ý, hai người cầm lấy đôi nhẫn Long Phượng, đeo vào ngón áp út của đối phương, từ giờ trở đi, họ sẽ mãi thuộc về nhau.
Lục Minh Tử Duệ nắm tay Chu Thanh Vũ, mười ngón tay đan xen, trong lòng cả hai người đều cảm thấy một điều duy nhất đó là hạnh phúc.
Phóng viên nhà báo đua nhau nháy ảnh, có lẽ ngày mai, trang đầu tạp chí sẽ là buổi lễ đính hôn xa hoa này rồi.
Mọi người vỗ tay, tán thưởng và chúc phúc, cho đôi trẻ, cùng nhau nhập tiệc, không khí vui vẻ, tràn ngập hạnh phúc...