“Đi, xem thử xem.” Diệp Tinh suy nghĩ một lát, đem theo tiểu Bảo Nhi đi về phía trước.
Nếu đã gặp được khu vực đặc biệt, chẳng có lí do gì mà Diệp Tinh không xem xét một chút.
“Hửm? Có một cái hang?”
Đi mãi mười mấy phút, nhưng lại chẳng có phát hiện gì, đợi tới khi đi tới một nơi, Diệp Tinh lại nhìn thấy một ngọn núi, ngọn núi này còn có một cái hang, rất kỳ lạ.
“Đây là hang gì?” Diệp Tinh lặng lẽ suy nghĩ, hắn hơi dừng lại một chút, sau đó đem theo tiểu Bảo Nhi tiến vào bên trong.
Vừa bước vào trong chẳng bao lâu, trong mắt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, trước mắt lại xuất hiện hang động, hơn nữa còn là chín cái!
“Đây là tình huống gì vậy?” Diệp Tinh nhíu mày nhìn khung cảnh trước mắt.
Hắn suy nghĩ, lại bước vào một chiếc hang trong số đó.
“Grào!” lập tức, tiếng gầm gừ của một con cự thú truyền tới, sau đó một con yêu thú giống báo, nhưng lại mọc ra sáu chiếc chân, trên lưng còn có một đôi cánh, trông cực kỳ hung dữ đánh về phía Diệp Tinh.
Trên người tản ra khí tức cực kỳ khủng bố, thậm chí khiến cho Diệp Tinh cảm thấy có chút nguy hiểm.
Sắc mặt hắn thay đổi, nhưng không hề do dự, chiến đao trong tay vung lên, vội vàng đánh trả.
“Rầm!”
Nhưng cự thú này gầm lên rồi đánh tới, móng vuốt phải hung hăng vồ về phía Diệp Tinh.
Diệp Tinh chỉ cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ khủng bố đánh tới, vậy mà chiến đao của hắn quay ngược lại cơ thể, sức mạnh khổng lồ điên cuồng chảy vào trong cơ thể hắn.
Với lực chiến, phòng ngự của Diệp Tinh, thế nhưng lúc này hoàn toàn không thể cản được, cơ thể hắn bay ngược ra, sắc mặt trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu.
“Thúc thúc.” Trên mặt tiểu Bảo Nhi lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, vội vàng chạy tới chỗ Diệp Tinh.
“Bảo Nhi, đừng cử động.” sắc mặt Diệp Tinh thay đổi, nhưng vẫn vội vàng hô lên.
Lúc này cự thú báo đó vẫn còn muốn tấn công, nhưng khi nhìn thấy Bảo Nhi, bỗng nhiên lại dừng lại, sau đó gầm lên hai tiếng với Diệp Tinh, sau đó lập tức xoay người, chậm rì rì tiến vào trong hang động.
“Ấy? Không tấn công Bảo Nhi, là bởi vì lực tương tác u?” Diệp Tinh ngây ra, trong lòng lập tức xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ,
Hơn nửa năm thời gian, lực tương tác của Bảo Nhi đã tăng lên tới ba mươi.
Có lực tương tác pử đây, chỉ cần không tấn công những sinh mệnh thế giới ảo đó, những sinh mệnh của thế giới ảo ấy chắc chắn sẽ không chủ động tấn công.
Thu lại suy nghĩ, trên mặt Diệp Tinh lại tràn ngập vẻ kiêng kỵ.
“Thực lực của sinh mệnh báo đó mạnh tới vậy ư?”
Hắn đã căn cứ theo thực lực chậm rãi tiến vào, sinh mệnh của thế giới ảo trong khu vực này chắc chắn hắn có thể đối phó, cho dù thực lực mạnh hơn chút, hắn cũng không thể dễ dàng bị thương như vậy.
Nhưng vừa mới nãy thôi lực sinh mệnh của hắn đã trực tiếp giảm xuống một nửa, nếu những cường giả khác tới, chắc chắn không chống lại được dù chỉ một người.
Hang động bỗng nhiên xuất hiện này vậy mà lại ẩn chứa nguy hiểm như thế.
“Thúc thúc, thúc không sao chứ.” tiểu Bảo Nhi nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn ngập vẻ lo lắng, nhanh chóng chạy tới.
“Không sao.” Diệp Tinh lau máu ở khóe miệng, an ủi cô é.
Hắn nhìn hang động.
“Vừa nãy mình thử tiến vào bên trong động nên mới bị tấn công, nếu không tới gần, chẳng hẳn sẽ không có nguy hiểm gì.” rất nhiều suy nghĩ lặng lẽ xoay chuyển trong lòng hắn.
Đây giống như lãnh địa của sinh mệnh vốn có trong thế giới ảo, chỉ cần tiến vào trong lãnh địa của nó, mới bị tấn công.
“Nhưng rốt cuộc là thứ gì vậy?” Diệp Tinh rất nghi ngờ.
Hắn cẩn thận xem xét, lại muốn tiến vào trong một chiếc động.
“Thúc thúc, đừng vào trong đó, hang động này cũng có một con quái thú rất to.” Nhìn thấy động tác của Diệp Tinh, tiểu Bảo Nhi vội vàng nói, kéo áo Diệp Tinh, trên mặt tràn ngập sự nóng lòng.
Nghe vậy, Diệp Tinh lại ngây ra, nhìn cô bé, nói: “Bảo Nhi, ngươi có thể nhìn thấy quái thú đó?”
Trước hang động này, linh hồn của hắn đã bị hạn chế, căn bản không thể tra xét.
“Vâng.” Cô bé gật cái đầu nhỏ, nói: “Bên trong cơ thể yêu thú này không có bảo vật gì hết.”
Cô bé có thể nhìn thấy bảo vật bên trong cơ thể của bất kỳ sinh vật nào trong thế giới ảo, cô bé cũng có thể nhìn thấy sinh vật trong hang động này, hơn nữa còn có thể nhìn ra có bảo vật hay không.
Nghe cô bé nói vậy, trong lòng Diệp Tinh lập tức xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.
Nghĩ một chút, hắn lập tức nói: “Bảo Nhi, chín hang động này đều có sinh vật hả?”
Đôi mắt không nhiễm chút tạp chất nào của cô bé nhìn một chút, sau đó lắc đầu, nói: “Sáu hang động này có quái thú, ba hang động này thì không.”
Cô bé chỉ ba hang động.
“Ba cái không có sinh vật?” nghe vậy, Diệp Tinh mừng thầm trong lòng.
Nhìn tình huống ban nãy, căn bản hắn không thể đối phó được với những sinh vật đó, vậy nên muốn dùng phương pháp mạnh mẽ xông vào căn bản là không xông nổi.
“Thử hang động này xem.”
Hắn suy nghĩ một chút, sau đó bước về phía một hang động.
Tuy theo lời mà tiểu Bảo Nhi nói, hang động này không có sinh vật, nhưng cơ thể Diệp Tinh vẫn căng lên, trong mắt tràn ngập sự cảnh giác, chuẩn bị tốt có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Yêu thú báo dữ tợn lúc nãy suýt chút nữa đã giết chết hắn, nếu như lại xuất hiện một con nữa, nói không chừng hắn sẽ ngã xuống tại nơi này.
Nếu thật sự ngã xuống, Diệp Tinh cũng không biết bản thân sẽ rơi ra bao nhiêu bảo vật.