Trọng Sinh Trở Thành Phu Nhân Của Hàn Thiếu

Chương 1: 1:Bệnh Viện




Tại bệnh viện trung tâm thành phố ASở Chính Nghiêm là ba của cô đang đở lấy Mạc Uyển Nhi là mẹ cô ở trước phòng cấp cứu.
Mẹ Sở khi hay tin cô gặp tai nạn thì không ngừng khóc, ngất rồi lại tỉnh không biết bao nhiêu lần.
Sở Diệu Linh gặp tai nạn trên đường, khi lái xe quá tốc độ, trong tình trạng không tỉnh táo.
Chiếc xe chao đảo trên đường, ánh đèn chiếc xe đối diện cứ thế gọi thẳng vào mắt cô.
Khiến cô không thể quan sát rõ phía trước, đến khi nhìn rõ phía trước, vì quá bất ngờ nên chỉ kịp đạp phanh nhanh chóng bẻ lái đâm vào bên đường để né chiếc xe đang đến gần.
Rầm!
Những người hai bên đường nhìn thấy thì hốt hoảng, nhanh chóng chạy đến xem tình hình người ở phía trong xe.
Sở Diệu Linh được mọi người đở ra ngoài, trong tình trạng phần đầu bị va đập mạnh, không ngừng chảy nhiều máu.
Mọi người nhanh chóng gọi xe cứu thương!
Một lúc sau xe cứu thương cũng đã đến, cô nhanh chóng được đưa vào bệnh viện trong tình trạng nguy kịch, hô hấp cũng vì vậy mà trở nên yếu dần.
Mọi người xung quanh cũng dần dần giả tán.
Cánh cửa phòng phẩu thuật đóng lại, y tá cũng lấy điện thoại trong túi xách của cô, nhanh chóng liên lạc với người nhà của cô ngay.
Mạc Uyển Nhi sau khi nghe cuộc điện thoại vừa rồi thì bất động, làm rơi cả điện thoại xuống nền gạch, quay sang ba Sở mà hét lớn, nước mắt không ngừng chảy.
_Mau chóng đến bệnh viện ngay, tiểu Linh của chúng ta đã gặp tai nạn.
!
Sở Chính Nghiêm nghe thấy mà bất ngờ, nhanh chóng lái xe đến bệnh viện.
Trên xe ông cũng chỉ kịp thông báo cho Sở Quân Hào là anh trai của cô biết sau đó tăng tốc đến bệnh viện.
Sở Quân Hào hiện giờ đang công tác ở thành phố B, hay tin nhưng không thể về ngay được.
Chỉ có thể biết tình hình của em gái qua điện thoại.
_Ba tại sao tiểu Linh lại bị tai nạn.
!!
_Ta cũng không rõ, ta chỉ biết là con bé lái xe quá tốc độ trong khi đã uống rượu.
!
_Con bé đã uống rượu sao.
!!
Sở Quân Hào nghe nói cũng bất ngờ, không phải tiểu Linh không biết uống rượu hay sao.
"Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì, khiến con bé buồn, nên mới uống nhiều rượu như vậy".
Im lặng suy nghĩ một lúc cũng lên tiếng.
_Ba, Hàn Hạo Dương hắn đã biết tiểu Linh gặp tai nạn hay chưa.
!
_Ta không muốn cho cậu ta biết, cũng không cần sự thương hại của cậu ta với con bé.
!!
Là người chăm sóc cô suốt hai mươi mấy năm nay, việc cô uống rượu rồi tự lái xe gây tai nạn, tất cả là vì ai làm sao ông không biết.
Ông Sở tuy rất đau lòng, nhưng cũng không muốn làm lớn chuyện, nên mới không báo cho Hàn Hạo Dương.
Ông cũng hiểu rõ, Hàn Hạo Dương không có tình cảm với cô, chỉ vì có hôn ước của gia tộc nên mới đồng ý cưới cô.
Nhưng sau lưng không ngừng làm cô tổn thương, hết lần này đến lần khác khiến cô đau lòng chỉ vì để cô chấp nhận buông bỏ mà hủy hôn ước với anh!
Gia tộc Sở gia của ông cũng đâu thua kém gì với Hàn gia của anh, nhưng chỉ vì cô quá yêu anh, nên ông mới xem như không biết gì.
***************
Cánh cửa phòng phẩu thuật vẫn đóng chặt, bên ngoài bà Sở không ngừng lo lắng, đi qua đi lại chắp tay cầu nguyện cho cô được bình an.
Hơn năm tiếng đồng hồ trôi qua, đèn phòng cấp cứu cũng tắt, cánh cửa cuối cùng cũng mở ra, bác sĩ nhanh chóng lên tiếng.
_Ai là người nhà bệnh nhân.
!
_Chúng tôi là ba mẹ của con bé, bác sĩ con của tôi, con bé sao rồi.
!!
_Ca phẩu thuật rất thành công nhưng!
Giọng bác sĩ trở nên nghiêm túc, khuôn mặt cũng nghiêm trọng nhìn ông Sở nói.
_ Lúc tai nạn phần đầu bị va đập mạnh khiến máu tụ lại ở não, dù đã phẩu thuật thành công nhưng sát xuất tỉnh lại là rất thấp!
Tất cả phải dựa vào ý trí của bệnh nhân, người nhà cũng nên nói những chuyện khiến bệnh nhân kích động để mau chóng tỉnh lại, còn lại những vết thương khác không co gì nghiêm trọng.
Bác sĩ nói xong thì xin phép đi trước, Sở Diệu Linh cũng được y tá chuyển đến phòng hồi sức đặc biệt.
_________
Lúc này đây, ở một nơi khác một cô gái nằm thoi thóp hơi thở yếu ớt cả người toàn là máu.
Cô gái ấy là Lâm Tinh Nhi, 23t, năm cô lên mười tuổi ba mẹ bị tai nạn qua đời chỉ còn lại mình cô.
Nhà cô thuộc hàng không khá giả chỉ đủ ăn, nên khi cha mẹ qua đờ,một mình cô phải vất vả tự kiếm tiền mưu sinh.
Cô tự rèn luyện mình trở nên mạnh mẽ, không được yếu đuối trước bao nhiêu khó khăn, cám dỗ.
Trong mười mấy năm qua cô đã cố gắng học tập, rèn luyện bản thân ý trí kiên cường chống lại số phận.
Năm cô 23 tuổi, cô đã từng bước từng bước trở thành một nữ sát thủ có tiếng trong giới hắc đạo.
Nhưng cuộc đời đúng là trớ trêu, trong một lần làm nhiệm vụ, cô vì đồng cảm thương với số phận một bé gái mà khiến mình bị thương nặng.
Viên đạn bắn xuyên qua tim, khiến cô hô hấp trở nên khó khăn, giọt nước mắt lăn dài trên má, từ lúc ba mẹ mất nó đã không rơi nữa.
Nay lại như suối không ngừng tuôn ra, cô bây giờ rất nhớ ba mẹ, nhớ lại lúc hai người cưng chiều yêu thương, dù gia cảnh có khó khăn nhưng trong nhà luôn tràn ngập tiếng cười.
Lúc sắp mất đi ý thức từ phía xa xa cô nhìn thấy hai bóng dáng vô cùng quen thuộc.
Bóng dáng mà cô đã in sâu trong tiềm thức, chính là ba mẹ cô, họ đang nở nụ cười của hạnh phúc nhìn cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.