Sở Diệu Linh sau khi lựa chọn được một nhà hàng ưng ý thì vui vẻ đi vào, khoảnh khắc cô bước vào không biết có bao nhiêu ánh mắt mắt si mê nhìn mình.
Cô đảo mắt nhìn xung quanh một lượt, rồi đi đến một cái bàn gần cửa kính ngồi xuống.
Nhân viên phục vụ nhìn thấy cô ngồi vào bàn thì bước đến chào hỏi.
_Xin chào tiểu thư, xin hỏi cô muốn dùng gì.
!
Sở Diệu Linh chậm rãi lật từng trang quyển mênu, đọc lên những món ăn đã chọn cho phục vụ ghi lại.
_Tiểu thư xin đợi một lát, món ăn sẽ được đem lên ngay.
!
Nhân viên phục vụ nói xong xin phép rời đi.
Sở Diệu Linh vui vẻ ngồi dựa lưng vào ghế, hai chân vắt chéo lên nhau, ánh mắt nhìn ra phía cửa kính ngắm nhìn khung cảnh thành phố về đêm.
Sau một lúc thức ăn cũng được mang lên, Sở Diệu Linh vui vẻ mà hưởng thức.
Sau khi dùng bữa xong, cô lái xe về biệt thự.
****************
Ngày hôm sau!
Bên này trên phi cơ riêng thuộc sở hữu của Hàn gia, Hàn Hạo Dương cùng Cố Minh bay sang Anh giải quyết vụ lô hàng bị cướp.
Chiến cơ bay khoảng mấy tiếng cũng đáp xuống sân bay, Hàn Hạo Dương cùng với Cố Minh vừa bước xuống, hàng người áo đen xếp thành hàng dài gật đầu đồng thanh cúi chào anh.
_Lão đại.
!!!
Hàn Hạo Dương không nói gì bước nhanh về phía chiếc xe phiên bản giới hạn đã được chuẩn bị sẵn chờ anh.
Chiếc xe chạy khoảng nửa tiếng cũng đến biệt thự riêng của anh ở đây.
Căn biệt thự này chẳng khác gì so với biệt thự riêng của anh ở thành phố A, chỉ là lớn hơn một chút.
khoảng sân rất rộng, có rất nhiều người áo đen đứng canh gác xung quanh biệt thự, đây cũng là căn cứ hoạt động của bang Thiên Long bên nước Anh.
Hàn Hạo Dương cho người người theo dõi, điều tra các hoạt động lớn nhỏ của bang Hắc Hổ.
Biết rõ vị trí lô hàng nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì, anh muốn một lần khiến chúng phải đau khổ.
_ Lão đại mọi thứ đã chuẩn bị xong.
!
_Được bắt đầu hành động đi.
!!
Anh lạnh lùng lên tiếng, kế hoạch đã được anh tính toán rất kĩ, phen này bọn chúng sẽ tổn thất rất lớn.
Rất nhanh bên Hàn Hạo Dương đã lấy lại được lô hàng bị cướp.
Bọn chúng do bị công kích bất ngờ không kịp trở tay nên tổn thất rất nghiêm trọng, một số bang lớn nhỏ bị anh tiêu diệt sạch sẽ.
Hàn Hạo Dương ở lại Anh khoảng nửa tháng, bàn bạc việc làm ăn với một số đối tác, sau đó chỉnh đốn lại bang bên này rồi mớu quay về sau.
Chỉ có một mình Cố Minh là quay về trước, anh còn phải quản lý tập đoàn Cố thị nên không thể ở lại cùng Hàn Hạo Dương được.
Công việc ở tập đoàn cũng được giao lại cho Trác Viễn xử lí, những cuộc họp quan trọng sẽ được họp qua call video.
****************
Bên cô lúc này, Sở Diệu Linh mặc một bộ đồ đơn giản quần jean phối với áo sơ mi trắng đóng thùng, chân đi một đôi giày trắng, tóc được cô búi cao, cầm trên tay một bộ hồ sơ xin việc.
Hôm nay cô có lịch hẹn phỏng vấn ở tập đoàn JS, cô không lái xe đi, mà tự bắt taxi đi đến đó.
Cô không muốn mọi người xem mình là tiểu thư mà né tránh, nên cô quyết định giấu thận phận của mình.
- -------------------
_Tập đoàn JS
Một trong những tập đoàn lớn nhất nhì ở thành phố B, muốn được nhận vào đây không phải chuyện dễ dàng gì.
Nhưng cô lại không biết rằng, đây là công ty chi nhánh của tập đoàn Hàn thị ở thành phố S.
Chiếc taxi dừng trước cửa tập đoàn, Sở Diệu Linh bước xuống, đi thẳng đến quầy tiếp tân lên tiếng hỏi.
_Xin chào chị, hôm nay tôi được nhận đến đây để phỏng vấn.
!
_Vậy xin mời cô vào thang máy lên tầng 18, đó là khu vực dành riêng để phỏng vấn.
!!
Cô tiếp tân nhìn cô vẽ mặt thân thiện nói.
Sở Diệu Linh bước vào thang máy, bấm lên tầng 18, phòng phỏng vấn cũng không quá nhiều người.
Những người ở đây phải có lịch hẹn mới được vào công ty để phỏng vấn, mà nếu đã vào được đây thì chắc chắn sẽ được nhận vào làm việc.
Sau khi buổi phỏng vấn kết thúc, cô được nhận vào vị trí thư kí giám đốc.
Giám đốc ở đây là một người trẻ tuổi, đẹp trai nhưng so với Hàn Hạo Dương thì lại không bằng.
Cuộc phỏng vấn kết thúc tốt đẹp, sau đó cô mới rời khỏi công ty.
Hôm nay cô quyết định sẽ nấu một bữa thật ngon tự hưởng cho bản thân mình.
Cô đi đến siêu thị gần nhà, mua đầy đủ nguyên liệu để nấu ăn, chuẩn bị lên taxi về nhà, cô nhìn thấy một anh niên đang bị một đám người áo đen rượt đuổi.
Cô nổi lòng tốt muốn giúp anh ta, suy nghĩ xong liền ra tay nghĩa hiệp mà giúp.
Cô giúp anh ta trốn vào trong xe, sau đó đánh lạc hướng nhóm người kia rồi cũng lên xe chạy đi.
Về đến nhà cô mở cửa để anh ta vào, do lúc chạy bị vấp ngã mạnh nên trên người có vài vết xước vẫn còn đọng ít máu, lấy hộp y tế xử lý vết thương giúp anh ta.
_Á.
người đẹp cô có thể nhẹ nhàng không vậy.
!!
Lãnh Phong đau đớn mà quát lớn.
_Ồ.
tôi còn tưởng anh không biết đau đấy chứ.
!
Cô thấy hắn lúc này mới phản ứng đau đớn như vậy mà hài lòng, nhếch môi cười mỉa mai.
_Người đẹp cô thật độc ác mà.
!!.
Lãnh Phong mặt mày nhăn nhó nói.
_Vậy sao.
vậy anh là ai mà lại bị mấy tên áo đen rượt đuổi vậy.
!
_ Tôi là Lãnh phong.
tôi vì không muốn đi xem mắt nên đám vệ sĩ kia đuổi bắt.
!!
Lãnh Phong giọng thản nhiên nói không nhanh cũng không chậm đáp.
_Thì ra là Lãnh đại thiếu gia.
anh cũng có ngày hôm nay sao!
Cô cười mỉa mai nói.
_Người đẹp.
cô biết tôi sao.
hắn hỏi??
_Lãnh đại thiếu gia nổi tiếng ăn chơi, thay người yêu như thay áo, ai ai mà không biết đến anh.
!!
_Đó chỉ là lời đồn của mọi người về tôi thôi, chứ tôi đâu phải người như vậy!!
Lãnh Phong thấy cô hiểu lầm thì lên tiếng biện minh nói.
_Ồ.
vậy sao.
Vết thương xử lý xong rồi, anh cũng nên ra về được rồi đó?
Cô nhún vai tỏ vẻ đã hiểu, vừa nói vừa đi thẳng vào bếp.
Một lúc sau khi nấu xong bữa tối, bước ra phòng khách không thấy hắn đâu nữa.
_Chắc hắn đã đi rồi, vậy cũng tốt khỏi ai làm phiền mình nữa.
!!
Sở Diệu Linh ngẩm nghĩ.
Bước lên phòng, ngâm mình trong bồn tắm thư giãn.
sau khi dùng bữa tối xong thì quay về phòng lên giường đi ngủ.