Ánh nắng buổi sớm mai như chiếu rọi khắp cả căn phòng, chiếu thẳng vào thân ảnh người con gái đang cuộn mình trong chăn mà say giấc ngủ ngon lành.
Hàn Hạo Dương luôn là người thức dậy trước, một thân tây trang từ phòng thay đồ bước ra ngoài!
Nhìn thấy cô vẫn còn đang ngủ, anh nhẹ nhàng bước đến bên giường, nhẹ nhàng hôn lên trán cô giọng đầy cưng chiều.
_Vợ à, dậy đi.
!!!
Cô đang ngon giấc, lại vì tiếng vợ ngọt ngào của anh gọi mà tĩnh giấc, ánh mắt mơ màng nhìn anh.
_Ưm chồng bây giờ là mấy giờ rồi.
!!
_Đã hơn bảy giờ rồi.
!!!
_Chồng à, còn sớm mà sao anh lại dậy sớm vậy.
!!
Cô nghe anh còn sớm nên lại nhắm mắt tiếp tục đắp chăn kín mà ngủ tiếp, nhưng anh rất nhanh đã bế sốc cô dậy ngồi vào lòng anh.
_Ngoan dậy đi.
cùng anh đi đón một người.
!!
Cô dụi dụi mặt vào ngực anh mà cọ cọ, chợt nhìn lại thấy anh một thân tây trang chỉnh tề mà bất ngờ.
_Ai mà lại khiến anh phải trịnh trọng như vậy.
!!
_Ngoan đi rồi em sẽ biết.
!
Anh cười dịu dàng xoa nhẹ cái đầu hơi rối của cô.
________________
_Tại sân bay!.
Một lúc sau cả hai đã đến sân bay, cả hai tìm một nơi rộng rãi hơi thoáng người mà đứng chờ.
Từ phía trong đi ra, một đôi nam nữ độ tuổi trung niên đang bước đi nhanh về phía cô và anh.
Hàn Hạo Dương nhìn thấy hai người phía trước, trên khóe miệng nở nụ cười nắm tay cô bước nhanh về phía hai người họ.
_Ba, mẹ mừng hai người đã về.
!!
Cô nghe anh xưng hô hai người là ba mẹ thoáng giật mình, đứng hình mất mấy giây, nhưng cũng nhanh chóng nở nụ cười tươi rạng rỡ cúi đầu chào hỏi.
_Cháu chào hai bác ạ.
!!!
Nhìn cô lúc này cứ như một chú rùa rụt cổ, không còn ra vẻ hung hăng như thường ngày, khuôn miệng anh nhếch lên răng cắn nhẹ lên môi dưới một cái mà cười đầy châm chọc.
Sở Diệu Linh thật sự là ngốc mà, bị anh lừa đến đây, lại không chịu hỏi cho rõ là gặp ai.
Giờ gặp ai không gặp lại gặp ngay ba mẹ chồng tương lai, cô không nói gì chỉ trừng mắt nhìn khuôn mặt đang cười của anh.
Hàn Hạo Dương làm như không nhìn thấy gì, bước tới kéo va li giùp ông Hàn, sau đó kéo cô lại mà giới thiệu với họ.
_Ba, mẹ đây là Linh Linh vợ sắp cưới của con.
!!
Chắc hai người không quên cô ấy đấy chứ.
Ba, mẹ Hàn nghe anh giới thiệu về cô hơi suy nghĩ một lúc cũng lên tiếng.
_Con là Sở Diệu Linh, cháu gái duy nhất của ông Sở đúng không.
!!!
Ông bà Hàn rất thích đi du lịch, nên khi giao mọi thứ lại cho anh thì cả hai lên đường du lịch vòng quanh thế giới, ông bà cũng chỉ gặp cô có mấy lần, nên nhất thời quên mất khuôn mặt của cô!
_Dạ là cháu ạ.
!!
_Đúng là Linh Linh rồi, cháu càng lớn càng xinh đến như vậy, khiến ta xém chút nhìn không ra.
!
Hàn phu nhân quên luôn đứa con trai của mình, vội vàng đi tới nắm tay cô, lại thấy cô lễ phép như vậy bà rất thích.
Sở Diệu Linh thấy bà như vậy mà ngờ nghệch ra, cô liếc mắt sang anh như đang cầu cứu.
Anh nhìn cô như hiểu ý, bước đến chổ Hàn phu nhân mà lên tiếng.
_Mẹ chúng ta về nhà thôi.
!!!
Một lúc sau cả bốn người cùng lên xe, hôm nay người ngồi ghế lái là anh, Hàn lão gia ngồi ở ghế phụ, còn hai người phụ nữ thì ngồi ghế sau.
Trong xe hai người phụ nữ trò chuyện rất vui vẻ, còn anh và Hàn lão gia lâu lâu lại nói về mấy vấn đề ở tập đoàn.
Anh chỉ tập trung lái xe, lâu lâu lại nhìn qua gương chiếu hậu xem cô như thế nào, lại thấy mẹ anh với cô có vẻ rất hợp nhau nên anh cũng yên tâm hơn.
Chiếc xe nhanh chóng lái vào hoa viên Hàn gia, nơi ông nội Hàn ở, hai người đàn ông bước xuống mở cửa cho hai người phụ nữ.
Cả bốn người từ từ đi vào trong, bên trong ông nội Hàn đang ngồi nhàn nhã uống trà, như đang chờ đợi họ vậy.
_Ba chúng con đã về.
!
_Ông nội chúng con mới tới.
!!
Mọi người thấy ông thì cùng đồng thanh lên tiếng.
_Tụi con về rồi đấy à, mau vào đây.
!!
Ông nhìn thấy mọi người quay về mà cười vui vẻ, mọi người trò chuyện với nhau một lúc, cô và Hàn phu nhân vào bếp chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.
Hàn phu nhân chỉ cô làm rất nhiều món, hành động của bà dành cho cô hết sức ôn nhu, nhẹ nhàng, cô ngoan ngoãn mà làm theo lời bà dạy.
Sở Diệu Linh lâu lâu lại cắn nhẹ môi dưới một cái, cô không ngờ rằng Hàn phu nhân là người mẹ rất hiền, lại dịu dàng đến như vậy khiến cô cảm thấy ấm lòng.
Hàn phu nhân nhìn cô ngoan ngoãn lại nghe lời như vậy, thâm tâm bà rất chi là ưng đứa con dâu này.
"Không ngờ thằng con mặt lạnh của bà, chọn vợ cũng quá chuẩn đi, khiến bà rất hài lòng, phải nhanh chóng để hai đứa đăng kí kết hôn, thì mới mong sớm có cháu bế bồng"!
Hàn phu nhân suy nghĩ xong thì cười dịu hiền nhìn cô.
Hai người phụ nữ loay hoay trong bếp cả tiếng đồng hồ cũng đã xong, bảo người làm dọn hết ra bàn, cô cũng ra ngoài mời mọi người vào dùng bữa.