Tằng Ích dẫn theo Hứa Lập rời khỏi công trình và trực tiếp về đến thị ủy. Y tới văn phòng bí thư thị ủy Cát Binh nhằm báo cáo chi tiết tình hình, Tằng Ích hy vọng có thể chính thức phát lệnh truy nã Carlo nên muốn hỏi ý kiến Cát Binh.
Cát Binh nghe xong, nhíu mày nói:
-Bây giờ có thể khẳng định Carlo ôm tiền bỏ trốn sao?
Tằng Ích lắc đầu nói:
- Cơ bản có thể khẳng định. Điện thoại di động của y bây giờ đã tắt máy, không thấy người đâu, mà hơn 200 triệu ở ngân hàng xây dựng cũng bị y chuyển tới ngân hàng Thụy Sĩ từ hôm trước, từ nhiều dấu hiệu cho thấy y đã có mưu đồ bỏ trốn.
- Cơ bản khẳng định? Thị trưởng Tằng, lời này anh không nên nói ra, chuyện này nhất định phải thật thận trọng mới được. Nếu như giải quyết không tốt thì chẳng những ảnh hưởng đến sự phát triển của ngành du lịch toàn thị xã, càng quan trọng hơn là có thể tạo thành tranh chấp quốc tế. Chuyện nếu mở rộng thì sẽ có thể tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng, đó là điều không phải tôi và anh có thể gánh chịu. Cho nên trước khi có chứng cứ chúng ta không thể có hành động lỗ mãng.
- Như vậy chúng ta cứ trơ mắt nhìn tên Carlo kia ôm tiền chạy ư? Hơn 200 đó, nếu như đầu tư vào xây dựng thị xã thì sẽ có tác dụng rất lớn.
Tằng Ích thấy Cát Binh không đồng ý, y có chút sốt ruột.
- Anh gấp gì chứ, cho dù Carlo thật sự trốn thì mang đi cũng là tiền của tập đoàn Kang, không phải tiền mồ hôi nước mắt của quần chúng Tùng Giang chúng ta mà. Anh sợ gì chứ?
Cát Binh đến bây giờ dĩ nhiên còn có thể bình tĩnh nói như vậy, Hứa Lập không khỏi bội phục đối phương.
Nhưng Cát Binh đâu có biết trong lòng Cát Binh lúc này vẫn rất lo lắng. Đợi vài chục năm mới thấy có cơ hội, tập đoàn Kang một khi xây dựng thành công thì Tùng Giang sẽ nghênh đón thời kỳ phát triển vàng. Nhưng Carlo đi thì lại làm cho tất cả mọi người không kịp ứng phó.
- Thị trưởng Tằng, anh đã liên lạc với tập đoàn Kang ở Đức chưa? Carlo này rốt cuộc là có việc gì? Hành động lần này là hành vi cá nhân của y hay là hành vi tập thể của toàn bộ lãnh đạo tập đoàn Kang?
- Tiểu Hứa đã gọi điện cho trụ sở tập đoàn Kang tại Đức nhưng không tìm được một người phụ trách nào, chỉ có người ở văn phòng nghe điện. Hỏi bọn họ thì bọn họ toàn nói không biết. Mà điện thoại di động của Karl cũng đã tắt, căn bản tìm không được người!
Hứa Lập ở một bên bổ sung.
- Bí thư, tôi đã nhờ bạn học ở Đức hỗ trợ hỏi thăm tình hình của tập đoàn Kang, có lẽ sẽ nhanh có tin tức truyền về, tới lúc đó mọi chuyện sẽ rõ ràng.
Hứa Lập đáng nói thì điện thoại di động vang lên. Hứa Lập nhìn đúng là số của nhân viên tại văn phòng Đức. Hứa Lập nghe điện rồi nói:
- Anh chờ chút, tôi dùng máy bàn gọi cho anh. Lãnh đạo của chúng tôi hy vọng có thể biết rõ tình hình tập đoàn Kang.
Hứa Lập dùng máy bàn ở văn phòng Cát Binh gọi sang Đức. Vì để Cát Binh và Tằng Ích cùng nghe rõ tình huống nên Hứa Lập còn bật loa ngoài.
Đầu bên kia nghe điện, Hứa Lập nói:
- Kim Quýnh Văn, tôi là Hứa Lập, anh tìm hiểu thế nào rồi? tập đoàn Kang đã xảy ra chuyện gì?
Cát Binh và Tằng Ích cũng đứng cạnh máy điện thoại như sợ nghe lọt một chữ.
- Hứa Lập, sáng nay anh gọi điện cho tôi, tôi lập tức lái xe đến trụ sở tập đoàn Kang. Nhưng tôi tới nơi thì lại phát hiện trụ sở đã bị đập phá, tôi tìm một nhân viên của tập đoàn hỏi thăm thì mới biết tất cả lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Kang đã tập thể biến mất từ hôm qua, đến bây giờ không có tin tức gì. Mà sau khi tin này truyền ra, cổ phiếu của tập đoàn Kang cũng dừng giao dịch. Theo lời nhân viên nội bộ của tập đoàn Kang nói thì tập đoàn Kang bây giờ đã không còn chút tài chính lưu động nào, tất cả lãnh đạo đều rút tiền bỏ chạy.
Hứa Lập vội vàng hỏi:
- Vậy chính phủ Đức không có thông báo gì sao? Chẳng lẽ cứ để mặc tập đoàn Kang loạn như vậy?
- Chính phủ Đức dường như cũng không kịp ứng phó vì biến hoá bất ngờ này, tới bây giờ vẫn chưa có công bố chính thức nào. Chẳng qua tôi mới vừa nghe bạn nói là 9h sáng mai chính phủ Đức sẽ có thông cáo báo chí về tình hình cụ thể của tập đoàn Kang.
- Cảm ơn anh, vậy 9h sáng mai chúng ta liên lạc trên mạng, có tin tức gì anh nhất định phải báo cho tôi biết ngay.
Hiện nay bên Đức không có tin tức rõ ràng, Hứa Lập nhìn hai người Cát Binh, hai người kia đều lắc đầu tỏ vẻ không tiện đưa ra quyết định, tất cả phải chờ mai mới biết được rõ ràng.
Do chênh lệch mũi giờ nên 9h sáng của Đức chính là 2h đêm ở Tùng Giang. Vì có thể nắm rõ tình hình mới nhất của tập đoàn Kang, Hứa Lập hôm nay ở lại văn phòng, Cát Binh và Tằng Ích cũng không đi, hai người nằm trong văn phòng ngủ một lúc. Gần 2h, mọi người ngồi trước máy vi tính đợi Kim Quýnh Văn truyền tin tức tới.
Rất nhanh chính phủ Đức đã chính thức có thông cáo báo chí. Đầu tiên là tổ trưởng tổ điều tra đi lên, câu đầu tiên của y đã khiến Cát Binh, Tằng Ích cùng với Hứa Lập ngồi trước máy vi tính choáng váng, đồng thời cũng tạo thành một cơn gió lốc khá lớn với ngành du lịch thế giới.
Theo kết luận của tổ điều tra, tập đoàn Kang bây giờ đã không còn tài chính, sẽ lập tức phải tuyên bố phá sản.
Thì ra sau khi sự kiện khủng bố Mỹ 11/9/2001 diễn ra, tập đoàn Kang cũng bị ảnh hưởng rất lớn. Đặc biệt là thị trường chứng khoán dừng liên tục ba ngày khiến tập đoàn Kang cũng bị tổn thất nặng nề. Chẳng qua tập đoàn này vì che dấu người dân, tạo cảnh tượng giả nên đã đặc biệt vay vốn ngân hàng tới 1,5 tỷ Usd để mua lại cổ phiếu, làm giá cổ phiếu của công ty trên thị trường chứng khoán tăng lên. Đồng thời bọn họ còn kịp thời công bố thành tích của công ty trong mấy quý đầu năm 2002. Theo công bố tập đoàn Kang đã lãi 700 triệu Usd nhưng thực tế bọn họ lại lỗ 300 triệu usd.
Khi các công ty hàng không, tập đoàn du lịch lớn đều phải tiến hành cải tổ, cắt giảm nhân viên vì áp lực kinh doanh do ảnh hưởng xấu của sự kiện 11/9; tập đoàn Kang lại đi ngược trào lưu, một lần nữa mở thêm một công ty chi nhánh, cũng tuyển dụng thêm mấy trăm nhân viên. Một loạt động tác liên tục này làm người dân tin là thật, nó cũng khiến cổ phiếu của tập đoàn Kang không giảm mà còn tăng, trở thành tập đoàn phát triển nhanh nhất trong lĩnh vực du lịch toàn Châu Âu ở năm 2002.