Trùm Tài Nguyên

Chương 462: Điều tra đến cùng




Lý Đông Tinh được Chu Đại Quân báo cáo tình hình, dừng như vừa buông máy xuống liền chạy lại đây…
Đối với Thái Duẫn này, thân là thành viên ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Duy Nam Lý Đông Tinh cũng chẳng xa lạ gì, anh ta là cán bộ địa phương, từng bước một mà được nâng đến chức Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố. Có thể nói, ở thành phố Duy Nam, có mạng lưới quan hệ phức tạp, thế lực ảnh hưởng không thể coi thường được, là cán bộ bản địa của thành phố Duy Nam đương nhiên thế lực tương đối lớn. So với Lý Đông Tinh, có vẻ như cũng tương đương. Hơn nữa, ngày thường em trai Thái Hứa của ông ta, chính là công cụ vơ vét của cải của ông ta, dắt mối về cho Thái Duẫn, ở Duy Nam và một số huyện dưới, thông qua nhiều thủ đoạn mánh khóe, quả thực là bòn rút rất nhiều tiền. Nhóm lãnh đạo này ở trong thành phố Duy Nam, là bí mật công khai. Có điều đối với loại chuyện này, tuy rằng Lý Đông Tinh có nghe nói qua, cũng tin tưởng chắc chắn rằng đó là các tin đồn không phải không có căn cứ, nhưng dù sao đó cũng không phải là phạm vi mà ông ta quản lý, cấp bậc của Thái Duẫn so với ông cũng không thấp, theo thực quyền đi lên mà nói, e rằng cấp bậc của Thái Duẫn còn hơn ông ấy chứ, Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật thành phố Duy Nam không hề có động tĩnh gì, ông ta có thể làm thế nào chứ?
Chỉ có điều Lý Đông Tinh thật không ngờ, không ngờ tay chân của Thái Duẫn, vô duyên vô cớ mà kéo đến huyện Bình Xuyên, lại còn đắc tội với nhà họ Phương nữa chứ.
Trên đường đi, Lý Đông Tinh còn nhận được điện thoại của Thái Duẫn, mặc dù không nói được tỉ mỉ sự việc, nhưng Lý Đông Tinh cũng phần nào hiểu được, Thái Duẫn đã biết được rằng em trai của mình ở huyện Bình Xuyên đã xảy ra chuyện, và hy vọng việc này có thể hóa giải chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không, tốt nhất ở huyện Bình Xuyên không nên làm lớn chuyện mà coi như không có chuyện gì xảy ra. Lời nói gian xảo, đương nhiên là Thái Duẫn cũng không quên hứa hẹn những ưu đãi dành cho Lý Đông Tinh. Đương nhiên Lý Đông Tinh cũng không dễ dàng mà đáp ứng, không làm rõ mọi chuyện mà cứ thế bỏ qua được.
Trong lòng Lý Đông Tinh hiểu rất rõ sự tính toán của Thái Duẫn, mấy năm qua về phía mình thành tích từ đâu mà đến so với các quận, thành phố khác của tỉnh Tần Tây, ông là Bí thư huyện ủy, trong vài năm qua cơ bản là không có việc gì làm khó khăn việc thu hút vốn đầu tư vào huyện Bình Xuyên, chợ bán sỉ tiểu thương phẩm trở nên náo nhiệt, người đến huyện Bình Xuyên buôn bán cũng nhiều hơn. Tự nhiên mà nảy sinh ý tưởng xây dựng nhà máy ở huyện Bình Xuyên, xắp xếp cho những người đang thất nghiệp đi làm công nhân.
Hơn nữa dân số từ bên ngoài đến tăng một cách nhanh chóng, ở huyện Bình Xuyên có cơ hội tốt để phát triển sản xuất công nghiệp, thời gian ngắn trong vòng vài năm, khách sạn ở huyện, số lượng khách sạn so với trước kia đã tăng từ 5 đến 6 lần, thu hút số lượng lớn những người đến tuổi lao động. Chẳng những giải quyết được nhu cầu việc làm của những người ở huyện Bình Xuyên, mà còn giải quyết được nhu cầu việc làm của các huyện lân cận. Hiện giờ huyện Bình Xuyên ở thành phố Duy Nam có nền kinh tế phát triển nhất, giải quyết được công ăn việc làm cho những người đến độ tuổi lao động nhiều nhất. Quần chúng nhân dân trong huyện đồng tình khen ngợi công tác của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện. Mỗi một năm huyện lại có sự biến đổi.
Ông ta làm Bí thư huyện ủy, ở thành phố cũng là sống một cách ngay thẳng chính trực, Bí thư Thành ủy cũng phải vài phần nể mặt. Ở thành phố cũng sớm có ý định đưa ông ta lên làm Phó bí thư, chỉ có điều thứ nhất ông mới giữ chức vụ Bí thư huyện ủy chỉ trong thời gian ngắn, thứ hai, Lý Đông Tinh cũng không muốn trong thời gian này, đem cục diện tốt đẹp như vậy tặng lại cho người khác, vì thế vẫn cứ muốn kéo dài như vậy.
Tuy nhiên Lý Đông Tinh cũng không lấy làm lo lắng cho những chuyện của mình sau này, đối diện với cương vị lãnh đạo mới có gì khó khăn đâu. Hiện giờ nhóm lãnh đạo tỉnh đều coi trọng trình độ phát triển kinh tế, chỉ cần bản thân mình và nhà họ Phương duy trì mối quan hệ tốt, đến lúc đó chỉ cần nhà họ Phương có hạng mục đầu tư đưa ra, công tác thu hút vốn đầu tư lại chẳng trở nên tốt hay sao.
Cho nên, về việc liên quan tới chuyện của nhà họ Phương và Phương Minh Viễn, từ trước đến giờ Lý Đông Tinh đều cực kỳ coi trọng, và sẽ để mắt tới và xử lý trước tiên. Hơn nữa, sự việc hiện giờ còn liên quan tới Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Duy Nam Thái Duẫn, vì thế mà cần xin ý kiến của Minh Viễn.
Hơn nữa, Chu Đại Quân có nhắc tới chuyện đường cao tốc, điều này khiến Lý Đông Tinh phải suy nghĩ. Đối với dự án đường cao tốc, thực sự là Lý Đông Tinh cũng đã sớm nghe nói qua, ở Đông Bắc và Đông Nam vùng duyên hải là khu vực giàu có, đã xây dựng được vài đường cao tốc, đã cải thiện được công tác giao thông liên lạc, nâng cao tốc độ lưu hành xe, công tác thu phí các phương tiện có hiệu quả tương đối rõ rệt. Nếu như giữa thành phố lớn và thành phố Phụng Nguyên có thể xây dựng một đường cao tốc, chắc chắn rằng sẽ có tác dụng rất lớn đối với sự phát triển kinh tế của tỉnh Tần Tây.
Với ý nghĩa như vậy, ngoại trừ đường sắt, lại có một con đường rất nhanh và thuận tiện nối liền vùng đất giữa tỉnh Tần Tây và vùng Đông Nam Duyên hải, về phần đường sắt vận chuyển không đủ, mà vận chuyển theo đường quốc lộ ở tỉnh Tần Tây mà nói không tiện cho lắm, thực hiện được việc xây dựng đường cao tốc có thể nói quả thực như là lâu ngày nắng hạn mà gặp cơn mưa, thật là đúng lúc.
Cứ như vậy, đối với huyện Bình Xuyên mà nói đã trở thành nơi tập kết hàng tiểu thương phẩm của tỉnh Tần Tây, cũng không nghi ngờ gì tốc độ phát triển kinh tế một cách nhanh chóng của huyện Bình Xuyên.
Tuy nhiên trong lòng Lý Đông Tinh cũng có phần tiếc nuối, nếu có thể đưa được đường cao tốc qua Bình Xuyên thì sẽ tốt hơn rất nhiều.
Ở quán ăn của nhà họ Lý, nhân viên nghênh đón Chu Đại Quân và Phương Minh Viễn, tới trước phòng làm việc. Chu Đại Quân tóm tắt tình hình cụ thể báo cáo cho Lý Đông Tinh biết.
- Đại Quân, về điểm này, cậu Phương nói rất đúng đối với kẻ độc ác như vậy chúng ta phải xử lý nghiêm minh.
Minh Viễn nghĩ càng sâu xa, bây giờ ra tay chẳng qua là người thân của Phó trưởng ban thư kí Ủy ban nhân dân thành phố, nếu về phía mình hiểu rõ đạo lý trong chuyện này, mà vẫn buông tha cho anh ta, như vậy sau này nhiều huyện trong tỉnh, hàng trăm….lãnh đạo, nếu những người thân của các lãnh đạo đó đều đến đây để giở trò, cục diện của huyện Bình Xuyên hiện giờ rất tốt nhưng nếu như vậy khả năng bị hủy hoại trong chốc lát sẽ là rất lớn.
Sự việc bị vạch trần bất quá nhận lỗi cho qua chuyện, chính là trăm phương ngàn kế thuận lợi, thậm chí còn có thể là tài sản kếch sù, như vậy công sức bỏ ra và lợi nhuận mua bán thu về chênh lệch quá nhiều ai mà không muốn làm chứ, chính là vì giết gà dọa khỉ, hiện tại đối với Bạch Vĩnh Yên và Thái Hứa cũng phải trừng trị một cách nghiêm khắc.
Đương nhiên, cũng là bởi vì Phương Minh Viễn đề xuất phải xử lý việc này một cách nghiêm khắc, như vậy e rằng Thái Duẫn cũng khó mà trốn tránh sự hỏi thăm của luật pháp. Cho dù không bị bắt giam hay bị bãi chức, khẳng định một điều chắc chắn là sẽ bị điều sang một vị trí công tác mới. Nhóm lãnh đạo này trong Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng sẽ không ngốc nghếch hồ đồ đến nỗi chỉ vì một Thái Hứa, lại kết thù kết oán với bộ trưởng bộ Đường sắt Tô Hoán Đông. Một Phó trưởng ban thư kí Ủy ban nhân dân thành phố ở một thành phố cấp 3 so với một lãnh đạo ở cấp huyện thì còn lớn, nhưng nếu so với các lãnh đạo khác, trong mắt bọn họ cái chức vụ ấy là gì chứ.
Trong chuyện này chỉ có thắng chứ không có bại, thắng có thể bảo vệ được huyện Bình Xuyên và lợi ích của bản thân mình, thể hiện thiện ý với Bộ trưởng Tô; thất bại…Căn bản là không có khả năng để thua dù cho là nói hươu nói vượn, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện dốc sức toàn tâm toàn lực để điều tra việc này, muốn làm rõ chân tướng sự việc, ổn định lòng người, cũng không ai có thể nói ra nửa lời “Không”.
- Nhưng là chuyện này, nhất định phải làm cho đến nơi đến chốn, không thể để cho những người khác tìm ra sai sót. Đại Quân, chuyện này giao cho anh xử lý, nhất định là phải tìm ra manh mối của toàn bộ câu chuyện bất kể là có động chạm đến ai, lãnh đạo nào, đều phải điều tra ra gốc rễ của vấn đề, tôi muốn mọi chuyện được rõ ràng, chứng cớ xác thực không có nghi ngờ gì.
Lý Đông Tinh nhìn Chu Đại Quân:
- Anh có chắc là mình làm được tốt chuyện này không?
- Bí thư Lý.
Chu Đại Quân lập tức đứng dậy nói:
- Tôi cam đoan sẽ hoàn thành việc điều tra một cách tốt nhất để tìm ra sự thật, khiến cho bọn họ phải tâm phục khẩu phục mà nhận tội.
Lý Đông Tinh đã ra lệnh, Chu Đại Quân không có một chút mảy may lo ngại.
Nói thật, anh ta đã làm cảnh sát trong nhiều năm, đã tôi luyện đôi mắt nhìn người của mình, theo như lời nói và thần thái của Bạch Vĩnh Yên và Thái Hứa vừa rồi, anh ta cũng đã xác định được phần nào, cho dù có nói quá lên không phải là trăm phần trăm sự thật, nhưng chí ít cũng có bảy phần đáng tin.
Có lẽ là bởi vì, trước đây thành phố Duy Nam khác địa phương khác, Thái Duẫn dắt mối cho Thái Hứa, cả hai đều được lợi, cho nên lúc này đây, anh ta có thể làm được cũng là không có kiêng nể điều gì, chuyện bên trong có rất nhiều chỗ sơ hở. Hơn nữa Chu Đại Quân tin tưởng, những tình tiết bên trong, khẳng định Bạch Vĩnh Yên cũng là một nhân vật quan trọng trong câu chuyện này, Bạch Vĩnh Yên mới đến nhậm chức ở huyện Bình Xuyên trong một thời gian ngắn, người của Cục cảnh sát tuy rằng nghe lệnh của y, nhưng y cũng không có lấy một người tâm phúc. Chỉ cần đi hỏi thăm, Chu Đại Quân tin tưởng, không đến ba ngày, sẽ điều tra manh mối của toàn bộ sự việc.
- Bí thư Lý.
Trông thấy Lý Đông Tinh bước vào, nhóm cảnh sát vội vàng đứng dậy, cúi đầu chào.
- Bí thư Lý.
Bạch Vĩnh Yên cũng vội vàng đứng lên, cung kính mà cúi đầu chào.
- Bí thư Lý, cuối cùng ông cũng tới, đây chỉ là chuyện hiểu nhầm thôi, hiểu nhầm mà thôi.
Thái Hứa chạy gần như té ngã đến trước mặt Lý Đông Tinh, Chu Đại Quân giơ tay cản lại, ngăn cản y không tiến thêm được bước nào nữa, miệng không ngừng cầu xin nói:
- Bí thư Lý, đây quả là một chuyện hiểu lầm mà thôi anh trai của tôi là Phó trưởng ban thư kí Ủy ban nhân dân thành phố Duy Nam Thái Duẫn, chúng tôi làm sao có thể gây ra những chuyện như vậy được chứ.
- Anh trai của anh chính là Phó trưởng ban thư kí Thái sao?
Nhìn Bạch Vĩnh Yên, lại nhìn Thái Hứa đổ đầy mồ hôi, lại nhìn thoáng qua người ngồi ở trong góc, Thái Thành vẻ mặt có vẻ đờ ra, Lý Đông Tinh lạnh lùng nói.
Ngay tại thời điểm này trong lòng Thái Hứa dâng lên một tia hy vọng, Lý Đông Tinh còn nói thêm:
- Nếu là chuyện hiểu lầm, như vậy là không hề có chuyện này xảy ra đúng không? Như vậy vì thanh danh của Phó trưởng ban thư kí Thái, cũng phải điều tra cho rõ chuyện này, phải điều tra ra manh mối của toàn bộ câu chuyện để có một lời giải thích rõ ràng với nhóm lãnh đạo Thành Ủy của thành phố Duy Nam còn trả lại sự trong sạch cho Phó trưởng ban thư kí Thái và Phó cục trưởng Bạch, anh Thái, tôi hi vọng các anh phối hợp tốt với cục trưởng Chu để sớm tìm ra sự thật. Hãy nhớ kỹ, phải thẳng thắn trung thực khai báo rõ sự tình, nếu kháng cự sẽ gặp rất nhiều bất lợi đó.
Ông ta lại chỉ vào Thái Thành mà nói:
- Cục trưởng Chu, đối với trẻ vị thành niên, chúng ta nên tìm người bảo hộ, nếu như trong chuyện này không cần đến cậu ta, nên cử người đưa cậu ta về nhà của Phó trưởng ban thư kí Thái đi.
Dứt lời, Lý Đông Tinh quay đầu đi ra cửa, Bạch Vĩnh Yên và Thái Hứa ngây người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.