Trùm Tài Nguyên

Chương 615: Điều kiện hậu hĩnh




Khụ. Thật ra rất đơn giản. Tôi hy vọng ngài có thể đứng ra thu mua mỏ dầu và công ty xăng dầu của Siberia(1) ở quý quốc, ví dụ như công ty xăng dầu Yukos. Tiếp đó hối thúc Siberia thông qua đường ống dẫn dầu xuất khẩu sang Hoa Hạ.
Phương Minh Viễn vẫn kiên trì, ba người Mikhail Khodorkovsky đã kinh hãi đến biến sắc. Đây dường như không phải là một vụ giao dịch, số tiền liên quan đến có lẽ phải cao tới 1 tỷ, thậm chí là 10 tỷ đô la Mỹ.
- Cậu Phương, điều này…
Khâu Đạt Ca Nhĩ không kìm nổi liền mở miệng. Phương Minh Viễn giơ tay lên, ra hiệu Khâu Đạt Ca Nhĩ chờ một lát.
- Tôi biết, vụ giao dịch này đối với ngài Mikhail Khodorkovsky, cần khoản tài chính rất lớn, cũng yêu cầu phải có quyết tâm cao, nhưng tôi có thể ở ngay đây cam đoan với ngài, sau khi tuyến ống dẫn dầu được xây dựng, hàng năm có thể vận chuyển không dưới 50 triệu tấn dầu thô đến Hoa Hạ.
Phương Minh Viễn lại thả thêm một quả bom, làm ba người Mikhail Khodorkovsky hoa mắt chóng mặt, choáng váng đầu óc.
50 triệu tấn dầu thô, đây là khoản lợi lớn hàng chục triệu đô la Mỹ mà mỗi năm thu được trong vụ giao dịch này, đủ để làm người ta phạm tội.
- Cậu Phương, Hoa Hạ cần nhiều dầu thô như vậy để làm gì?
Khâu Đạt Ca Nhĩ nói vẻ khó hiểu. Theo như ông ta biết, trước kia Hoa Hạ là nước xuất khẩu dầu mỏ, vài năm gần đây mới dần dần bắt đầu nhập khẩu với số lượng dầu cũng không nhiều lắm. 50 triệu tấn dầu thô, làm sao có thể dùng hết được?
Phương Minh Viễn khẽ mỉm cười, Khâu Đạt Ca Nhĩ có ý nghĩ như vậy cũng không có gì kỳ lạ. Không ai có thể tưởng tượng được, nguyên trước kia là Hoa Hạ xuất khẩu dầu mỏ ra nước ngoài, trong vòng mười năm ngắn ngủi sau này, Hoa Hạ lại trở thành đất nước nhập khẩu dầu lớn thứ hai trên thế giới.
Hoa Hạ ở kiếp trước, từ năm 1993 đã bắt đầu nhập khẩu dầu thô, số lượng 10 triệu tấn tăng dần mỗi năm. Sau khi tiến vào thế kỷ mới, tăng lên khoảng 20 triệu tấn mỗi năm. Tới năm 2008, 2009, lượng dầu thô nhập khẩu của Hoa Hạ đã đạt tới 200 triệu tấn, trở thành nước nhập khẩu dầu thô lớn thứ hai trên thế giới, chỉ đứng sau Mỹ. Hơn nữa trước khi Phương Minh Viễn ra đi ở kiếp trước, tình thế này vẫn tiếp tục tăng lên. Dầu mỏ dựa vào độ tồn tại của đối ngoại vượt quá 50%, nói cách khác, lượng dầu Hoa Hạ có thể sản xuất đủ mỗi năm chỉ đáp ứng được một nửa nhu cầu trong nước, một nửa còn lại hoàn toàn là phải nhờ vào việc nhập khẩu dầu mới đáp ứng đủ nhu cầu tiêu dùng.
Mà kết cấu nơi nhập dầu thô vào Hoa Hạ thực sự có sự mạo hiểm rất lớn. Theo như Phương Minh Viễn biết, thời điểm năm 2007, 2008, nguồn nhập khẩu dầu chủ yếu của Hoa Hạ là từ một số quốc gia như Saudi, Angola, Iran, Nga và Oman, còn có Sudan, Nigeria, Libya… Nguồn dầu xuất khẩu từ những quốc gia này đều tồn tại một chút nguy hiểm. Ví dụ như Saudi, Iran và Oman đều là các quốc gia thuộc khu vực Trung Đông, mà việc di chuyển ở khu vực hành chính của Trung Đông không an toàn lại là quy luật chính không thay đổi sau mười mấy năm. Lại nói thêm ở Sudan, Nigeria, Libya… cũng tồn tại một số nhân tố không ổn định, những điều này gây không ít khó khăn cho việc cung cấp nguồn năng lượng tới Hoa Hạ. Dĩ nhiên Phương Minh Viễn không biết rằng năm 2011 Lybia đã xảy ra nội chiến.
- Ngài Khâu Đạt Ca Nhĩ, ngài nói không sai, số lượng nhập khẩu dầu thô hiện nay của Hoa Hạ quả thật là có hạn, nhưng kinh tế nước tôi phát triển với tốc độ vô cùng nhanh chóng, đời sống của người dân cũng đang khôngngừng được nâng cao. Tôi tin rằng cùng với sự phát triển của nền kinh tế trong nước, yêu cầu về nguồn năng lượng cũng sẽ tăng lên từng năm. Ngài Mikhail Khodorkovsky muốn từ thu mua công ty xăng dầu đếnchính thức đưa dầu vào các đường ống dẫn dầu cũng phải mất năm, sáu năm mới có thể hoàn thành. Ai biết được rằng năm, sáu năm sau mức nhập khẩu dầu của nước tôi là bao nhiêu? Cá nhân tôi thì cho rằng ngạch độ 50 triệu tấn này sẽ không có vấn đề gì. Đương nhiên, nếu như ngài Mikhail Khodorkovsky tin tưởng, nâng cao một chút tôi cũng không có ý kiến.
Phương Minh Viễn cười rất tự tin.
- Cậu Phương, phải chăng cậu là người đại diện cho ý kiến của chính phủ?
Mikhail Khodorkovsky nói thẳng.
- Không, không, không. Tôi không thay mặt cho phía chính phủ Hoa Hạ.
Phương Minh Viễn vội vàng lắc đầu lia lịa.
- Với tuổi của tôi, ngài cảm thấy tôi có thể là cán bộ của Hoa Hạ được sao?
- Vậy làm sao cậu có thể bảo đảm rằng đến lúc đó Hoa Hạ nhất định sẽ ưng thuận để tuyến ống dẫn dầu này đi vào trong nước chứ? Hơn nữa theo tôi được biết, các xí nghiệp có tư cách nhập khẩu dầu ở Hoa Hạ đều là doanh nghiệp Nhà nước, doanh nghiệp tư nhân không được phép nhập khẩu dầu vào.
Mikhail Khodorkovsky tiếp tục hỏi.
- Trước tiên, tuyến ống dẫn dầu tiến vào Hoa Hạ, việc này cần chính phủ hai bên tiến hành hiệp thương trước. Tôi có thể cam đoan chính phủ nước tôi sẽ phê chuẩn yêu cầu này. Về phần quý quốc, phải phiền ngài Mikhail Khodorkovsky gắng sức giúp rồi. Tuy nhiên, tôi nghĩ đây là chuyện có lợi cho cả hai bên, chính phủ của quý quốc sẽ không từ chối phải không?
Phương Minh Viễn giơ một ngón tay lên, nói:
- Chưa được chính phủ phê chuẩn, tuyến ống dẫn dầu cũng không thể khởi công. Đối với ngài mà nói cũng không có tổn thất gì.
Mikhail Khodorkovsky do dự một lát, gật gật đầu. Nga vốn là nước xuất khẩu dầu mỏ, thêm một con đường để xuất khẩu dầu, đối với chính phủ mà nói thì không có cản trở gì.
- Thứ hai, có một nhà máy lọc dầu cỡ lớn với danh nghĩa của tôi, chỉ có điều là nhà máy đó nằm ở khu vực vùng duyên hải Đông Nam. Ngài Mikhail Khodorkovsky nếu không tin thì có thể điều tra, tôi có quyền nhập khẩu dầu mỏ, tuy chỉ là có thể đáp ứng nhu cầu sản nghiệp của cá nhân tôi. Nhưng trong năm, sáu năm này, ngài Mikhail Khodorkovsky có thể khẳng định chắc chắn rằng tôi không thể có được sự cho phép của chính quyền quốc gia nước chúng tôi sao?
Phương Minh Viễn không hề lo lắng vì hắn biết Hoa Hạ sắp phải đối mặt với vấn đề thiếu dầu, đến lúc đó, nếu hắn tỏ ý có khả năng để mua được lượng lớn dầu mỏ từ nước ngoài, vậy thì chính phủ chỉ có thể ủng hộ, tuyệt đối không thể gây trở ngại được.
Một tuyến ống dẫn dầu có sức vận chuyển đạt tới 50 triệu tấn một năm, có ý nghĩa rất quan trọng đối với tương lai của Hoa Hạ sau này, có lẽ hiện tại không ai hiểu rõ điều này hơn Phương Minh Viễn. Phải biết rằng, đây chính là tuyến chuyển vận nguồn năng lượng lục địa có thể tránh được sự can thiệp của Mỹ và Nhật Bản. Có nó, đối với Hoa Hạ mà nói, sẽ không phải lo sợ nước Mỹ phong tỏa Vịnh Ba Tư hoặc eo biển Malacca mà ảnh hưởng tới Hoa Hạ. Điều này có ý nghĩa rất quan trọng đối với an toàn dầu mỏ của Hoa Hạ. Tuy nói là để tự mình làm, phỏng chừng nếu hết thảy mọi chuyện có thể thuận buồm xuôi gió, có lẽ sau năm 2000 đã có thể vận chuyển dầu mỏ từ Siberia tới Hoa Hạ, nhưng chỉ cần nhóm các lãnh đạo cao cấp của Hoa Hạ không ngu muội thì không phải lo chuyện họ sẽ gạt bỏ dự án này ra.
Phương Minh Viễn đã cam đoan như vậy, Mikhail Khodorkovsky hiển nhiên cũng sẽ không thể nói thêm gì được nữa. Hơn nữa, nếu Mikhail Khodorkovsky có thể thu mua được công ty xăng dầu Yukos, đối với y mà nói, việc này không khác gì bỗng dưng có chiếc bánh khổng lồ từ trên trời rơi xuống. Nên biết rằng lượng dầu mỏ Nga cất giữ vô cùng phong phú, để xuất khẩu ra các nước châu Âu, bình thường sẽ không dùng đến lượng dầu của Siberia. Dầu thô của Siberia thông thường là để xuất khẩu sang Mỹ và các nước châu Á, phải vận chuyển bằng đường sắt từ Siberia đến bến cảng của các vùng duyên hải, lại còn phải ngụy trang là thuyền vận chuyển. Tuyến ống dẫn dầu không chỉ vận chuyển được lượng lớn dầu, mà còn không phải dùng quá nhiều sức, không phải căng thẳng như vận chuyển bằng đường sắt Siberia, vậy thì đương nhiên là không thể tốt hơn.
- Thứ ba, toàn bộ chi phí cần thiết để xây dựng tuyến ống dẫn dầu này, tôi có thể cho ngài vay, sau đó cứ trả bằng cách trừ vào giá dầu thô đưa tới mỗi năm.
Phương Minh Viễn lại ném thêm một quả bom lớn.
Phương Minh Viễn nhớ rất rõ, trong kiếp trước, Nhật Bản đã làm như thế này. Chính là bởi vì chính phủ Nhật đồng ý cho Nga vay toàn bộ phí tổn để xây dựng tuyến ống dẫn dầu, tài chính Nga đang eo hẹp lập tức nghiêng về phía Nhật Bản, tuyến Angarks từ đó về sau liền trở thành một chuyện quá khứ.
Mikhail Khodorkovsky và Khâu Đạt Ca Nhĩ nhìn trân trân không nói nên lời vì kinh ngạc, chén cà phê trên tay Nicholas Laski rơi thẳng lên mặt bàn, cà phê bắn tung tóe, có một chút nước rơi xuống chân, hơi nóng làm ông ta nhảy dựng lên. Ngay cả Phương Minh Viễn cũng bị liên lụy vì không phản ứng kịp.
Lâm Dung và Asohon Kagetsu vội vàng lấy khăn tay của mình lau cho Phương Minh Viễn. Cũng may vết bắn không nhiều lắm, chỉ có vài giọt lẻ tẻ. Sau đó họ mới giúp Nicholas Laski lau cà phê trên người, đồng thời giơ tay ra hiệu gọi quản gia Michalis Petrovic đến, dẫn Nicholas Laski lên lầu thay quần áo.
Mấy người họ cứ nhốn nháo hết lên. Mikhail Khodorkovsky và Khâu Đạt Ca Nhĩ nhìn mà như không thấy, nghe mà như điếc, hai người họ đã hoàn toàn bị câu nói của Phương Minh Viễn làm cho sợ đến ngây người. Đó là đô la Mỹ lấy hàng tỷ mà tính. Không ngờ Phương Minh Viễn nói như bay trên mây mà thực sự lại rất quyết đoán.
Phải một lúc lâu sau Mikhail Khodorkovsky dường như mới tỉnh trở lại, nắm chặt tay Phương Minh Viễn nói:
- Cậu Phương, lời cậu nói là thật sao?
- Thật.
Phương Minh Viễn nháy mắt mấy cái nói. Mikhail Khodorkovsky mới vừa rồi còn đưa tay ra, nhanh như cắt, hắn căn bản chưa kịp phản ứng liền đã bị kẹp chặt trong tay Mikhail Khodorkovsky. Trong những tài liệu ở kiếp trước không có nói qua, Mikhail Khodorkovsky này có đúng là cao thủ hay không?
Mikhail Khodorkovsky nhìn về phía Phương Minh Viễn, ánh mắt của y rất dứt khoát. Cuộc mua bán như vậy nếu y không đưa tay bắt lấy thì đúng là kẻ ngốc. Lượng tiêu thụ 50 triệu tấn một năm, lại không phải chi tiền xây dựng tuyến ống dẫn dầu, sự mạo hiểm đã gần như là con số không, đạt đến mức thấp nhất, vậy mà y còn không biết đưa tay ra bắt lấy, thì y không phải là Mikhail Khodorkovsky nữa. Mà giả như tất cả đều thuận lợi, như vậy y sẽ trở thành ông vua của dầu mỏ, đó là điều chắc chắn.
Với lại Mikhail Khodorkovsky cũng hiểu, với những điều kiện này của Phương Minh Viễn, nếu y không chấp nhận thì chắc chắn sẽ có người khác đồng ý.
- Được rồi, cậu Phương, cậu có điều kiện gì, cứ nói thẳng ra đi.
Mikhail Khodorkovsky trấn tĩnh lại, rút tay về nói. Y cũng không phải kẻ ngốc, Phương Minh Viễn trả giá cao như vậy tất nhiên là phải muốn có thu hoạch, để bảo đảm rằng sự việc có thể phát triển theo đúng hướng mà hắn hy vọng, chắc chắn phải có điều lệ để ràng buộc y. Hắn không thể nào lại hoàn toàn giành hết ưu đãi cho y mà không cần bất kỳ sự trả công nào.
Trên đời này không có chuyện được hưởng không bao giờ...
--------------------------------------------------------
(1) Siberia: Sibir hay Siberi, là chuyển tự tiếng Nga sang ký tự Latinh của Xibia, phiên âm Hán Việt: Tây Bá Lợi Á.
Đây là vùng đất rộng lớn gần như nằm trọn trong nước Nga, chiếm gần toàn bộ phần Bắc Á và bao gồm phần lớn thảo nguyên Á-Âu. Vùng đất này bắt đầu từ phía đông dãy núi Uran trải dài đến Thái Bình Dương; phía bắc là Bắc Băng Dương xuống phía nam là các ngọn đồi miền bắc Kazakhstan và có biên giới với Mông Cổ và Trung Quốc. Trừ phần tây-nam không nằm trong lãnh thổ Nga, các vùng khác nhau của Xibia chiếm tới 77% diện tích nước này, trong khi đó chỉ chiếm có 22% dân số toàn Nga.
Có nhiều giả thuyết về tên gọi Xibia. Một giả thuyết cho rằng trong tiếng Turk (hệ ngôn ngữ gồm 30 thứ tiếng được nói ở Đông Âu, Xibia và Tây Trung Quốc, tiếng Thổ Nhĩ Kỳ là nhánh Turk đông nhất) tên này có nghĩa là “vùng đất đang ngủ yên”. Giả thuyết khác đưa ra, vùng đất được gọi theo tên các bộ tộc “Sibirs” du mục Á-Âu sống ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.